Hạ Hoành Đình cùng Trần Tiểu Ngải khoảng thời gian này náo loạn gây ra động tĩnh không nhỏ.
Hơn nữa trong đầu Hạ Hoành Đình chỉ toàn là tình yêu, cũng không kiêng dè chuyện gì, còn mang theo Trần Tiểu Ngải tham gia mấy tiệc rượu, giới thiệu Trần Tiểu Ngải với những người trong giới.
Tuy rằng những người đó, căn bản khinh thường chuyện kết giao với Trần Tiểu Ngải.
Rốt cuộc xem ra người trong giới thượng lưu này, cũng coi người thuộc tầng lớp bình dân ra gì.
Nhưng mà, bọn họ cũng không ngại hóng chuyện, đứng xem chuyện cẩu huyết hào môn.
Vốn cho rằng Hạ Hoành Đình chẳng qua chỉ là chơi chơi, cháo trắng rau xào, chẳng qua chỉ là một món ăn tầm thường, hoa hồng đỏ
trong nhà mới là vật quan trọng.
Cuối cùng cái hôn ước kia, có thể không phải vì tình yêu, nhưng mà lợi ích giữa hai nhà, sao có thể không quan trọng.
Chỉ là, ai có thể nghĩ đến, Hạ Hoành Đình lúc này đùa thành thật, tự nhiên liền từ bỏ miếng thịt mỡ nhà họ Nguyễn.
“Thật đàn ông, thật đàn ông a!” Một đám người giàu trong giới không có chuyện gì tụ tập với nhau, vừa hút thuốc uống rượu, vừa tán thưởng một tiếng.
“Haiz, còn không biết là ngu thật hay là giả ngu.” Từ Thanh, nhị thiếu gia nhà họ Từ cầm ly rượu lên cười nhạt một tiếng, khinh thường đánh giá.
“Nói không chừng là chân ái đấy, ha ha ha ha ha.” Hứa Tĩnh Hàng, vị thiếu gia nhỏ tuổi nhà họ Hứa cười, còn vì nụ cười này mà suýt chút nữa sặc rượu.
Ầm!
Nguyên Phong vốn ngồi một bên uống rượu đột nhiên ném mạnh chén rượu xuống bàn, âm thanh thật lớn, trong quán bar âm nhạc quay cuồng, cũng nghe rất rõ.
“Aiya, lão Nguyên, cậu đây là . . . “Từ Thanh không hiểu rõ, đang muốn hỏi một câu.
Lại phát hiện Nguyên Phong đứng lên, khuôn mặt phức tạp liếc nhìn bọn họ một cái, xoay người rời khỏi, một câu cũng không nói.
“Nha, là ai đã trêu chọc Nguyên nhị thiếu gia của chúng ta thế?”Người luôn chơi cùng với nhóm thiếu gia này, là anh em thân thiết với bọn họ nhị tiểu thư nhà họ Cố - Cố Học Ninh, dương cao ngữ điệu, quét mắt nhìn nhóm người này một cái.
Cố Học Ninh là tomboy, lại vì bởi hút thuốc đua xe đều chơi được, cho nên theo chân đám đàn ông này đi chơi cũng rất hợp.
Hơn nữa nhóm người này đều biết, Cố Học Ninh này chỉ biết ăn chơi, cũng không tạo ra uy hiếp gì với bọn họ, cho nên chơi cùng với nhau, không hề áp lực.
Bản thân bọn họ là gia tộc, là nhị thiếu gia hoặc tam thiếu gia linh tinh không cần thừa kế gia nghiệp.
Không cần nhọc lòng những việc này, liền sống mơ mơ màng màng, không hỏi chuyện đại sự.
Cố Học Ninh hỏi một câu, xả đám liếc nhìn nhau một cái, cũng không quá hiểu rõ Nguyên Phong hôm nay là làm sao vậy.
Nhưng thật ra ngồi một góc trong sô pha, tiểu công tử của nhà họ Hàn Hàn Triết không yêu thích việc nói chuyện cho lắm, yếu đuối nói: “Tôi nghe nói, cậu ta cũng coi trọng cô trợ lý nhỏ của Hạ Hoành Đình kia.”
Xôn xao!
Tin tức này giống như sóng biển làm quay cuồng trong lòng đám nhị đại đang ngồi đây một chút.
Cô trợ lý nhỏ của Hạ Hoành Đình kia có sức quyến rũ đến thế sao?
Bọn họ cũng không phải chưa từng thấy qua, tiệc rượu lúc trước, cũng đã gặp mặt qua, nhưng mà chỉ là một cô gái bình thường, hơn nữa lời nói hành động cực kỳ thô lỗ, giáo dục cũng có chút vấn đề.
Một bữa cháo trắng rau xào như vậy, là loại thấp kém như vậy, tự nhiên lại có thể làm động lòng hai vị thiếu gia?
Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là, quan hệ giữa Hạ Hoành Đình và Nguyên Phong từ trước tới nay vẫn không tồi.
Việc này diễn ra dường như càng có mục đích.
Nhóm nhị đại nhìn nhau một cái, trong khoảng thời gian ngắn đương nhiên không biết nói cái gì.
Nhưng thật ra vẫn luôn uống rượu, ánh mắt nhìn khắp nơi đánh giá, đột nhiên mở to mắt nhìn, dường như là đã nhìn thấy một vật gì
đó không bình thường, thậm chí thân thể liền nháy mắt cứng đờ, đột nhiên đứng lên.
“Lão Từ, cậu làm sao vậy?” Hứa Tĩnh Hàng không rõ hỏi, đồng thời đưa mắt nhìn về phía hướng kia.
Những người khác cũng tò mò nhìn qua.
Chỉ là sau khi nhìn qua, lại là tâm tình phức tạp.
Bọn họ đang ở một quán bar, là một quán bar rất rất nổi tiếng ở Thanh Thành.
Tổng cộng chia làm sáu tầng, từ tầng ba trở nên là để gặp mặt bàn chuyện công việc, hoặc là nơi làm việc.
Tầng một là sảnh lớn, tầng hai là các phòng riêng.
Bọn họ đang ở tầng hai, bởi vì mội người hút thuốc, cho nên mới mở cửa sổ ra.
Nguyên chính là vì mở của ra, cho nên có thể nhìn thấy tình hình đưới sảnh lớn tầng một.
Lúc này ở một quày bar dưới tầng một, Nguyễn Nhuyễn mặc một chiếc váy dài hở vai màu xanh lam, tay cẩm một ly cocktail, ngồi ở đó.
Trong chớp mắt đã làm một đám con nhà giàu có chút hoảng hốt.
Đây chẳng phải là vị tiểu thư thanh cao lạnh lùng cao quý của nhà họ Nguyễn kia sao?
Làm sao lại có cảm giác dáng vẻ như thế rất không hợp với nơi này.