Chương 8: Thân phận không nhỏ
Buổi tối, sau khi dùng bữa với cả nhà, Kiều Ân trở về Tây Sương các tắm rửa thay bộ đồ ngủ cho thoải mái sau đó ngồi trước bàn trang điểm để Liên Tâm giúp nàng lau khô tóc, sau đó Liên Tâm dùng cao dưỡng tóc hoa hồng xoa lên rồi nhẹ nhàng xoa bóp cho Kiều Ân.
Kiều Ân thư thái nhắm mắt hưởng thụ, bỗng như phát hiện ra điều gì khẽ lên tiếng:" Liên Tâm ngươi biết gì về tiểu thư Diêu gia không?" Liên Tâm dừng tay lại hỏi lại:" Ý của tiểu thư là Diêu tiểu thư Diêu Hân Nhi?" Kiều Ân khẽ ừ một tiếng, Liên Tâm gật đầu sau đó vừa tiếp tục xoa bóp cho Kiều Ân vừa nói:"Diêu tiểu thư là nữ nhi duy nhất của Diêu ngự sử(1), cháu gái họ hàng xa của Thục phi, 5 tuổi được Thục phi nương nương đón vào cung nuôi dưỡng, đến gần cập kê(2) mới trở về Diêu phủ" Kiều Ân gật đầu đã hiểu sau đó hỏi tiếp:" Thục phi là sinh mẫu(3) của Cảnh Vương?" Liên Tâm khẽ vâng một tiếng.
Kiều Ân rơi vào trầm tư một lúc sau đó nói:" Vậy là Diêu tiểu thư này với Cảnh Vương là thanh mai trúc mã đi?" Liên Tâm nghe vậy gật đầu đáp:" Dạ phải, nghe mọi người nói Cảnh Vương này đối xử với Diêu tiểu thư cũng không tệ, ai cũng ngầm ghép hai người họ thành một đôi" Kiều Ân bỗng nhiên thở dài một tiếng rồi lẩm bẩm:" Khó trách" Liên Tâm thấy vậy khó hiểu hỏi:" Cái gì khó trách ạ?" Kiều Ân lắc đầu đáp:" Không có gì, mà ta nghe nói người trong kinh thành đều kêu nàng ta là tài nữ?".
Liên Tâm suy nghĩ một lát rồi trả lời:" Diêu tiểu thư cũng có thể coi là tài nữ nhưng so với tiểu thư thì vẫn còn hơi kém một chút" Kiều Ân nghe vậy bật cười nói:" Liên Tâm! hình như ngươi càng ngày càng thêm dẻo miệng" Liên Tâm cười vui vẻ đáp:" Lời nô tỳ nói toàn sự thật" Kiều Ân gật đầu khẽ thở dài nói:" Được rồi! Cũng muộn rồi, ta muốn đi nghỉ, đêm nay không cần trực đêm, người đi về nghỉ ngơi sớm đi" Liên Tâm khẽ vâng một tiếng rồi đỡ Kiều Ân trở về giường, hạ rèm che, thổi tắt và ngọn nến rồi nhẹ nhàng bước chân đi ra ngoài. Do ban ngày đi dạo phố đã thấm mệt nên Kiều Ân rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.
Ở một nơi khác, trong thư phòng của Cảnh Vương phủ, Tiêu Kỳ đang đứng sau thư án, cánh tay rắn chắc cầm bút lông uyển chuyển mà mạnh mẽ đặt từng nét bút lên tờ giấy trắng, Tiêu Kỳ là đang luyện thư pháp. Hàn Phong đứng phía trước chấp tay nghiêm chỉnh nói:" Vương gia! Đã tra xong"Tiêu Kỳ vẫn không ngừng lại động tác lạnh lùng nói:" Nói!".
Chỉ một chữ mà Tiêu Kỳ nói tuy đơn giản nhưng hàn khí mà nó toát ra không khỏi khiến người khác rùng mình, Hàn Phong cũng không ngoại lệ, hắn cẩn thận báo cáo lại:" Cô nương hồi sáng nay là nhị tiểu thư của Hạ gia, tên gọi Hạ Kiều Ân"Tiêu Kỳ nghe vậy ngừng tay lại ngước mặt lên hơi nhíu mày hỏi:" An Quốc hầu?" Hàn Phong gật đầu tiếp tục nói:" Dạ phải! Tỷ tỷ của Hạ nhị tiểu thư là Thái tử phi, nàng còn là ngoại tôn nữ(4) của Trình Tể tướng".
Hàn Phong dừng lại một lúc, sau đó như nhớ ra điều gì chợt nói:" Hãy còn một chuyện nữa" Tiêu Kỳ hững hờ đáp:" Chuyện gì?" Hàn Phong nhanh chóng nói:" Sáng nay Hoàng thượng cũng vừa hạ thánh chỉ sắc phong Hạ nhị tiểu thư là quận chúa phong hiệu Đoan Nguyệt được đặt cách hưởng thực ấp và bổng lộc ngang với phân vị công chúa".
Tiêu Kỳ nghe xong, có chút kinh ngạc nhưng cũng mau chóng biến mất, khôi phục trạng thái thanh lãnh ban đầu tay tiếp tục đưa bút luyện chữ,miệng khẽ nhếch lên khẽ nói:" Xem ra thân phận cũng không nhỏ" Hàn Phong ở bên cạnh tiếp tục nói:" Nghe người dân nói vị Đoan Nguyệt quận chúa này tính tình dịu dàng, ôn hoà, dễ gần, hiểu biết lễ nghĩa lại tinh thông cầm kỳ thi hoạ, nữ công gia chánh so với tỷ tỷ Thái tử phi ở Đông cung là một chín một mười không hơn không kém".
Tiêu Kỳ nghe vậy liền gật đầu tỏ vẻ đã hiểu vẫy tay nói với Hàn Phong:" Được rồi! ngươi lui xuống trước đi!" Hàn Phong vâng một tiếng rồi nhanh chóng lui xuống rời khỏi thư phòng, Tiêu Kỳ vừa đúng lúc hoàn thành bức tranh chữ của mình, đợi mực khô, bỏ chặn giấy ở phía trước ra cẩn thận đem cuộn lại cất gọn vào trong một cái rương đồ rồi cũng nhanh chóng đi nghỉ ngơi.
CHÚ THÍCH: (1) Ngự sử: là Chức quan đứng đầu cơ quan của nhà nước phong kiến (ngự sử đài) có chức năng giám sát hoạt động của quan lại các cấp, theo dõi việc chấp hành pháp luật và mọi quy tắc do triều đình ban hành, chấn chỉnh kỉ cương trong triều, gọi là “Ngôn quan”. (2) Cập kê: Cập: đạt tới; kê: trâm cài. Theo Kinh Lễ, người con gái Trunghoa cũ khi đến tuổi 15, thì bắt đầu cài trâm, tỏ là đã đến tuổi có thể lấy chồng. (3) Sinh mẫu: mẹ ruột (4) Ngoại tôn nữ: cháu gái ngoại