Chương 14: Fan cuồng của Ảnh Hậu (10a)

Dịch giả: Bếu

Edit: Long Hoàng

Duyệt: Long Hoàng

Từ Tử Phàm đầu tư 6000 vạn vào bộ phim điện ảnh này, trong đó 3000 vạn là dùng để quay phim. Còn lại 3000 vạn dùng để làm phí tuyên truyền, mà tất cả các khoản phí trong thời kỳ đầu bộ phim vẫn chưa cần phải dùng đến nhiều tiền như thế, Từ Tử Phàm tiếp tục gửi tiền vào ngân hàng lấy lãi, trong khoảng thời gian ngắn có thể kiếm thêm ít tiền, đắp thêm một ít vào túi tiền của mình, định sẽ dùng thêm trong khâu hậu kỳ. May mà tất cả bối cảnh và hình tượng nhân vật của bộ phim này đều là tầng lớp thành thị bình dân, tiết kiệm được một chút tiền, đoàn phim đa phần đều là fan của Kiều Tử Hân, họ đều tình nguyện tham gia hỗ trợ, đồng ý sau khi phim chiếu thì mới nhận tiền lương, đoàn phim của họ cũng vì vậy nên mới không có vẻ nghèo rớt mồng tơi lắm.

Thời điểm đoàn phim tổ chức lên kế hoạch chuẩn bị bắt đầu quay, tin tức cũng lọt ra ngoài không ít, không ít người kinh ngạc không thôi, cảm thấy đầu óc của Kiều Tử Hân bị úng nước rồi mới quay một bộ phim điện ảnh vốn chẳng đáng một đồng của một đạo diễn mới, cả đoàn phim đều là những người nghiệp dư, có thể quay ra được cái gì tốt sao? Phải biết rằng, những người khác khi quay phim điện ảnh đều sẽ hợp tác với những đạo diễn già dặn kinh nghiệm.

Không biết là ai đã phao tin tức này lên mạng, độ hot của Kiều Tử Hân vừa mới hạ xuống chưa được bao lâu, chứng tỏ vẫn còn rất nhiều người chờ cô trở lại, tin tức này được chia sẻ đi rất nhiều lượt, xông thẳng lên hot search.

Cô bé La Phân Phân 18 tuổi fan của Kiều Tử Hân hiện đang là trợ lý của Từ Tử Phàm, những thứ khác cái gì cũng không phải làm, chỉ cần mỗi ngày lên mạng để ý tin tức của Kiều Tử Hân, cho dù là tin tức không nằm trong phạm vi khống chế của bọn họ cũng đều phải báo cáo hàng ngày cho hắn. La Phân Phân giành được công việc này là bởi vì cô là một thiếu nữ nghiện mạng xã hội, lớn như thế rồi nhưng cũng chẳng có sở thích gì đặc biệt ngoài việc lên mạng hóng hớt, công việc này giao cho cô ấy là thích hợp nhất. Cô đầu tiên chú ý đến tin tức đoàn làm phim bị lộ ra ngoài ánh sáng, nhanh chóng gọi điện thoại nói cho Từ Tử Phàm, nhưng Từ Tử Phàm lại nói cô hãy bình tĩnh chờ đợi để hóng biến, đợi người khác đào ra chuyện lộn xộn gì nữa thì hẵng nói với hắn.

Tuy La Phân Phân thật sự rất sốt ruột, nhưng lại rất tin tưởng và nể phục những gì Từ Tử Phàm nói, bọn họ bây giờ đều biết Từ Tử Phàm là chủ nhân của page “Người thủ hộ”, mưu trí và tài năng hơn bọn họ rất nhiều, lúc này tự nhiên cũng nghe lời hắn nói. Bên chỗ bọn Từ Tử Phàm chuẩn bị quay cảnh phim đầu tiên, La Phân Phân ngồi trong một góc không ngừng lướt xem những bình luận trên mạng.

Từ Tử Phàm kiểm tra từng góc quay, giảng giải những phạm vi quay và chức trách quay cho các nhân viên quay phim, lại đi qua làm mẫu cho nhân viên bắt sáng để họ có thể bắt sáng một cách hiệu quả, tuy những người này đều là những fan rất nhiệt tình, nhưng họ lại không có những kiến thức nền tảng cơ bản, chỉ là những người đã yêu thích quay phim chụp ảnh lâu năm, nói cho cùng thì vẫn chưa từng quay phim điện ảnh, không đủ chuyên môn. Từ Tử Phàm kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi của họ, khiến cho họ càng thêm tin tưởng hắn, cảm giác căng thẳng trong lòng cũng vơi đi không ít.

Kỹ thuật viên ghi âm được Kiều Tử Hân mời đến vốn dĩ nhìn đoàn đội nghiệp dư như vậy còn có chút bất mãn, thậm chí còn có chút hối hận vì đã nhanh chóng nhận lời Kiều Tử Hân đến đây, không ngờ lại có thể nhìn thấy một người đạo diễn chuyên nghiệp như thế, một mình hắn thôi cũng đủ để điều khiển toàn trường, hoàn toàn chỉ do một mình hắn tự thân chỉ đạo. Hắn đứng ở bên ngoài hút điếu thuốc, nghĩ lại mấy năm nay, hình như đây đã trở thành một trong những thói quen của hắn, đạo diễn chỉ nói một câu thì mọi người đã lập tức thực hiện tốt nhiệm vụ của mình, đã lâu lắm rồi không được nhìn thấy một vị đạo diễn tận tâm như vậy, hơn nữa đoàn phim này cũng vô cùng đoàn kết, tràn ngập tình cảm. Hắn nhìn Kiểu Tử Hân mới vừa đi ra khỏi phòng hóa trang, đột nhiên lại cảm thấy lần này hắn làm không sai, nói không chừng đây thật sự là cơ hội chuyển mình của Kiều Tử Hân.

