Chương 21: Xuyên Thành Nha Hoàn Của Nữ Chính, Ta Nằm Yên Làm Giàu

Khương Đường thuận tay điều chế bát giấm tỏi, "Nếu như có tương vừng, chấm vào hương vị còn ngon hơn nữa."

Tôn đại nương: "Tương vừng chính là dùng dầu vừng mài ra đó à."

Khương Đường nói: "Chính là cái đó."

Tôn đại nương nói: "Cái này thì dễ, buổi sáng để Lục quản sự mua là được."

Phòng bếp nhỏ chính viện là chuyên môn làm đồ ăn đồ uống cho Trịnh thị Vĩnh Ninh hầu, Hầu phủ còn có đại trù phòng, phụ trách yến tiệc tiếp đãi khách nhân của Hầu phủ.

Khương Đường lại nói mấy thứ, nhắc đến ốc khô tôm khô, các loại hoa quả khô, nấm và các loại ớt khác nhau.

Chờ một lát Nam Hương tới, không có việc gì Khương Đường liền có thể trở về, chỉ có điều, giữa trưa còn phải tới.

Khương Đường ăn xong sủi cảo, vừa buông bát đũa xuống, Nam Hương liền vén rèm đi vào.

Nam Hương nở nụ cười với Khương Đường, đưa cho Khương Đường một món đồ dùng khăn màu lam bọc lấy, "Vất vả ngươi đến đây, đây là phu nhân ban thưởng, trở về sớm đi."

Hiện tại Khương Đường đã có thể ước lượng được đồ vật ban thưởng nặng bao nhiêu.

Ít gì cũng phải hai lượng, phần thưởng này quá nhiều, khó trách người người đều muốn đi lên trên. Liền lấy nha hoàn mà nói, nha hoàn chính viện ăn mặc thể diện hơn nha hoàn của các viện khác rồi.

Cố Kiến Châu là trưởng tử của Cố Kiến Phong, nha hoàn của viện tử bọn họ cũng có tiếng nói hơn Yến Minh Đường, Yến Phương Đường.

Trong Hầu phủ nơi nơi đều có lề lối.

Khương Đường: "Thỉnh Nam Hương tỷ thay ta cám ơn phu nhân, ta liền không đến trước mặt phu nhân quấy rầy. Đại nương tử nhà ta nếu biết phu nhân có thể dùng cơm, khẳng định sẽ vui mừng vô cùng."

Nam Hương nói: "Ngươi nhìn xem buổi trưa muốn làm cái gì, thiếu cái gì thì nói với Tôn đại nương Lý đại nương. Đúng rồi, còn tàu hũ không, Ngũ công tử đến đây."

Vốn dĩ có thể tan tầm sớm một chút, nhưng Khương Đường lại phải nướng một ít bánh hành xong mới đi được.

Mặc dù tan tầm trễ, nhưng mà nhiều thêm một đôi vòng tay. Vòng tay rất tinh xảo, vòng tay là thân sen, hoa sen và củ sen nở ở phía trên.

Đôi vòng tay này cũng không thể tính theo bạc, nếu như đến tiệm cầm đồ thì hẳn đáng giá không ít tiền.

Chờ ngày nào đó việc chi tiêu gặp khó khăn liền bán nó đi.

Trở lại Yến Kỷ Đường, Khương Đường kể cho Lộ Trúc nghe mình ở chính viện làm cái gì, mặc dù không tận mắt nhìn phu nhân ăn hết, nhưng nhìn Nam Hương và phần thưởng được ban, phu nhân hẳn là hài lòng, "Phu nhân thưởng cho ta một cặp vòng tay hoa sen."

Lộ Trúc: "Thưởng cho ngươi thì tự mình nhận lấy. Buổi sáng đại nương tử cùng Tứ gia cũng rất thích tàu hũ."

Đại nương tử có thai, chỉ ăn được cơm Khương Đường nấu, Lộ Trúc hiện tại chỉ sợ người của viện tử khác đến tìm Khương Đường.

Xinh đẹp như vậy, hơn nữa còn biết làm đồ ăn, lỡ như tâm lớn...

Khương Đường nói: "Thích thì tốt, Lộ Trúc tỷ, vậy ngày mai Hoài Hề tỷ ra ngoài chọn mua, ta có thể đi không?"

Lộ Trúc: "... Đi đi."

Nàng nhìn người cũng coi như chuẩn, hoặc là Khương Đường thật sự không nghĩ đến Tứ gia, hoặc là bụng dạ cực sâu, có mưu tính khác.

Sáng sớm cộng thêm bận rộn hơn một canh giờ, Khương Đường rất buồn ngủ, đến phòng bên cạnh chợp mắt một lát lại bắt đầu chuẩn bị cơm trưa. Làm xong bỏ trong hộp đựng thức ăn, sau đó xách đến chính viện.

Nam Hương còn bưng cho Khương Đường chén trà, "Ngũ công tử cũng ở đây, giữa trưa dùng cơm ở chính viện."

Cố Kiến Sơn luôn ở tại quân doanh, trong Vĩnh Ninh Hầu phủ, viện Yến Hồi Đường là quạnh quẽ nhất. Chỉ có hai bà tử phụ trách quét dọn trong phòng ngoài phòng, ngay cả một nha hoàn cũng không có.

Trịnh thị còn muốn phân cho Yến Hồi Đường mấy nha hoàn, Cố Kiến Sơn nói sẽ không ở lâu, cũng không quen nha hoàn hầu hạ.

Yến Hồi Đường không có trù nương, đoán chừng về sau đều đến chính viện ăn.

Khương Đường nghĩ đến vòng tay bằng bạc sáng sớm đã nhận kia, "... Vậy Ngũ công tử có ăn kiêng gì không."

Nam Hương khổ sở nói: "Ta cũng không rõ lắm, cái này phải hỏi gã sai vặt bên người Ngũ công tử."