Dịch giả: Sơn Phụng
Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Liễu Khiết là bông hoa mới nổi, vừa hoàn thành xong vai diễn chính trong một bộ phim tiên hiệp kỳ ảo, nhân vật thuộc kiểu chọc người yêu thích, bộ dáng cô ta lại thanh thuần xinh xắn, nên đã có được một lượng fan hâm mộ lớn.
Đặc biệt là sau khi bị Kiều Tử Hân tát một cái, cô ta lại lên khóc lóc kể lể chuyện Kiều Tử Hân tranh đoạt Lâm Viêm, chẳng những đem chuyện cô ta là bạn gái của lưu lượng tiểu sinh Lâm Viêm phơi bày ra, mà còn nương theo độ nổi tiếng của Kiều Tử Hân dựng cho mình một cái thang, trở thành người bị hại thiện lương vô tội trong mắt mọi người, không chỉ lượng fan tăng bạo, mà các loại hợp đồng quảng cáo cũng thi nhau tới.
Nhưng chung quy thì cô ta cũng chỉ mới đóng một bộ phim mà thôi, căn cơ rốt cuộc vẫn là chưa vững. Mà lượng fan có được thì hầu hết chỉ là fan nửa vời, đa số đều chỉ là do đồng tình, hiện tại tình thế đảo ngược, họ đột nhiên phát hiện cô ta ít nhất đã cùng hai ba tên phú nhị đại qua lại với nhau, là một nữ bồi rượu điển hình, làm sao còn nguyện ý trở thành fan của cô ta?
Dù cho có một bộ phận fan vẫn cố chấp tuyên truyền khắp nơi rằng ảnh chụp là từ một bữa tiệc xã giao, bọn họ không có quan hệ gì hết, thì lượng người thoát fan vẫn rất lớn, hơn nữa còn rất phản cảm việc cô ta giả trang thành đóa hoa trắng đơn thuần, tạo nên một tràng diện từ fan thành antifan quy mô lớn.
Còn Lâm Viêm một năm này được Kiều Tử Hân âm thầm chiếu cố, cung cấp cho không ít tài nguyên, lại giúp đỡ cho anh ta nổi tiếng trở thành lưu lượng tiểu thư sinh, có số fan rất đông, nhưng phần lớn lại là các nữ sinh mới lớn, chưa thật sự trưởng thành, scandal vừa rộ lên, các cô liền nổi bão!
“Anh Viêm nhà ta làm sao có thể bị phú bà bao nuôi được? Tiền do chính anh kiếm được có xài cũng không xài hết nhá? Với lại ảnh chụp mờ như vậy, làm sao phân biệt nổi ai với ai chứ?”
“Nói thực thì, dáng người của cô gái trong ảnh chụp không tệ. Mà cho dù đó thật sự là Viêm nhà tôi, chẳng lẽ bọn họ không thể đang yêu đương bình thường sao? Quăng mấy cái ảnh chụp mờ mờ ảo ảo rồi đi loan tin Viêm nhà tôi bị bao nuôi, cái xã hội này, cái gì cũng nói ra được.”
“Đứa bên trên nói cái gì mà yêu đương bình thường, bộ não đang có vấn đề hả? Lâm Viêm và Liễu Khiết không phải tự xưng là đôi tình nhân thắm thiết nhất, yêu nhau năm năm không ai có thể chen vào sao? Mà ảnh chụp như này cho dù không phải bao nuôi thì cũng là ngoại tình … đúng không? Hơn nữa quý bà trong ảnh còn có tiếng là thích bao nuôi “Trai tơ” đó nha.”
“Tình nhân cmm, từ trước tới nay chồng tao chưa bao giờ thừa nhận cái đóa hoa Liễu gì đó cả. Yêu nhau 5 năm là tự cô ta nói, Viêm nhà tao chưa từng xác nhận chuyện đó, hơn nữa dựa vào ảnh chụp của cái cô tiểu bạch hoa kia cũng chỉ có thể chứng minh họ từng ở bên nhau hồi 18 tuổi. Còn bây giờ thì không, Viêm nhà tao vẫn đang độc thân nhá.”
“Lúc Liễu Liễu trả lời phỏng vấn nói cô ấy cùng Lâm Viêm yêu nhau 5 năm thì Lâm Viêm cũng đâu có phủ nhận. Bây giờ Liễu Liễu bị bôi đen, Lâm Viêm đến ló mặt ra cũng chả dám, còn làm đám fan não tàn chúng mày tới mắng chửi Liễu Liễu, có còn là đàn ông không vậy? Tự thiến đi làm thái giám cho rồi.”
“Lúc trước Kiều Tử Hân nói Viêm nhà này là bạn trai cô ta, bây giờ Viêm nhà này và Liễu Khiết đột nhiên cùng bị hắt nước bẩn, tôi nghi ngờ cùng cô ta có quan hệ! Ả nữ nhân này một hai phải kéo Viêm xuống nước cùng, chắc chắn là điên rồi! Kiều Tử Hân và Liễu Khiết chắc chắn có thù oán sâu đậm, mấy người muốn xé sao thì xé, còn Viêm nhà tôi không liên quan, không tham gia với mấy người.”