Kiều Tử Hân được mọi người công nhận là đại mỹ nhân, mỗi lần xuất hiện đều ngay ngắn gọn gàng, nhưng lần này lại xuất hiện cùng chiếc trán sưng đỏ, khóe miệng ứ máu, mọi người vừa nhìn thấy cô đã lập tức trở nên yên lặng, dường như các fan đều bỗng nhiên cảm thấy đau lòng. Từ Tử Phàm tiến lên đánh giá lớp hóa trang của Kiều Tử Hân, gật gù hỏi: "Chuẩn bị tốt chưa? Không có vấn đề gì chứ?"

Ánh mắt Kiều Tử Hân kiên định, "Không có vấn đề gì hết, tôi đã chuẩn bị luyện tập xong hết rồi."

Từ Tử Phàm lộ ra nụ cười cổ vũ với cô, nhỏ giọng nói: "Cố lên!" Sau đó liền vỗ tay cao giọng nói: "Mọi người hãy vào đúng vị trí của mình cả đi, kiểm tra lần cuối, bắt đầu quay, nhớ kỹ những gì chúng ta đã luyện quay mấy ngày trước là được rồi, quay hỏng rồi cũng không cần căng thẳng, cùng lắm thì chúng ta sẽ quay lại, cuối cùng nhất định sẽ quay được hình ảnh đẹp nhất. Mọi người có lòng tin không?"

"Có!"

Từ Tử Phàm trở về ngồi ở vị trí của đạo diễn, ám chỉ mọi người tập trung tinh thần. Cảnh quay đầu tiên là cảnh bạo lực gia đình, cũng chính là cảnh mở đầu bộ phim, lý do quay cảnh này một là vì cảnh kịch liệt như thế sẽ khiến cho mọi người trong quá trình diễn nhanh chóng vào vai nhất, hai là để cho mọi người thấy một Kiều Tử Hân không còn giống như lúc trước nữa, càng thêm tin tưởng Kiều Tử Hân nhiều hơn. Sợ diễn viên mới vào không dám đánh Kiều Tử Hân nên Từ Tử Phàm đã trực tiếp mời giáo viên chỉ đạo diễn xuất vào vai nhân vật này luôn, nhân vật này có tổng cộng ba phân cảnh quay, không có bất kỳ độ khó nào cả, nên là Từ Tử Phàm cũng không quá lo lắng.

Những người xung quanh cũng chịu ảnh hưởng từ Từ Từ Phàm, cũng cảm thấy thoải mái nhẹ nhàng như thường ngày thôi, nhưng là bọn họ ai cũng muốn quay tốt cảnh đầu tiên, tất cả đều tập trung đứng đúng ở vị trí làm việc của mình. Từ Từ Phàm đưa mắt kiểm tra một lượt tất cả các vị trí, xác định không có vấn đề gì mới gật đầu ra hiệu cho nhân viên hậu cần cầm bảng hô diễn.

Sau khi tấm bảng phân cảnh được đập xuống, giáo viên chỉ đạo diễn xuất say khướt cầm bình rượu đi vào cửa, trên mặt Kiều Tử Hân hiện lên vẻ cam chịu và sợ hãi, tiến lên giúp chồng cô cởi áo khoác ra. Lưng cô hơi còng, bả vai sụp xuống, giống hệt một cô vợ nhỏ yếu đuối, lộ ra một sắc màu bi kịch của phim.

Áo khoác vừa được cởi ra, người đàn ông đã quăng một cái tát tới, tức giận mắng: "Chậm như sên bò vậy! Đúng là cái loại vô dụng!"

Kiều Tử Hân nhất thời không kịp đề phòng mà ăn trọn cú tát, ngã xuống mặt đất, tay phải đụng trúng cái bô ở bên cạnh, bên trong là nước tiểu mà con trai cô vừa mới tè xong, tạt hết vào trong cái áo khoác. Người đàn ông càng thêm tức giận, quăng bình rượu rồi đạp vào người Kiều Tử Hân vài phát, "Con đàn bà thối này, dám làm đổ nước tiểu lên áo của ông đây à! Mày muốn chết rồi!"

Kiều Tử Hân lập tức nhắm chặt hai mắt, hai tay ôm đầu, cuộn tròn cơ thể lại, cắn chặt môi không dám phát ra tiếng động.

Người đàn ông đá xong còn cảm thấy vẫn chưa đủ, nắm lấy cổ áo Kiều Tử Hân kéo cô đến mép giường, eo của Kiều Tử Hân đụng phải mép giường, sắc mặt đột nhiên tái lại, đau đến nỗi nhịn không được hô lên một tiếng. Nắm tay của người đàn ông đánh tới tấp lên người của cô, cô càng kêu la thảm thiết thì hắn càng trở nên hưng phấn, cơn say xâm chiếm toàn bộ trí óc hắn, hoàn toàn không quan tâm bản thân ra tay mạnh như thế nào, đánh đến nỗi Kiều Tử Hân nhịn không nỗi nữa mà bật khóc nức nở.

Lúc này cánh cửa nhỏ ở bên cạnh đột nhiên bị một cậu bé đẩy ra, cậu bé khóc lóc, chạy đến ôm chặt chân của người đàn ông: "Mẹ… Không được đánh mẹ…"

Người đàn ông một chân đá văng cậu bé ra, cũng không để trong lòng, nắm tay vung lên, một giây cũng không dừng lại. Đứa bé bò lổm chổm trên mặt đất, lảo đảo đứng dậy, chạy lao ra ngoài.

. . .