Chương 9: Fan cuồng của Ảnh Hậu (7b)

Dịch giả: Sơn Phụng

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Kiều Tử Hân nghĩ tới hai vị ảnh đế mà anh nói, bọn họ đều là những ông chồng kiểu mẫu trong giới. Lúc trước khi họ còn chưa nổi tiếng, thì vợ của hai người đều rất “hot”, chỉ là sau khi kết hôn, vợ của họ đều lui về ở ẩn, toàn lực ủng hộ bọn họ, nhờ vậy bọn họ mới có thể chậm rãi thành ảnh đế như bây giờ, chuyện này so ra thì cùng tình huống của cô quả thực không khác biệt lắm.

Kiều Tử Hân bất đắc dĩ cười cười, “Cùng anh ở chung, tôi căn bản là không có khả năng xuất hiện cảm giác khổ sở. Nhưng nói thật, anh có biết làm một người đại diện như thế nào không? Anh hình như đối với giới giải trí rất có hiểu biết, vậy rốt cuộc là anh muốn làm gì? Tôi thấy mấy ngày nay anh bận rộn liên miên, hết tập thể hình lại đến chơi cổ phiếu, còn muốn bán phòng ở, tìm thám tử tư, mua thủy quân, … tôi thật không nhìn ra được mục đích của anh là gì.”

“Mục đích của tôi là đưa cô một lần nữa trở lại đỉnh cao. Dù là giới giải trí hay giới chính trị, thương trường, chỉ cần là nơi có người thì sẽ có chiến tranh, tìm đúng nhược điểm của đối phương, một kích tất trúng, tất sẽ đạt được thứ mình muốn, đây chính là đạo lý trăm khoanh vẫn quanh một đốm. Còn việc tập thể hình …” Từ Tử Phàm hất hất tóc, lưng tựa vào sô pha, “Làm người đại diện của cô thì vẫn phải có chút hình tượng, không thể để người khác chê cười được. Còn một điều nữa phim mới của cô, tôi sẽ là đạo diễn.”

Kiều Tử Hân trừng lớn mắt, hoài nghi cho rằng mình nghe lầm, “Anh làm đạo diễn? Anh từng học làm đạo diễn sao?”

Từ Tử Phàm hơi suy tư, “ừm… đã từng học từ một người khác.”

“Với ai?”

“Với một vị đạo diễn tài ba đã qua đời, người đó không cho phép tôi nêu tên của ra. Yên tâm, tôi đã sớm xuất sư rồi, hiện tại cái chúng ta cần là tìm được một kịch bản tốt, dùng tốc độ nhanh nhất cải biên thành kịch bản thích hợp nhất để cô trở lại.”

Anh quả thực từng học qua, trước khi trở thành sứ giả vị diện này, những đại lão đã qua đời đó ở địa phủ không chỉ nhìn chằm chằm bắt anh luyện kỹ thuật diễn, diễn thành thục xong còn chưa thỏa mãn, còn muốn bắt anh học làm đạo diễn, đem tất cả năng lực đều dốc túi tương truyền, bằng không chờ bọn họ đi đầu thai hết thì không phải là lãng phí tài hoa cả một đời sao? Nếu không phải anh học đặc biệt nhanh, không biết còn sẽ bị nhốt ở phòng tối bao nhiêu năm nữa. Cho nên ở phương diện diễn phim và đạo diễn này, anh có lòng tin rất lớn.

Mà cũng nhờ vài vị sư phụ thích anh, kể anh nghe không ít chuyện về giới giải trí, anh mới có thể ở thế giới này như cá gặp nước. Đại kế hoạch phản kích, trước mắt xem ra còn rất thuận lợi, hơn nữa lần đầu tiên giao phong với nữ trọng sinh, thủ đoạn của đối phương cũng không tính là quá cao, một thợ săn giỏi là phải bình tĩnh không nóng vội.

Liễu Khiết đúng là đang vắt óc nghĩ biện pháp, mấy ngày nay cô ta gặp chuyện nên vội đến sứt đầu mẻ trán, thật vất vả mới bình tĩnh lại được. Chủ yếu là do từ sau khi trọng sinh cô ta luôn thuận buồm xuôi gió, không những thuận lợi bắt được vai diễn tốt trở nên nổi tiếng một phen, còn thành công đoạt lấy Lâm Viêm từ tay Kiều Tử Hân, cùng Lâm Viêm ôn lại hồi ức mối tình đầu ngọt ngào tốt đẹp.

