Chương 30: Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực]

Cha Lâm mẹ Lâm nghe nói anh ta là đạo diễn, cảm thấy hứng thú, hỏi không ít vấn đề, Trương Dự cũng rất kiên nhẫn, còn chia sẻ một vài chuyện lý thú trong đoàn phim cho bọn họ nghe.

"Hồi trước có một đoàn phim…"

Lâm Sở Trì thấy anh ta dỗ dành cha mẹ mình vui vẻ như thế, cảm thấy đúng là không lãng phí hai chén canh gà.

Giải quyết xong chén canh gà thứ hai, trên mặt Trương Dự lộ ra vẻ mặt thỏa mãn, sau khi tán dóc xong vài đề tài với cha Lâm mẹ Lâm, quay đầu nhìn về phía cô.

"Em gái Tiểu Lâm, em có hứng thú đến khách sạn làm đầu bếp hay không?" Anh ta vốn muốn gọi "Em gái Lâm", nhưng luôn có một cảm giác như trong Hồng Lâu Mộng, bèn đổi thành "em gái Tiểu Lâm".

Trong nhà Trương Dự mở một khách sạn, ngày thường anh ta không quan tâm chuyện làm ăn trong nhà, lần này lại muốn đào người cho nhà mình.

Lâm Sở Trì đã từng đi tới không ít khách sạn giao lưu nấu ăn với người ta, biết bếp sau khách sạn có hoàn cảnh gì, nơi đó lúc bận rộn cũng không rỗi rang như nhà ăn trường, hơn nữa còn phải bị bếp trưởng quản lý, nếu phải nói, còn không tự do bằng nhà ăn.

Nghe thấy cô từ chối, Trương Dự có chút tiếc nuối, ngồi một lát rồi mới đứng dậy rời đi, có điều không bao lâu lại tặng một giỏ trái cây, nói là cảm ơn canh gà vừa nãy.

Cha Lâm mẹ Lâm đương nhiên không chịu nhận, nhưng Trương Dự bày tỏ anh ta không thích ăn hoa quả, trong phòng bệnh còn có rất nhiều, thực sự ăn không hết, kiên trì để lại giỏ trái cây rồi bỏ chạy.

"Tiểu Trương này cũng quá khách sáo rồi." Mẹ Lâm nói xong thấy trong giỏ trái cây đều là trái cây tươi, nghĩ vẫn nên để cho con gái mang về ăn.

Lâm Sở Trì nào có chịu nhận, thừa dịp bà ấy không chú ý tay không rời đi.

Buổi tối hôm đó, trong diễn đàn trường lại náo nhiệt.

Nhưng thì ra là có không ít sinh viên cũ rốt cục cũng phát hiện, những ô cửa khác trong nhà ăn số một quả thật rất bình thường, nhưng học kỳ này ô cửa số bảy lại lội ngược dòng, cơm phần bán ở đó quả thật rất ngon.

[Tôi thật là một kẻ ngốc, ban đầu còn tưởng rằng mấy người nói xạo lừa gạt người khác, ai biết nhà ăn số một lại ngon thật.]

[Ha ha ha, sau khai giảng một hôm tôi đã biết rồi. Kỳ thực lúc đó tôi cũng nghi ngờ bọn họ đang nói xạo, có điều nghĩ nhà ăn số một cũng không xa nên đi xem thử, kết quả tôi thật muốn khen bản thân tôi.]

[Lầu trên quá đáng thật, cậu biết mà cũng không thông báo một tiếng, hôm nay tôi mới bị bạn ép kéo qua mới biết, suýt chút nữa bỏ qua mỹ thực.]

[Dẹp đi, trong diễn đàn nhiều người nói ngon như thế, không tự mình đi xem trước ai mà tin.]

[Chủ yếu là việc nhà ăn số một ăn không ngon quá nổi tiếng, đột nhiên xuất hiện nhiều bài khen ngợi như thế, mọi người chắc chắn cũng hoài nghi là nói xạo.]

[Vì thế, mấy người tin nhà ăn số một ngon thật à?]

[Cũng không phải, mấy ô cửa khác không có thay đổi gì, chỉ có ô cửa số bảy đổi người rồi, bán cơm phần rất ngon, trước khi ăn tôi cũng không thể tin được, có người có thể nấu trứng xào cà chua ngon như vậy.]

[Thiệt hả, nói mà tôi cũng muốn ăn thử rồi.]

[Cái gì, thì ra trước đây ô cửa số bảy cũng bình thường như những ô cửa khác à.]

Nhiều sinh viên cũ đều nổi lên khen ngợi nhà ăn số một, thậm chí có người còn cầm ảnh tới, thấy thế nào cũng không như là nói láo, thoáng chốc dẫn đến nhiều sinh viên cũ hứng thú hơn.

Mà lúc này, những sinh viên mới phản ứng được thì ra bài đăng khen ngợi nhà ăn số một lúc đầu là lừa gạt bọn họ, chỉ là đánh bậy đánh bạ, học kỳ mới ô cửa số bảy thay người nên mới để cho bọn họ không bị lừa.

Những sinh viên mới cảm thán các đàn anh đàn chị quá tẻ nhạt, lại kết bầy lừa gạt bọn họ, may mà bọn họ may mắn, vừa đến đã có mỹ thực ăn.