Chương 85: Đánh Với Ma Giáo 2

Sư thái tuy nghe Ân Lê Đình nói rất thường như vậy, nhưng sư thái biết sự thật có lẽ ba trận đấu ấy thế nào cũng khốc liệt lắm, chứ chẳng phải tầm thường như vậy đâu, với tài ba của phái Võ Ðang như thế, mà vẫn chưa giết chết chết được trưởng kỳ sứ của Ma Giáo mà Mạc Thanh Cốc lại còn bị thương, như vậy dù không được tận mắt xem các trận đấu nhưng đủ rõ chúng khốc liệt như thế nào rồi.

Ân Lê Đình lên tiếng hỏi tiếp:

– Chẳng hay quý phái đã dò xét được thực lực của Quang Minh Ðỉnh chưa? Nghe nói Bạch Mi Giáo và các chi phái Ma Giáo khác như Cửu Ðộc hội chẳng hạn đã đem binh tới Quang Minh Ðỉnh cứu viện, có người còn nói Thanh Dực Bức Vương và Tử Sam Long Vương cũng đã tới rồi.

Diệt Tuyệt Sư Thái thấy Ân Lê Đình nói vậy ngẩn người giây lát rồi mới hỏi tiếp:

– Tử Sam Long Vương cũng đã tới rồi đấy à?

Hai người vừa đi sát cánh bên nhau vừa trò chuyện còn các đệ tử theo sau nhưng còn cách hai người rất xa, không dám nghe chuyện của hai người.

Ân Lê Đình nhìn hướng về Trương Siêu Quần đang nhanh chân đi đến, mỉm cười nói:

– Sư thái, không nghĩ tới quý phái có đệ tử võ công bực này, thật đáng ngưỡng mộ.

Diệt Tuyệt Sư Thái trong lòng cảm giác khó chịu, ngượng ngùng nói:

– Ân lục hiệp không biết hắn sao? Hắn chính là sư đệ của ngươi mà!

Ân Lê Đình ngạc nhiên hỏi:

– Lẽ nào hắn chính là Trương Siêu Quần?

Thì ra Trương Tam Phong dù chưa chính thức thu hắn làm đồ đệ, nhưng khi Trương chân nhân qua trở lại Võ Đang sơn, liền đem chuyện này nói cho sáu đệ tử còn lại biết được.

Ân Lê Đình chỉ nghe sự phụ nói vị sư đệ chưa từng gặp mặt này, ngoại công cực cao, còn nội công thì hầu như không có, vậy mà vừa rồi thì nhìn thấy, hoàn toàn không phải là như vậy, xem hắn biểu diễn khinh công và công phu quyền cước, nội công tu vi tuyệt không kém mình, trong lòng kinh ngạc, liền suy đoán có phải là mấy năm qua hắn từ nơi nào khác đạt được cái gì kỳ ngộ.

Diệt Tuyệt Sư Thái bỗng nhiên hỏi:

– Ân lục hiệp, người sư đệ này còn chưa chính thức bái sư chứ?

Ân Lê Đình lắc đầu nói:

– Vẫn chưa có, vì lẽ đó vãn bối còn không nhận ra hắn.

Diệt Tuyệt Sư Thái mỉm cười nói:

– Vậy thì tốt rồi, chờ sau khi lục đại phái tiêu diệt loại ma giáo yêu nghiệt này, ta tự mình đi một chuyến đến Võ Đang sơn.

Ân Lê Đình chấn động, nghe khẩu khí Diệt Tuyệt Sư Thái, hình như là muốn đi gặp sư phụ để nhận lấy thiếu niên mặc bạch y này, chẳng lẽ nào muốn hắn cải đầu về phái Nga Mi? Phái Võ Đang thanh danh ở trên phái Nga Mi, nàng lẽ nào không phải là không biết, muốn bát sư đệ này đầu nhập phái Nga Mi, Trương Siêu Quần làm sao mà đáp ứng?

Diệt Tuyệt Sư Thái lại nói:

– Bản phái từ lúc Quách tổ sư thành lập tới nay, chức chưởng môn, thông lệ là do nữ tử đảm nhiệm, đừng nói nam tử không được, chính là ra các phụ nhân đã thành gia lập thất, cũng không thể đảm nhiệm chức chưởng môn, bất quá ta quan đứa nhỏ này thiên tư thông minh, thực là có thể đào tạo thành bậc chi tài, qua một thời gian, nhất định có thể trở thành là một đại tông sư, phái Nga Mi của ta nói không chừng có thể ở trên tay hắn phát dương quang đại.

