Chương 42: Lo lắng của Trình thị

Chương 42: Lo lắng của Trình thị

Một nhà An Quốc hầu ngồi ở sảnh chính nghe Kiều Ân kể lại đầu đuôi chuyện làm sao và từ khi nào mà nàng cùng Tiêu Kỳ quen nhau, đương nhiên là nàng sẽ không nói đến việc nàng và Tiêu Kỳ là người đến từ thế giới hiện đại, phu thê An Quốc hầu có chút lớn tuổi rồi chắc không chịu nổi cú sốc này đâu với lại câu chuyện hoang đường như vậy nói ra ai mà tin được chứ không chừng họ còn cho là nàng bị thất kinh phong*.

Trình thị nghe xong khẽ hỏi:" tiểu Ân! Tùy mẫu thân cũng rất cảm kích Cảnh Vương đã nhiều lần giúp đỡ con nhưng dù sao đây cũng là chuyện chung thân đại sự, hạnh phúc cả đời của con, còn có chắc là muốn gả cho ngài ấy?" Tư Duệ ở bên cạnh cũng đồng ý phụ họa nói:" mẫu thần nói đúng đó nếu muội muốn đền ơn thì có rất nhiều cách khác, chúng ta có thể đưa cho hắn ngân lượng, vàng nếu không đủ thì cho thêm mấy tờ thuế đất".

Kiều Ân nghe vậy mỉm cười đáp:" Ca ca! Người ta là Cảnh Vương điện hạ nhi tử của Hoàng thượng và Hoàng hậu đó, trong phủ của hắn còn thiếu mấy thứ vàng, bạc, khế đất này sao?" Tư Duệ thấy muội muội mình nói có lý liền im lặng rơi vào trầm ngâm, An Quốc hầu từ nãy đến giờ vẫn không lên tiếng đột nhiên hùng hồn nói:" tiểu Ân con yên tâm chỉ cần con nói không muốn gả thì cho dù đó là Cảnh Vương hay là Hoàng thượng hạ thánh chỉ ta cũng nhất định nghĩ cách giúp con kể cả phải kháng chỉ mất chức hầu gia này ta cũng không để con chịu ủy khuất cùng lắm cả nhà chúng ta về quê trồng rau nuôi cá, nuôi gà sống qua ngày cũng muốn con được hạnh phúc".

Thấy cả nhà đang lo lắng cho mình, Kiều Ân cảm thấy trong lòng ấm áp vô cùng, nàng mỉm cười nhẹ nhàng trấn an mọi người:" phụ thân, mẫu thân, ca ca, mọi người cứ yên tâm con không phải chịu ủy khuất hay phải thiệt thòi gì hết mà là con ái mộ Cảnh Vương là con cam tâm tình nguyện gả cho ngài ấy" Trình thị nghe vậy định nói gì đó nhưng lời đến miệng lại không nói ra được, Kiều Ân thấy vậy nắm tay bà khẽ nói:" mẫu thân, nữ nhi biết người đang lo sợ điều gì, người lo sợ con gả vào hoàng thất sẽ bị cuốn vào những nguy hiểm tranh đấu cũng sợ con chỉ vì những cảm kích nhất thời mà muốn gả cho ngài ấy" Ngừng một lúc, nàng khẽ quan sát biểu cảm của Trình thị, thấy bà không nói gì nàng nghĩ mình đoán đúng nỗi lo trong lòng của bà, nàng bắt đầu từ từ nói tiếp:" mẫu thân người đừng quá lo lắng, dù sao đương kim bệ hạ cũng đã lập Thái tử với lại sức khỏe ngài ấy vẫn còn tốt, huynh đệ Cảnh Vương hòa thuận, tương ái khả năng tranh đấu dường như là không có. Còn nữa con cũng không phải là cảm kích nhất thời mà muốn gả cho Cảnh Vương mà con là đang làm theo lý trí và trái tim mình mách bảo và chúng đều nói cho con biết là con đã yêu ngài ấy".

Trình thị nghe nữ nhi mình nói như vậy cũng an lòng hơn đôi chút, bà nắm tay vỗ vỗ nhẹ mu bàn tay của Kiều Ân dịu dàng nói:" nếu con đã nói như vậy thì ta cũng yên tâm, vậy là sau lễ cập kê sắp tới của con chúng ta cũng không phải lo lắng chuyện hôn sự của con nữa" Kiều Ân mỉm cười gật đầu vâng một tiếng, đột nhiên Trình thị ghé sát tai nàng nói nhỏ:" bây giờ điều quan trọng là con mau đi dỗ ngọt phụ thân con đi kìa".

Kiều Ân nghe vậy thì liền nhìn về phía An Quốc hầu, thấy ông đang ngồi nhăn nhó không vui, Kiều Ân nhẹ nhàng đi đến ngồi gần ông khẽ hỏi:" phụ thân người đang không vui sao?" An quốc hầu quay mặt đi lạnh giọng đáp:" không có?"Kiều Ân thấy vậy mỉm cười ngồi xuống đối diện ông, đầu tựa vào đầu gối ông làm nũng nói:" phụ thân à người đừng có không vui nữa được không? Sau này con gả đi nhất định sẽ thường xuyên về thăm người mà" An Quốc hầu vẫn giữ nguyên thái độ nói:" làm gì có nữ nhi nào gả đi rồi mà còn thường xuyên trở về nhà mẹ đẻ còn ra thể thống gì nữa" Kiều Ân nghe ông nói vậy ngước đầu lên nhìn ông cười vui vẻ nói:" phụ thân dạy phải, nếu không thì sau này nếu ngài ấy không tốt, bắt nạt nữ nhi, làm con không vui thì con liền trở về nói cho phụ thân và ca ca để hai người xử lý ngài ấy có được không?".

An Quốc hầu nhìn nữ nhi mà mình hết mực yêu thương, chiều chuộng không khỏi thở dài, ông nhẹ nhàng xoa xoa đầu Kiều Ân khẽ nói:" sau này có chuyện gì không vui cứ trở về đây, cánh cửa an quốc hầu phủ này luôn luôn mở cửa chào đón con, mặc kệ ai nói gì thì con vẫn mãi là nữ nhi mà chúng ta yêu thương, được nhà chúng ta che chở, bảo vệ" Tư Duệ cũng không kém cạnh oai hùng nói:" muội muội không cần lo lắng chỉ cần hắn dám bắt nạt muội hay khiến muội không vui thì ca ca đây sẽ là người đầu tiên xử lý hắn một trận ra trò"Kiều Anh nghe vậy cảm động hai mắt ửng đỏ, sóng mũi cay cay khẽ cười đáp:" được ạ~" mọi người bắt đầu cười tươi trò chuyện vui vẻ.

CHÚ THÍCH:* thất kinh phong: bệnh tâm thần