Từ Tử Phàm vẫn luôn duy trì liên hệ với hai nhà thủy quân, một nhà phụ trách dẫn dắt ngôn luận về kiểu tử hân rời đi, làm Kiều Tử Hân có thể yên lặng xuống sân khấu. Một nhà phụ trách châm ngòi mối quan hệ giữa fan của hai nhà Lâm Viêm và Liễu Khiết. Fan của họ vốn đã nhỏ tuổi, tính tình lại dễ nắm bắt, một bên chán ghét chuyện nam thần có bạn gái, một bên ghét bỏ bạn trai của nữ thần không chịu ra mặt bênh vực, hai bên nháo nhào đến tinh phong huyết vũ, thi nhau đào chuyện xấu của đối phương, thật thật giả giả lẫn lộn, đánh nhau túi bụi.
Dân chúng mỗi ngày lên mạng đều nhìn đến hai nhà bọn họ cãi nhau, thăm hỏi mười tám đời tổ tông của đối phương, chướng khí mù mịt, không khỏi tâm sinh phản cảm, hảo cảm đối với hai minh tinh cũng thẳng tắp mà rơi xuống, fan hai nhà cũng bị gắn cho cái mác tà giáo.
Mà fan của Kiều Tử Hân dưới sự trấn an của Từ Tử Phàm mà bình tĩnh bảo trì lý trí, không tham dự, không nhiều lời, mỗi ngày đều chăm chỉ đăng bài khen kiểu tử hân xinh đẹp đáng yêu, cầu kiểu tử hân tiếp tục đóng phim. So với hai nhà kia, ai hơn ai kém tự nhiên rõ ràng, thành công đem thiện cảm của người qua đường lúc trước bị phá hủy kéo lại.
Kiều Tử Hân đối với mấy chuyện thao túng dư luận như này không quá hiểu biết, nên khi nghe từ tử phảm nói cho cô về tình huống hiện tại, khó hiểu hỏi: “Bây giờ chúng ta không cần nhúng tay vào sao? Chuyện của bọn họ tuy rằng không tính là lớn, so với chuyện của tôi bị bôi nhọ thì vẫn chẳng là gì cả, liệu rằng công chúng có tin tưởng tôi một lần nửa không?”
Từ tử phảm giải thích cho cô, “Chuyện này không chỉ vì giúp cô tẩy trắng, mà còn vì lót đường cho phòng bán vé mai sau nữa, cho nên nhất định phải đem thiện cảm của người qua đường kéo trở về. Chỉ có ấn tượng của mọi người đối với cô không tồi, thì họ mới nguyện ý xem tác phẩm của cô.
Còn nếu họ cảm thấy nhân phẩm của cô quá kém, thì họ có thể tẩy chay tất cả phim của cô. Chuyện này phải bước từng bước một. Còn chuyện đả kích đám người kia chỉ là thứ yếu, thành công thì tốt, không thành cũng không sao, việc làm cho mọi người thấy hảo cảm, nguyện ý duy trì cô mới là chuyện quan trọng nhất.
Kiều Tử Hân nghĩ về từng đường đi nước bước được an bài lúc trước, cảm giác trí thông minh của mình có chút không theo kịp, hiều kỳ nghiêng nghiêng đầu: “Vậy bước tiếp theo anh tính làm gì?”
Từ Tử Phàm nhìn cô cười, “Những chuyện phiền lòng này tôi sẽ xử lý tốt, cô chỉ cần an tâm tĩnh dưỡng, chú ý điều chỉnh tâm trạng tới trạng thái tốt nhất. Qua thêm một tháng nữa, chúng ta liền chính thức đóng phim trở lại, cô thấy thế nào?”
“Đóng phim? Được á, thật ra tôi rất thích đóng phim, loại cảm giác cả người từ thân đến tâm đều nhập vào cuộc sống của một người khác kia thật giống như được sống lại một lần ở thế giới khác vậy.”
Nụ cười của Kiều Tử Hân nhạt dần, cúi đầu nghịch ngón tay của mình, thở dài, “Có phải tôi ngốc lắm hay không? Cả một năm chỉ quay có hai bộ phim, còn tính toán sau khi kết hôn thì lui về ở ẩn, về sau cố gắng ở nhà giúp chồng dạy con.
Tôi còn dùng cả tiền bạc công sức của mình để giúp đỡ cho Lâm Viêm, muốn giúp cho hắn nổi tiếng, kết quả lại gặp phải kết cục như thế này. Yêu vào là IQ giảm về số âm chắc là như thế này rồi?
Thật không nghỉ tới, trước khi yêu tôi, hắn còn được người khác bao nuôi, tôi thật là đứa ngu ngốc mà. Ngẫm lại thì giờ có ai dám tìm tôi diễn chứ? Ít nhất họ cũng sẽ phải xem xét thêm chừng nửa năm nửa?”
Từ Tử Phàm nhìn cô, ở trước mắt cô quơ quơ tay, cười nói: “Đừng nghĩ tới chuyện trước kia nữa, chuyện này sao có thể xem là do cô ngốc chứ. Nếu cô gặp được một người tốt, hắn nổi tiếng, thì cô và hắn sẽ là cặp vợ chồng ân ái nhất, sẽ trở thành giai thoại trong cái giới này.
Vợ của hai vị ảnh đế trong giới bây giờ không phải cũng như vậy sao? Chẳng qua các cô ấy may mắn gặp được người đàn ông tốt thôi. Cô chỉ là kém chút may mắn nên mới bị người lừa gạt, thôi thì coi như là mua cho mình một bài học đi. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, ánh mắt của cô quả thật không được tốt lắm… cho nên cô có để ý chuyện tôi trở thành người đại diện của cô, giúp cô trấn cửa không?”
. . .