Chương 53: Phiên ngoại: Ở hiện đại
Tại một thành phố sầm uất, phồn thịnh, đầy náo nhiệt, trong căn biệt thự đầy sang trọng, xa hoa nhưng không kém phần ấm cúng, ở trong sân có một cô bé nhỏ xinh đang chạy nhảy nô đùa đầy vui vẻ, phía sau có một người làm không ngừng chạy chậm đuổi theo cô bé nói:" Tiểu thư! Người chạy chậm thôi, từ từ cẩn thận không ngã" cô bé đó mặc một chiếc đầm công chúa màu lam nhạt tóc chải gọn gàng búi thành hai búi tóc nhỏ ở hai bên còn cài thêm hai chiếc kẹp nơ bướm màu trắng vô cùng dễ thương, cô bé đó tên là Tiêu Tịnh Nhã là con gái nhỏ của Tiêu Kỳ--chủ tịch tập đoàn thời trang the beauty nổi tiếng và Kiều Ân--ảnh hậu trong giới giải trí và cũng là gương mặt đại diện thương hiệu của tập đoàn the beauty. Tịnh Nhã cười đùa vui vẻ chạy đuổi theo một con mèo tròn có bộ lông mềm mại và trắng như tuyết tên là Bạch Viên Viên, đây là chú mèo mà cô bé vô cùng yêu thích.
Kiều Ân từ bên trong nhà đi ra, cô mặc một chiếc váy trễ vai màu trắng dài qua gối, mái tóc được chải gọn gàng uốn xoăn nhẹ để xoã một bên cài thêm một chiếc kẹp tóc gắn ngọc trai trông vô cùng quý phái nhưng không làm mất đi vẻ đẹp nhẹ nhàng vốn có của Kiều Ân, cô nhẹ nhàng gọi:" Nhã Nhã!" Tịnh Nhã nghe thấy là giọng của mẹ mình liền vui vẻ lao đến ôm chầm lấy Kiều Ân nũng nịu gọi:" Mama~" Kiều Ân mỉm cười ngồi xuống vừa dùng khăn lau mồ hôi trên mặt cô bé vừa dịu dàng nói:" Nhã Nhã không nô đùa chạy nữa theo mama vào trong nhà ngồi cho mát nha, con nhìn xem con chạy nhảy đến nỗi đổ nhiều mồ hôi như vậy, nhỡ may làm bẩn váy áo xinh đẹp thì làm sao qua nhà ông bà ngoại được nữa đúng không?" Tịnh Nhã nghe vậy lập tức dạ một tiếng rồi ngoan ngoãn nắm tay Kiều Ân đi vào trong nhà.
Kiều Ân dẫn Tịnh Nhã đi vào trong nhà, để cô bé ngồi ở sofa ngoài phòng khách bật ti vi lên cho cô bé xem hoạt hình. Lúc này từ trên lầu, một chàng trai nhỏ mặc trên mình chiếc áo sơ mi trắng bên ngoài là chiếc vest đen được cắt may cẩn thận đó chính là con trai lớn 7 tuổi của họ tên là Tiêu Quân. Cậu bé từ từ đi xuống dưới nhà đến chỗ Kiều Ân cậu bé cười nói:" Chào buổi sáng mẹ" Kiều Ân gật đầu mỉm cười đáp:" Chào buổi sáng con trai" nói rồi cúi xuống giúp cậu bé chỉnh lại chiếc nơ đen trên cổ áo sau đó hỏi:" Quân Quân ba con còn chưa xuống sao?" Tiêu Quân gật đầu vâng một tiếng rồi nói:" Ba vẫn còn chưa thức dậy, vẫn đang ngủ ở trên phòng ạ".
Kiều Ân nghe vậy thở dài một hơi thầm nghĩ:" Hôm qua đã dặn nghỉ ngơi sớm một chút không nghe cứ lo xử lý công việc ở thư phòng đến tận gần sáng mới về ngủ", cô quay sang nhẹ nhàng nói với Tiêu Quân:" Quân Quân con ngồi ở đây trông Nhã Nhã chơi với em giúp mẹ để mẹ lên gọi ba con dậy" Tiêu Quân nghe vậy vâng một tiếng rồi ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh Tịnh Nhã vừa xem ti vi vừa chơi cùng cô bé, Kiều Ân thấy vậy yên tâm quay người đi lên trên lầu.
Kiều Ân đi đến phòng ngủ của hai người nhẹ nhàng mở cửa ra đi vào sau đó ngồi xuống bên mép giường dùng tay vỗ vỗ nhẹ lên gương mặt đầy điển trai của người đàn ông vẫn còn đang đắm chìm trong giấc mộng, vừa vỗ vừa khẽ gọi:" Tiêu Kỳ anh mau thức dậy đi, sắp trễ giờ đến nơi rồi còn không mau thức dậy chuẩn bị".