Ân Lê Đình trong lòng rung động, y vạn nhất không nghĩ tới Diệt Tuyệt Sư Thái còn muốn đem y bát truyền cho thiếu niên bạch y này, chuyện này quả thật là khó mà tin nổi, đang tự trong lòng khó hiểu, chợt thấy cách đó không xa, một bóng người quen thuộc xoay đi, trong lòng Ân Lê Đình ầm nhảy một cái, run giọng nói:

– Hiểu… Kỷ cô nương!

Kỷ Hiểu Phù quay đầu lại, trên mặt mang theo một sự bình tĩnh, mỉm cười nói:

– Ân lục hiệp, xin chào…

Nàng nói câu này xong, liền xoay người bước đi, Ân Lê Đình trong lòng trống rỗng, ruột gan rối bời.

Mắt thấy chúng đệ tử phái Nga Mi đón bát sư đệ đi tới, Ân Lê Đình hơi chần chờ, vốn định rời đi theo Kỷ Hiểu Phù, nhưng thấy đồng môn sư đệ, liền bắt chuyện cũng không có, thì lại chả ra gì cả, trong lòng Ân Lê Đình than khổ một tiếng, cùng đến tiếp Trương Siêu Quần, nhưng trong mắt y thì chỉ có Kỷ Hiểu Phù thướt tha bóng lưng kia, không còn cách nào khác, chỉ ngóng trông nàng có thể quay đầu lại nhìn tới hướng mình một chút…

Giờ khắc này Trương Siêu Quần trong lòng thật là đắc ý, nhưng trên mặt biểu hiện bình thản như nước giếng cổ không dao động, thanh nhã thong dong, đi tới người Diệt Tuyệt Sư Thái trước, mỉm cười nói:

– May mắn không làm nhục mệnh, tiểu bối đã đánh chết hắn.

Khi ngẩng đầu thì thấy đám đệ tử Nga Mi nhìn mình, trong mắt đầy kính nể, có những nữ đệ tử kia tuổi trẻ, hai mắt tỏa ánh sáng, có mấy phần ánh nóng mùi vị nữ lang, hắn không khỏi cả kinh.

Diệt Tuyệt Sư Thái cười nói:

– Siêu Quần, vừa nãy đánh rất tốt…rất tốt, ngươi đến gặp Ân sư huynh của ngươi đi.

Trương Siêu Quần giờ mới nhìn kỹ Ân Lê Đình, một trong những truyền thuyết của phái Võ Đang, chỉ thấy Ân Lê Đình vẻ mặt đầy phong trần, hai bên mái tóc đã hoa râm, nhưng khuôn mặt rất anh tuấn, tuy rằng nhìn qua tuổi đã có tầm 37, 38 tám tuổi, vẫn là không mất đi phong thái thanh tú…

– Lục sư huynh, tiểu đệ Trương Siêu Quần kín bái.

Trương Siêu Quần khom mình hành lễ.

Ân Lê Đình hãy còn ngơ ngác si ngốc nhìn theo bóng dáng Kỷ Hiểu Phù, như là mắt điếc tai ngơ, đồng loạt các đệ tử phái Nga Mi hướng về y nhìn lại, thấy ánh mắt của y để đến nơi nào, trong lòng mọi người đều là rõ ràng, Diệt Tuyệt Sư Thái thở dài trong lòng, đáy lòng cảm thán “ oan nghiệt …oan nghiệt “ liên tục.

Các đệ tử Nga Mi liếc nhìn nhìn Ân Lê Đình, lại liếc nhìn nhìn Kỷ Hiểu Phù, đều là tiếc hận cho cả hai.

Kỷ Hiểu Phù mặt ửng đỏ, đi về phía trước vài bước, rồi trốn tránh ở phía sau Đinh Mẫn Quân, lúc này Ân Lê Đình mới phục hồi tinh thần lại.

– Bát sư đệ, ngươi khỏe chứ?

Ân Lê Đình nén lại tâm tình gợn sóng của mình, mỉm cười nói.

Trương Siêu Quần mặt mày hớn hở, nói:

– Vừa rồi tiểu đệ thấy lục sư huynh thần uy lẫm lẫm, nhất thời ngứa ngáy tay chân, tùy tiện ra tay, mong rằng lục sư huynh đừng trách tiểu đệ.

Ân Lê Đình tính cách đạm bạc đơn giản, đương nhiên sẽ không đem việc nhỏ này để ở trong lòng, trong Võ Đang thất hiệp, mọi người tính cách không giống nhau, Tống Viễn Kiều hiền hoà, Du Liên Châu nghiêm túc, Dư Đại Nham chặt chẽ, Trương Tùng Khê cơ trí, Trương Thúy Sơn nho nhã, Mạc Thanh Cốc cương trực, tính tình mềm yếu chính là Ân Lê Đình.

