Sắc mặt hai người rõ ràng rất bình thường, thế nhưng ba Nguyễn lại nhìn ra, lại là tham lam, khó chơi.
Trong lòng cười nhạo một tiếng, không hề dao động, giọng nói chậm rãi, lại thập phần hữu lực: “Không được, mấy lời người lớn nói
lúc ấy chẳng qua chỉ là mấy câu bông đùa, mấy đứa nhỏ cũng có người mình thích rồi, nếu thật sự bị chuyện hôn ước này trói buộc, chẳng biết sẽ lại làm loạn ra chuyện gì nữa, vậy thì trông cũng không tốt lắm.”
Đây là nói tới chuyện của Hạ Hoành Đình và Trần Tiểu Ngải, nhắc nhở hai vị nhà họ Hạ.
Sắc mặt mẹ Hạ trong nháy mắt hoàn toàn trở nên khó coi, nhưng mà rất nhanh lại bình thường trở lại.
Mẹ Nguyễn ngồi xem trong lòng cười lạnh, trên mặt không hiện, vẫn là một phu nhân trung niên dáng vẻ ôn hòa lại xinh đẹp.
“Chuyện này . . .” Cha Hạ đường nhiên cũng hiểu rõ, gần đây Hạ Hoành Đình và cô trợ lý nhỏ kia rất thân thiết, trong công ty cũng không ngừng đồn đại về chuyện này.
Lúc này bị ba Nguyễn oán hận như vậy, ông ta đương nhiên cũng không biết nói thế nào.
Nói chuyện này không tồn tại?
Hiển nhiên không có khả năng a!
Cha Hạ thầm oán hận tin đồn chết tiệt kia, thế nhưng ba Nguyễn thái độ kiên quyết, hơn nữa còn ngầm tỏ ý, nếu như ông ta không đồng ý chuyện từ hôn, vậy thì có lẽ sau này hai nhà sẽ không hợp tác với nhau nữa.
Tuy rằng thực lực của nhà họ Nguyễn không bằng nhà họ Hạ, nhưng cũng không có kém nhiều lắm, thiếu một đối tác như vậy, cha Hạ ngẫm lại thấy đau như bị xẻ thịt.
Từ từ mưu tính!
Lúc trong đầu hiện lên mấy từ này, cha Hạ không thể không làm bộ tỏ vẻ thương tiếc: “Cũng tốt, người trẻ có mong muốn của người trẻ, nhưng mà nếu chúng nó đã nguyện ý, chúng ta ngăn cản thì cũng không tốt lắm!”
Ý tưởng của cha Hạ đơn giản thô bạo, tuy rằng hiện tại từ hôn, thế nhưng vạn nhất tương lai hai đứa nhỏ tự do yêu đương, ba Nguyễn lại ngăn cản như vậy cũng không tốt lắm.
Ông ta lời trong lời ngoài ám chỉ, ba Nguyễn nghe thế nào cũng nghe không hiểu, cảm thấy sắc mặt người nhà họ Hạ ngày càng khó coi, trong lòng ba Nguyễn khinh thường, trên mặt vẫn là ra vẻ khách sáo.
“Đây là đương nhiên.” Ba Nguyễn hoàn toàn trả lời khách khí.
Mẹ Hạ bên cạnh diễn sâu, liền thiếu chút nữa lau nước mắt: “Ai nha, tôi đúng thật rất thích đứa bé Tiểu Nhuyễn này, nhưng mà về sau không dám nói chuyện duyên phận, hiện tại đúng là rất đáng tiếc.”
Hai vị nhà họ Hạ đã hạ tâm tư, quay đầu lại khiến cho Hạ Hoành Đình phải mang người trở về.
Phụ nữ sao, một khi đã động lòng, như vậy liền tính là trong nhà ngăn cản, cô ta cũng sẽ phấn đấu quên mình đâm đầu vào bức tường hướng nam.
Chẳng sợ bức tường hướng nam này sẽ lấy mạng cô ta.
Ở Nguyễn gia, hồ ly nhỏ thông qua 9488 xem một màn như vậy, cười nhạo một tiếng, cực kỳ khinh thường: “Bọn họ chắc cảm thấy con trai của mình, người nạm toàn vàng bạc châu báu, muốn theo đuổi ai cũng được?”
9488 sợ tới mức không dám lên tiếng, thành thật trốn ở trong góc.
Chuyện từ hôn bên kia, rốt cuộc cũng đã kết thúc.
Tuy rằng ba Nguyện chuyện này ngầm giải quyết thì sẽ tốt hơn, nhưng nếu nó không lay động đến người bên ngoài, vậy thì hôn ước hai nhà trong mắt những người khác, liền vẫn có hiệu lực.
Cho nên, sau khi rời khỏi nhà họ Hạ, ba Nguyễn liền trực tiếp bảo mẹ Nguyễn tìm các vị phu nhân quen biết đi chơi mạt chược.
“Đã đến lúc chúng ta tìm đối tượng cho tiểu Nhuyễn rồi.” Ba Nguyễn cũng không có nói rõ, ai nha, vợ à em đem chuyện này nói ra ngoài đi.
Ông tìm một lý do uyển chuyển thoái thác, mẹ Nguyễn liền lập tức hiểu rõ.
Tuy rằng trên người vẫn váy công sở, nhưng mà quay về công tuy thay một chiếc váy khác, đi chơi mạt chược, cũng sẽ không xảy ra sai lầm gì.
Chuyện từ hôn, hai nhà buổi chiều vừa mới thương lượng xong.
Lúc buổi tối, toàn bộ nhân vật nổi tiếng trong giới kinh doanh ở Thanh Thành đếu biết.
Hạ, Nguyễn hai nhà từ hôn!
Tin tức này, giống như một giọt nước xối vào chảo dầu, toàn bộ Thanh Thành, trong nháy mắt liền nổ tung!
Vờ kịch nhỏ:
Ba hồ ly: Đã đến lúc tìm đối tượng mới cho con gái!
Nam thần: Ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn chờ được lựa chọn.jpg