Tiêu Kỳ đang ngủ ngon bị đánh thức liền khẽ nhíu nhíu mày lại sau đó mở mắt ra nhìn thấy là Kiều Ân ở trước mặt liền không nói lời nào liền ôm cô kéo cô nằm xuống giọng vẫn còn hơi ngái ngủ nói:" Vẫn còn sớm mà bà xã chúng ta ngủ thêm một lát nữa đi" Kiều Ân bị Tiêu Kỳ kéo đột ngột khiến không kịp phòng bị cứ thế bị anh ôm trọn trong lòng, đầu cô tựa lên lồng ngực săn chắc của anh, Kiều Ân cố đưa tay vỗ vỗ lên người anh nói:" Không còn sớm nữa đâu thưa Tiêu tổng bây giờ đã gần 8 giờ rồi anh mà không dậy chuẩn bị là trễ giờ đó hôm nay là sinh nhật của ba em, vợ chồng chị hai cùng anh ba không biết chừng cũng đã đến rồi cả nhà chúng ta cũng nên đi thôi đừng để đến quá muộn".
Thấy Tiêu Kỳ dường như vẫn còn đang muốn ngủ tiếp, Kiều Ân hơi tỏ ra tức giận nói:" Tiêu Kỳ anh mau buông em ra coi làm rối tóc của em bây giờ, nếu anh còn muốn ngủ thì ngủ đi ba mẹ con em tự đi luôn đấy nha để anh ở nhà một mình mà ngủ" Tiêu Kỳ đang mơ màng nghe nói mình bị bỏ rơi lại ở nhà liền lập tức tỉnh táo thả Kiều Ân ra ngồi dậy cười khẽ nói:" Giờ anh dậy rồi, đợi ạn đi chuẩn bị cả nhà chúng ta cùng về Hạ gia chúc mừng sinh nhật ba" Kiều Ân nghe vậy khẽ cười gật đầu đáp:" Được, vậy anh nhanh lên chút, em xuống nhà xem các con" Tiêu Kỳ ừ một tiếng rồi dậy bước xuống giường đi đến bên tủ quần áo lấy đồ đi vào nhà tắm còn Kiều Ân sau khi xếp lại giường chiếu, chăn gối thì đi xuống nhà xem Tịnh Nhã và Tiêu Quân.
Hơn nửa tiếng sau, Tiêu Kỳ ung dung đi từ trên nhà xuống vừa đi anh vừa chỉnh lại tay cùng carvat. Hôm nay anh diện một bộ đồ cùng thiết kế với bộ đồ của Tiêu Quân là áo sơ mi trắng cùng chiếc vest đen trông vô cùng lịch lãm, sang trọng. Bước tới chỗ của Kiều Ân anh cười nói:" Được rồi bà xã anh xong rồi chúng ta mau đi thôi" Kiều Ân gật đầu ừ một tiếng rồi tay nắm tay Tiêu Quân còn Tiêu Kỳ thì bế Tịnh Nhã, cả nhà bốn người bọn họ cùng nhau cười vui vẻ lên chiếc ô tô màu trắng lăn bánh đến Hạ gia.
[•••]
Xe của bọn họ đến nơi được người làm của Hạ gia mở cửa liền lái thẳng xe vào bên trong, khi họ vừa mở cửa xe bước xuống cùng lúc đó có hai chiếc ô tô màu đen khác cũng lái thẳng vào trong. Tất cả bước xuống xe ai lấy cũng đều ăn mặc sang trọng, quý phái, Kiều Ân cùng Tiêu Kỳ đi lại gần chỗ bọn họ cười nói:" chị hai, anh rể, anh ba" những người kia cũng gật đầu chào hỏi lại.
Hai đứa trẻ đi cùng Tiêu Viễn và Ngọc Nhiên chạy tới trước mặt Kiều Ân và Tiêu Kỳ ngoan ngoãn chào:" chúng con dì dượng ạ" Kiều Ân mỉm cười xoa đầu hai đứa nhẹ nhàng nói:" Chào hai đứa, Tiểu Hoành và Tiểu Nghiên càng lớn càng đẹp trai xinh gái nha" Tiêu Hoành và Tiêu Ngọc Nghiên được khen thì cười vui vẻ nói cảm ơn, Kiều Ân nói với hai đứa:" Tiêu Quân và Tịnh Nhã đang chơi ở bên trong hai đứa cũng vào chơi cùng đi" Tiêu Hoành và Ngọc Nghiên vâng một tiếng rồi chạy vào trong.
Ngọc Nhiên lúc này quay sang nói với chàng trai còn lại:" Tư Duệ em năm nay cũng gần ba mươi rồi không trẻ nữa tính khi nào thì lấy vợ đây" Kiều Ân thấy vậy cũng gật đầu phụ họa theo:" Đúng đó anh ba em với chị Ngọc Nhiên lấy chồng một thời gian rồi hai đứa con cũng đã đi học rồi mà anh cũng chưa lấy vợ sao?" Tư Duệ nghe hai người nói vậy đang không biết trả lời sao thì Hạ phu nhân từ trong nhà bước ra gọi:" Mấy đứa đến rồi thì vào nhà đi đứng ngoài đó làm gì?" Như tìm được cứu tinh Tư Duệ cười nói:" Mẹ gọi rồi chị hai, anh rể cả hai vợ chồng Kiều Ân nữa mau vào đừng để ba mẹ đợi" dứt lời liền nhanh chóng đi trước. Ngọc Nhiên và Kiều Ân nghe vậy lắc đầu bất lực nghĩ:" Lại thế nữa rồi" hai người họ mặc kệ vậy vui vẻ nắm tay chồng của mình đi vào trong nhà.