Ân Lê Đình xử sự không hề có chủ kiến, chỉ nghe theo chủ ý của đại sư huynh, y theo chính cách làm, vấn đề ứng phó không được thì tìm cách tránh né, Ân Lê Đình tuy rằng có nhược điểm này, nhưng là người giàu tình cảm, đa tình, Trương Siêu Quần biết rõ điểm này, cho nên vừa rồi mới ra tay hỗ trợ, nếu tùy tiện thay đổi người sư huynh nào khác, hắn đương nhiên sẽ không dám tự tiện thể hiện bãn lỉnh của mình.

– Sư đệ võ công cao minh, khinh công, quyền kỹ đều là thượng thừa, ngu huynh cao hứng còn đến không kịp, sao lại trách chứ?

Ân Lê Đình cười ha ha.

Trương Siêu Quần khen:

– Sư huynh quá khen rồi, trong khoảnh khắc sư huynh giao đấu với đạo sĩ Ma Minh, thủ pháp thực là cao minh, quỷ thần khó lường, không biết sư huynh sử dụng chính là quyền pháp gì vậy?

Ân Lê Đình sắc mặt hơi đỏ lên, nói:

– Đó là chiêu thức trong Võ Đang Miên Chưởng, sư đệ tương lai cũng có thể học được.

Trương Siêu Quần hữu tâm tâng bốc Ân Lê Đình, nên nói:

– Nguyên lai sư huynh võ công đã đạt đến mức độ này, tiểu đệ kém quá xa.

Lúc này, Diệt Tuyệt Sư Thái chen lời nói:

– Hai người các ngươi sư huynh đệ ở đây, ngươi khen ta, ta thổi phồng ngươi, chỉ là lãng phí thời gian.

Ân Lê Đình trên mặt càng đỏ, Trương Siêu Quần cười hì hì, nói:

– Sư thái, ngài là một đại tông sư, sư huynh đệ tiểu bối lần đầu tiên gặp gỡ, lẫn nhau thổi phồng một phen, lẫn nhau có mặt mũi, sư thái ở bên cạnh phải khen thêm hai câu mới đúng chứ, ví như cứ nói.. Võ Đang Ân lục hiệp võ công cao cường, đã đạt tới cảnh giới thượng thừa, lại khen tiểu bối, Trương bát hiệp cũng là hậu tú chi nhân, nhật hậu chắc chắn là một phen thành tựu, khà khà… sư huynh đệ tiểu bối sẽ thiếu nợ sư thái một lời khen, tương lai sau này truyền ra ngoài, chúng ta ai nấy đều có mặt mũi, sư thái thấy có đúng hay không?

Bốn phía Nga mi đệ tử đồng loạt nở nụ cười, Diệt Tuyệt Sư Thái cũng mỉm cười nói:

– Đúng đấy, phái Võ Đương Trương bát hiệp võ công tốt nhất, mọi thứ đều tốt, đặc biệt là thể hiện công phu, tài năng xuất chúng.

Mọi người ai cũng vui vẻ cười, ngay cả Kỷ Hiểu Phù không hé miệng nói chuyện cũng là không nhịn được cười, trong đám đệ tử, Tĩnh Huyền, Tĩnh Chiếu đã đi theo Diệt Tuyệt Sư Thái hơn 20 năm, cũng chưa từng gặp Diệt Tuyệt Sư Thái nói như vậy, lúc này cười đàu cùng này Võ Đang Trương bát hiệp, đúng là hiếm thấy…

Ðang lúc này phía đông bắc bỗng nhiên có ánh sáng xanh bốc lên giữa bầu trời.

Ân Lê Đình liền nói:

– Ðó là ngọn lửa báo hiệu của phái Võ Ðang, sư điệt của vãn bối có thể đang bị kẻ địch bao vây cũng nên.Ân Lê Đình vừa nói vừa xoay người hướng về Diệt Tuyệt Sư Thái khom lưng hành lễ, Trương Siêu Quần thấy vậy cũng vội vàng nói :

– Sư huynh, tiểu đệ cùng đi!

Ân Lê Đình gật gật đầu, hai người dắt tay nhau đồng hành, hướng về phía ngọn lửa xanh chạy đến.

Tĩnh Hư giơ tay lên ra lệnh, các đệ tử phái Nga Mi cũng đều đi theo sau ngay Ân Lê Đình, phái Nga Mi ghét hận Ma Giáo và lại là liên minh với phái Võ Ðang, nay thấy sư điệt của Ân Lê Đình bị bao vây tất nhiên mọi người đi tiếp sức liền.