Đến khi vào trong xe Hạ Minh mới mở miệng nói chuyện: “Tiểu San, em thật sự muốn anh ngủ với em thật sao?”
Bạch Thiểm bực bội khoanh tay dựa lưng vào ghế “Thế anh nghĩ em là nói đùa với anh sao? Chẳng phải đã nói là em bao nuôi anh sao? Em làm tròn bổn phận của một kim chủ rồi thì anh cũng bồi lại cho em chứ, hay là anh hối hận?”
Hạ Minh lắc đầu thở dài: “Anh chỉ sợ em suy nghĩ chưa thấu đáo thôi. Chúng ta thật sự vẫn chưa biết nhau bao lâu, anh sợ em sẽ hối hận thôi. Nhiều lúc anh cũng suy nghĩ, em vì sao lại chọn anh? Tiểu San, em có thật sự chắc chắn với quyết định của mình chưa?”
Bạch Thiểm ngồi thẳng dậy, sau đó cô ghé sát khuôn mặt mình gần với mặt Hạ Minh. Hắn theo quán tính lui người về sau thì Bạch Thiểm lại tiến tới sát thêm nữa . Ở khoảng cách gần như vậy cô thấy rõ từng milimet trên mặt hắn, nhìn vào mắt hắn cô thấy được sự bất an của hắn.
Kiếp này hắn đã phải trải qua những gì mới khiến hắn tự tạo cho mình một bức tường ngăn cách như thế?
Bạch Thiểm cảm thấy đau lòng, trán cô chạm vào trán hắn “Em chọn anh vì đó là anh, chỉ cần là anh...em sẽ không bao giờ hối hận”.
Dù có đi qua bao nhiêu thế giới ,gặp được bao nhiêu người...em cũng không ngần ngại mà lướt qua họ. Nhưng chỉ duy nhất là anh...nếu không thể vô tình gặp được nhau...thì em sẽ tự động tìm ra anh.
Hạ Minh lúc này trái tim đã đập loạn nhịp nào kịp phản ứng gì khi cánh môi bị Bạch Thiểm chiếm lấy. Đến khi hắn cảm thấy răng mình đang bị chiếc lưỡi nhỏ của cô cậy ra để tìm đường vào thì mới bắt đầu ôm chặt cô đáp lại.
Được một lúc Hạ Minh nhẹ nhàng đẩy cô ra, áp chế dục vọng bản thân lại “Tiểu San, bây giờ chưa phải lúc, đợi chúng ta kết hôn anh sẽ bồi em thật tốt”.
Bạch Thiểm thở dài hết cách: “Được rồi về trường thôi!”
“Sao vậy? Em đang giận sao?”
“Anh nghĩ đi đâu vậy? Bây giờ không về em sẽ thật sự ra đường ngủ đó”.
Hạ Minh vỗ nhẹ đầu cô “Thế thì anh sẽ thuê phòng khách sạn cho em ngủ”.
Bạch Thiểm đẩy tay hắn ra cau mày: “Anh không ngủ cùng thì đi khách sạn làm gì? Em trở về còn phải tranh thủ kiếm tiền cưới anh nữa”.
Hạ Minh: “...”
Sao cô vợ nhà hắn lúc nào cũng xem hắn như thiếu nữ thế? Lần này còn muốn kiếm tiền cưới hắn...mà thôi đi, cô muốn cưới thì hắn ngoan ngoãn ngồi đợi cô đến cưới.
Hạ Minh đưa Bạch Thiểm trở lại trường, vừa đúng lúc cổng chuẩn bị khép kín, nhìn Bạch Thiểm nhanh chân nhảy xuống xe chạy nhanh vào trong hắn không kịp nói với cô.
Xe của cô thì làm sao đây?
Trong lúc hắn bối rối thì nhận được tin nhắn của cô.
Nhanh Chóng Kiếm Một Tỷ Để Cưới Hạ Bảo Bối: Xe anh giữ đi em chưa có giấy phép lái xe.
Hạ Minh đọc xong tin nhắn liền sa mạc lời với cô.
Không có giấy phép lái xe thì mua xe làm gì nhỉ? Còn cái tên tài khoản đó...thôi kệ đi.
Hạ Minh ngẩn mặt lên hít một hơi dài rồi thở ra. Hắn chợt nhận ra rằng ở bên cô hắn đã vứt bỏ mọi phòng vệ của bản thân từ xưa đến giờ qua một bên mất rồi.
Sau đó hắn liền lái xe rời đi.
Ngày hôm sau Hạ Thanh được người ta phát hiện đang nằm bất tỉnh ở một con đường ngoại ô thành phố. Toàn thân hắn toàn vết bầm tím do bị người ta đánh tạo thành.
Hạ Thanh được đưa đến bệnh viện, không bao lâu sau tin tức nhị thiếu gia của tập đoàn Hạ thị bị người hành hung liền lên trang đầu.
Bạch Thiểm nhìn hình ảnh Hạ Thanh trên mạng liền xoa nguyệt thái dương cảm thán.
