Để hiểu rõ hơn về sự xuất hiện của đội quân này thì phải quay lại một tháng trước.
- Quay trở về sơn lĩnh và gọi bọn hắn tới đây cho ta!
Nghe mệnh lệnh của Minh, đám Diệu Đồng, Tha Cát Lạp vô cùng sửng sốt, hoàn toàn không hiểu hắn muốn gì.
Tuy nhiên, không để bất kỳ người nào kịp thắc mắc thì hắn đã nói.
- Sắp tới sẽ có một trận chiến khó nhằn, ta dự cảm được đó là một trận chiến rất lớn, nếu không chuẩn bị một cái gì đó thì ta không thể yên tâm mà ra chiến trường được... Trong từ điển của ta không có hai từ chiến bại.
- Khắc Khắc Cổ, tốc độ cưỡi ngựa của ngươi nhanh nhất, ta cho ngươi một tháng thời gian, quay trở về tập hợp bọn hắn tới đây trình diện ta...
Lúc này không còn ai dị nghị gì nữa, bởi vì họ tin chắc rằng, dự cảm của Minh không bao giờ lầm lẫn.
Khắc Khắc Cổ cúi đầu nhận lệnh rồi thúc ngựa ngày đêm quay trở về sơn lĩnh phía Tây Tần quốc, nơi mà đội quân thần bí của Minh tách ra ẩn nấp.
Đồng thời hắn còn mang theo tín vật do Minh đưa để triệu tập bọn họ, trừ Minh ra đội quân đó sẽ không nghe theo mệnh lệnh từ một ai cả, cho dù có là Dương Đoan Hòa cũng vậy.
Trong trận chiến với Hung Nô hơn một năm trước, chính đội quân ma quái mà thần bí của Minh đã tiêu diệt bốn vạn quân Hung Nô, khi mà chúng chia ra hai đường để công xuống vùng sơn lĩnh thuộc lãnh địa mà Minh thống trị.
Tất nhiên khi đó quân số cũng không phải chỉ có ba trăm, nhưng rốt cục vẫn không hơn năm sáu trăm bao nhiêu, mặc dù có lợi dụng địa thế và sự am hiểu về núi rừng để chiến thắng.
Nhưng cũng không thể phủ nhận mức độ mạnh mẽ của đội quân đó, dùng sáu trăm đánh bại bốn vạn, e rằng trong đời các đại tướng quân vĩ đại nhất lịch sử Trung Hoa cũng chưa từng tưởng tượng tới được.
Về sau, Minh có chiêu mộ và bồi dưỡng một toán quân mới đông hơn ngàn để làm dự bị, trong tương lai, một đạo quân trên dưới một ngàn sẽ xuất thế với sức mạnh đủ quét sạch mười vạn đại quân, đây là mục tiêu cấp bách nhất mà Minh muốn thực hiện sắp tới.
Số lượng bị giới hạn vì mức độ khó khăn của nó, để bồi dưỡng ra ba trăm quân hắn đã đánh đổi không biết bao nhiêu công sức, thành ra một ngàn là con số lớn nhất có thể nghĩ tới.
...
Ba trăm quân, ba trăm chiến binh mạnh nhất sơn tộc từng được biết đến đã tụ họp về đây, khu rừng già phía Bắc Thương thành. Tha Cát Lạp và Ba Lâm Tử (gọi là Ba Lâm Vũ cũng được) là hai đội trưởng trong ba đội trưởng có quyền lực cao nhất sau Minh.
Khiến người ta bất ngờ là cả hai lại không phải nhân vật mạnh nhất trong đội binh ma quỷ này, kẻ mạnh nhất là đội trưởng đội một, Sát... đây là danh xưng mà mọi người đặt cho hắn, còn tên của hắn thì chỉ có mỗi mình Minh biết.
Thời điểm mang hắn về đại bản doanh thì trên người Minh đầy rẫy vết thương, thậm chí cả vết thương chí mạng cũng không thiếu, có thể thấy thực lực của Sát không dưới Minh là bao.
Trong chuyến đi trung nguyên lần này, Sát không tham dự là vì vết thương nặng chưa lành, và cả tính cách không mấy ưa thích người trung nguyên của hắn.
...
Đêm tối tĩnh mịch, một cơn mưa nặng hạt bất chợt đổ xuống, không gian nhanh chóng chìm ngập trong âm thanh rào rào nặng nề, từng luồng không khí mát lạnh len lỏi qua mọi ngóc ngách Thương thành và khu rừng cổ lão.
Trong một cái hang động thiên nhiên ở sâu trong rừng.
- Cảnh này làm ta nhớ lại lần đầu theo Minh Vương đại nhân ra chiến trận, hắc hắc, vừa lạnh vừa ướt át...
Tha cát Lạp ngồi bên đống lửa vừa nói vừa cười hô hố, lúc này khuôn mặt hắn đã ẩn đằng sau chiếc mặt nạ đặc thù mà không mấy khi được đeo.
Ba Lâm Tử và Sát ngồi gần nghe thấy vậy liền lắc đầu.
- Một kẻ như ngươi mà cũng nói ra được những lời hoa mỹ như vậy, có vẻ đúng như lời Minh Vương đại nhân nói, thế giới này sắp đảo điên tới nơi rồi...
Tha Cát Lạp không thèm để ý thản nhiên nói.
- Đừng ra vẻ như mình không có gì, bản thân các ngươi chưa chắc kích động ít hơn ta đâu, kể từ trận chiến với bọn Hung Nô, ta đã phải chờ đợi tới tận ngày hôm nay mới được thỏa lòng mong mỏi... Các ngươi cũng như ta mà phải không, chờ đợi một trận chiến mà ngài ấy phải nghiêm túc nghênh đón, và đội quân địa ngục chúng ta được phép toàn lực chiến đấu...
Sát, Ba Lâm Tử và các chiến binh địa ngục khác chỉ im lặng gật đầu không nói gì, hơn một năm qua họ cứ phải liên tục vùi mình vào vài ba trận chiến tẻ nhạt, thậm chí chủ tử của họ còn không thèm chỉ huy tác chiến.
Tuy rằng những trận chiến đó thật sự mài dũa họ trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn, nhưng không thể nào lấp đầy bản tính hiếu chiến và ham muốn tắm máu kẻ địch mạnh của họ được.
Đang lúc mọi người suy nghĩ thất thần thì một giọng nói tràn ngập uy nghiêm vang lên.
- Tất cả chuẩn bị, chúng ta sẽ hành quân trong đêm nay.
Sát đưa mắt nhìn thân ảnh đứng chắp tay sau lưng gần cửa hang, mở miệng hỏi.
- Quân Triệu bên kia đã chuẩn bị xong rồi ạ?
Minh gật đầu, tính toán một lúc thì hẳn là bọn chúng cũng nên chuẩn bị xong rồi đi...
Nửa canh giờ sau, Minh dẫn theo ba trăm chiến binh quân đoàn địa ngục tiến sâu vào trong rừng, hoàn toàn không để ý đến cơn mưa vẫn đang dội xuống xối xả.