Chương 22: Fan cuồng của Ảnh Hậu (14a)

DG: Meo Meo

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Ngày hôm sau khi Kiều Tử Hân thức dậy, Từ Tử Phàm đã đi mất, cô thở phào nhẹ nhõm, lại có cảm giác hơi mất mát. Nhưng mà vừa mới nhận ra mình hơi rung động, vẫn là không gặp người ta thì tốt hơn, có thể bình tĩnh hơn một chút. Suy cho cùng thích một người phải suy nghĩ rất nhiều thứ, rung động không có nghĩa phải hành động, trước khi suy nghĩ xong nếu lỡ bị đối phương biết được thì không ổn, sẽ khiến mọi người mất tự nhiên.

Cô nướng hai miếng bánh mì nướng, hâm nóng ly sữa hạch đào cho bữa sáng, ăn xong cơm dùng máy hút bụi dọn dẹp nhà qua một lần, xem ra cũng không còn chuyện gì để làm, đành phải mở ti vi ra xem phim. Nội dung bộ phim vừa vặn là nữ chính được cả nam chính và nam phụ theo đuổi, hai người đàn ông, một người bá đạo tràn đầy nam tính, một người ấm áp như anh trai hàng xóm, nữ chính rất rối rắm, xoắn xuýt tận hai tập vẫn chưa chọn được, bởi vì nữ chính cảm thấy cả hai người đều đối xử với cô quá tốt.

Kiều Tử Hân xem ti vi, suy nghĩ lại quay về người Từ Tử Phàm. Nhân vật nữ chính cảm thấy hai nhân vật nam đều đối xử với cô rất tốt, nhưng cô cảm thấy, họ còn không bằng một phần mười của Từ Tử Phàm, cho đến hôm nay cô vẫn còn cảm giác như nằm mơ. Lần đầu tiên gặp Từ Tử Phàm, thực sự cô đã bên bờ sụp đổ, nhiều tin tức tiêu cực, cảm xúc tiêu cực đều bao vây cô, lúc đó cô chẳng còn bao nhiêu lòng đề phòng với người lạ như Từ Tử Phàm, bởi vì lòng như tro nguội, trong đầu một mảng trống rỗng. Hơn nữa Từ Tử Phàm đã cứu cô, cô nảy sinh một loại tiềm thức tín nhiệm với anh, tuy rất mỏng manh nhưng quả thực có tồn tại.

Về sau Từ Tử Phàm kéo cô đứng dậy, can thiệp mạnh mẽ vào cuộc sống của cô, giúp cô ngăn chặn mọi rắc rối, xây dựng một thành lũy an toàn cho cô. Hiện giờ cô ngẫm lại, trong ký ức không còn quá nhiều bi thương, bởi vì lúc đó quá sốc trước lời nói mạnh bạo hào hùng của anh, lực chú ý hoàn toàn bị anh chuyển hướng, trái lại còn bước ra khỏi tình cảnh lòng như tro nguội. Sau đó cô dần dần tìm được cảm giác an toàn khi ở bên Từ Tử Phàm, tìm lại được lòng tin giữa người với người, Từ Tử Phàm chính là người cô tin tưởng nhất, cô không hề có sự phòng bị với con người này.

Mối quan hệ của họ giống như trong bộ phim mà họ đóng, người đàn ông cứu người phụ nữ vào lúc cô nguy cấp nhất, sau đó giúp đỡ người phụ nữ rất nhiều. Điểm duy nhất không giống là, Từ Tử Phàm bá đạo hơn trong phim rất nhiều, tuy anh luôn dịu dàng và mỉm cười, nhưng ánh mắt rất sắc bén, đầu óc rất lý trí, mỗi lần đưa ra quyết định đều không cho người khác cơ hội phản bác, và quyết định của anh cũng luôn là quyết định đúng đắn, họ không thể tìm ra được lý do phản bác. Mấy tháng nay, Từ Tử Phàm từng bước một kéo cô ra khỏi vũng bùn, rửa sạch vết nhơ trên người cô, hiện giờ bộ phim mới quay cũng sắp trình chiếu, sự nghiệp của cô đang hồi sinh trở lại.

Từ Tử Phàm thấy cô đau lòng nên đã dành cho cô một khoảng thời gian để tự chữa lành vết thương, nhìn thấy cô vui vẻ anh sẽ ở bên cô cùng chia sẻ niềm vui, lúc cô mệt mỏi sẽ nói những lời dịu dàng, lúc cô gặp phải phiền phức nhất định sẽ đứng ra trút giận thay cô, Từ Tử Phàm thà đi sớm về khuya cũng không muốn để cô ra ngoài xã giao, thà tuyên truyền có thêm rắc rối cũng không muốn để cô lên phỏng vấn bị xúc phạm…

Quá nhiều quá nhiều thứ tập hợp lại với nhau khiến cô cảm động, biến Từ Tử Phàm trở thành sự tồn tại đặc biệt nhất trong lòng cô. Cô nhớ lại bộ dáng của Từ Tử Phàm trong lần gặp đầu tiên, thân hình gầy nhom, kiểu tóc quê mùa và quần áo nhãn hiệu lung tung, trông anh như một người bình thường có tướng mạo tạm ổn. Còn Từ Tử Phàm bây giờ, thân hình khỏe mạnh, quần áo phù hợp, stylist còn đặc biệt tạo kiểu tóc cho anh, lộ ra vầng trán đầy đặn, một gương mặt như tiểu thịt tươi, lại ngầm lộ ra cảm giác của bá đạo tổng tài, trầm ổn chín chắn, đã là một người đàn ông cực kỳ có sức hút và đáng tin cậy, tiến vào giới giải trí không biết sẽ có bao nhiêu fangirl điên cuồng theo đuổi đây.

Người đàn ông như vậy lại chỉ đối xử tốt với một mình cô.

Kiều Tử Hân đè nén lại nhịp tim đập nhanh, để mình bình tĩnh lại. Cô thực sự không biết Từ Tử Phàm tại sao lại đối xử tốt với cô, cô không dám tin một fan hâm mộ yêu thích cô lại có thể vì cô mà làm đến mức này, huống chi Từ Tử Phàm cũng không giống một người theo đuổi idol. Ở bên nhau càng lâu, cô càng cảm thấy Từ Tử Phàm giống một vị chủ tịch ngồi văn phòng xử lý hàng tỷ hợp đồng, minh tinh gì đó… căn bản không được anh để mắt đến.

Kiều Tử Hân buồn phiền ngã ra ghế sô-pha, ôm gối che đầu mình lại. Nghĩ không ra thì dứt khoát đừng nghĩ nữa! Với tính cách mạnh mẽ của Từ Tử Phàm, cho dù cô thích anh, quyền chủ động cũng không nằm trong tay cô, nghĩ nhiều vậy có tác dụng gì? Còn không bằng cứ thuận theo tự nhiên, hiện giờ việc gì cô cũng nhờ đến sự giúp đỡ của Từ Tử Phàm, cô cũng ngại không nghĩ thêm nữa, thế nào cũng phải đứng vững hoàn toàn và đứng vững đến mức không còn ai có thể lật đổ độ cao của cô nữa rồi nói sau!

. . .

Ps: Đọc tới đây mình dịch mà cũng chưa biết là Hân Hân vai chính hay Tử Phàm vai chính nửa :v cơ mà không sao, truyện hay là thì cứ đọc thôi ^o^!!