Bổn cung nhớ rõ mình đâu có ra tay nặng lắm đâu mà sao hắn bầm dập thế nhỉ?
Chỉ có thể là tên nhóc đó làm.
Tên tiểu tử khốn kiếp, lão tử bảo mi đem hắn vứt xa xa chứ có kêu mi nhiệt tình đến mức đó bao giờ.
Trẻ nhỏ quá khó dậy bảo mà.
[Ký chủ, cô như thế nào mà ném Hạ Thanh ra tận ngoại thành được thế? Tôi nhớ rõ tối qua cô đâu quay lại công ty của Hạ Minh] Tiểu Đản Đản cảm thấy tò mò.
“Đản Đản đần độn, bởi vì người ném hắn đi không phải ta thì ta quay về đó làm gì?” Bạch Thiểm không ngần ngại mà khinh bỉ Tiểu Đản Đản.
Bạch Thiểm trả lời hiển nhiên như vậy lại càng dọa Tiểu Đản Đản một trận. [Ký chủ, ý cô là cô lại để người khác thay cô làm việc này? Không thể nào].
Nó trăm lần vạn lần không thể tin được trên đời này lại có người có thể khiến ký chủ tín nhiệm đến mức đó.
Mặc dù ở thế giới này ký chủ thu nạp rất nhiều người làm việc cho cô nhưng cô cũng chỉ là giao việc lặt vặt như tìm người, điều tra tin tức này nọ cho họ làm. Người cô thường giao nhiều việc quan trọng thì cũng chỉ có A Chu, nhưng nó chắc chắn lần trước cô để hắn đến đón mình ở cổng công ty Tinh Hải đã là giới hạn cao nhất rồi. Những việc đại loại như giết người vứt xác thế này thì đời nào kí chủ để người khác thay cô làm. Vậy mà bây giờ thật sự có người như vậy xuất hiện sao?
A a a, từ khi nào bên cạnh ký chủ xuất hiện một nhân vật như vậy mà nó lại không biết vậy chứ?
[Ký chủ, cô có thể hào phóng tiết lộ với tôi người đó là ai được không?]
“Muốn biết?” Bạch Thiểm thấy Tiểu Đản Đản tò mò thì liền vui vẻ lên hẳn.
[Đúng thế?] Tiểu Đản Đản không ngần ngại thừa nhận bản thân rất hiếu kỳ với người bí ẩn đó.
Nếu có thể quen biết đại nhân vật như thế thì càng tốt, người khiến ký chủ tin tưởng trên thế gian này ngoại trừ Ma quân Mặc Tử Triệt thì nó chưa thấy qua người thứ hai, làm sao mà nó không tò mò về người đó được.
Đối diện với sự trông chờ của Tiểu Đản Đản, Bạch Thiểm không ngại ngùng mà tát cho nó một gáo nước lạnh.
“Ta không nói mi biết, tự mà tìm hiểu đi!”
[Ký chủ, cô...cô] Tiểu Đản Đản tức dậm chân, nó sao lại quên mất tính khí của ký chủ thế nhỉ? Đời nào cô chịu nói với nó chứ.
Được lắm.
Bổn đại gia giận rồi, không thèm nói chuyện với cô nữa.
Bạch Thiểm thấy Tiểu Đản Đản giận dỗi tâm tình càng vui vẻ hơn.
Cách xã tress tốt nhất vẫn là chọc ghẹo tên hỗn đản này.
Cô cúi đầu nhìn lại trang tin tức vẫn đang mở thì tâm trạng liền thay đổi khi thấy một bài báo vừa mới đăng lên.
Hạ Thanh sau khi tỉnh liền liên lạc với ký giả tố cáo Hạ Minh cho người hành hung hắn. Nội dung bài báo còn viết rằng Hạ Minh là đại thiếu gia của Hạ gia, được Hạ gia nuôi lớn thành tài cuối cùng không vì Hạ gia dốc sức mà còn có ý đồ giành riêng cho mình công ty Tinh Hải, vốn là một công ty con của tập đoàn Hạ thị.
Hạ Thanh đêm qua là đến khuyên nhủ anh trai nhưng Hạ Minh không nghe, cuối cùng khi hắn rời khỏi phòng làm việc của Hạ Minh không lâu liền bị người khác hành hung.
Bạch Thiểm cau mày nhìn những bình luận trên mạng đang không ngừng đảo lộn lên. Mũi nhọn dư luận liền chĩa về phía Hạ Minh. Có người còn nói Hạ gia đã nuôi trúng một tên sói mắt trắng, rồi còn đòi điều tra về vị con trai trưởng của Hạ gia là loại người như thế nào.
Bạch Thiểm vốn chỉ muốn dạy dỗ Hạ Thanh một trận rồi thôi, nhưng bây giờ cô nghĩ lại rồi.
Nếu tên khốn đó muốn chết sớm như thế cô cũng không ngại tiễn hắn đi sớm một đoạn.