Càng làm cho cô ta đắc ý chính là cô ta vậy mà có thể đem Kiều Tử Hân đạp dưới lòng bàn chân, cô ta dùng phương pháp đang thịnh hành ở tương lai đem Kiều Tử Hân bôi đen toàn diện, hơn nữa người khác còn giúp cô bỏ đá xuống giếng, đem Kiều Tử Hân đánh tới mình đầy thương tích, giống như chó nhà có tang.

Cô ta ít nhiều vì chút thành tích này mà cảm thấy lâng lâng, xem chính mình trở thành nữ chính của thế giới này. Nhưng tình huống hiện tại làm cô ta cảnh tỉnh lại, tựa như từ khi Kiều Tử Hân ở quán bar được người cứu đi, mọi chuyện liền mất khống chế. Kiều Tử Hân bắt đầu xoay người, bắt đầu trở nên thông minh, cô ta không biết ai đang giúp Kiều Tử Hân, nhưng cô biết đối phương rất lợi hại, là một người hiểu rõ cách vận hành trong giới giải trí, lần này xem ra Kiều Tử Hân đã tìm được một đồng minh có ích rồi.

Cô nhìn dư luận biến hóa trên mạng mà không nhịn được lo lắng. Cô cũng tìm thủy quân, nhưng mà hoàn toàn không đấu lại đối phương, còn bị đối phương nhiều lần lợi dụng.

Cô biết rất rõ chính mình đã làm cái gì, nên ngày đêm lo lắng đối phương sẽ đem mũi dùi chĩa về phía cô, nhưng cô không nghĩ cái ngày này lại tới nhanh như vậy, còn trực tiếp khơi mào fan của cô đánh nhau với fan của Lâm Viêm. Nếu không trấn trụ được fans, cô cùng Lâm Viêm làm sao có thể tiếp tục bên nhau đây?

Liễu Khiết nghe được tiếng nước chảy trong phòng tắm ngừng lại, quay đầu thấy Lâm Viêm đang mặc áo tắm dài ra tới, liền vội vàng cười đứng dậy đi tới, “Để em giúp anh sấy khô tóc, nếu không nằm xuống sẽ đau đầu đấy.”

Lâm Viêm mặt lạnh lùng, ngồi trên sô pha châm chọc nói: “Cô đã từng sấy tóc giúp không ít đàn ông rồi chứ? Mỗi lần đều sợ họ đau đầu phải không?”

Liễu Khiết sắc mặt hơi đổi, dứt khoát cắn lưỡi một cái, trong nháy mắt hai hàng nước mắt chảy ra, nức nở khóc: “Lâm Viêm, sao anh có thể nói với như vậy với em? Lúc trước em cùng anh chia tay là em không đúng, nhưng mà sau đó em cũng nhận sai với anh rồi mà? Sao anh cứ nhớ mãi chuyện đó vậy? Anh thì nổi tiếng rồi nhưng em thì không, người đại diện bắt em đi bồi rượu thì em có thể làm gì?

Không đi chả lẽ ngồi chờ bị đào thải sao? Em cũng rất đáng thương mà, anh biết dạ dày của em không tốt, không uống được rượu, với cả em chưa cùng bọn họ làm cái gì cả, chẳng lẽ anh tin những lời trên mạng lại không tin em? Những lời bịa đặt này rõ ràng là do Kiều Tử Hân hắt nước bẩn cho em! Anh có phải còn nhớ thương ả ta hay không, nên mới vì ả mà tức giận với em?”

Lâm Viêm nhíu nhíu mày, “Nhắc tới cô ấy làm cái gì, có quan hệ gì đâu chứ. Thôi thôi, chuyện đã qua rồi thì cũng đừng gợi ra nữa, bây giờ tốt nhất là ngẫm lại làm sao giải quyết chuyện này đi.”

“Nếu không thì … chúng ta tuyên bố tin kết hôn đi? Như vậy mọi người sẽ biết tình cảm của chúng ta tốt đẹp như thế nào.” Liễu Khiết cắn cắn môi, thử thăm dò mà đưa ra ý tưởng kết hôn, rồi giương mắt nhìn về phía Lâm Viêm chờ hắn phản ứng.

. . .