Chương 14: An Quốc hầu tức giận

Chương 14: An Quốc hầu tức giận

Xe ngựa của hai huynh muội Tư Duệ và Kiều Ân sau một hồi di chuyển thì dừng lại trước cổng chính của hầu phủ, cả An Quốc hầu và Trình thị còn có Liên Tâm đều đang đứng trước cửa đợi đón họ tất cả đều đang rất lo lắng không biết Kiều Ân có bị thương không?

Quản gia đến bên cạnh xe ngựa vén rèm lên cho Tư Duệ còn hắn thì vẫn còn đang bế Kiều Ân, hắn cố gắng cẩn thận bước xuống từng bước, nếu là mọi lần nếu có ngồi xe ngựa thì hắn đã dũng mãnh, hiên ngang mà nhảy xuống dù gì hắn cũng là một đại tướng quân chinh chiến xa trường đã quen cưỡi ngựa ít khi nào mà ngồi xe ngựa như bây giờ do muội muội của hắn sau khi trải qua kinh sợ giờ đã mệt mỏi mà say giấc trong vòng tay hắn, Tư Duệ không muốn kinh động đến Kiều Ân.

Tư Duệ vừa bước xuống, Trình thị nhìn thấy nữ nhi bảo bối của mình đang mệt mỏi nằm trong lòng Tư Duệ lòng bà không khỏi cảm thấy xót xa, tuy trước đó đã chỉnh trang lại đôi chút nhưng vết bàn tay đang sưng tấy trên mặt Kiều Ân vẫn còn đó, Trình thị lo lắng cố khẽ giọng hỏi:" Duệ nhi! Ân nhi con bé làm sao vậy?". Tư Duệ nghe bà hỏi nhanh chóng đáp lại ngắn gọn:" Mẫu thân người yên tâm hiện tại muội ấy không sao, có chuyện gì để vào trong rồi nói"Trình thị nghe vậy liền gật đầu nói:" Đúng rồi mau mau đưa muội muội con về Tây Sương các ngoài lạnh trời lạnh" dứt lời bà quay sang kêu Liên Tâm trở về Tây Sương các chuẩn bị trước cho Kiều Ân. Kiều Ân được đưa trở về Tây Sương các, Liên Tâm cùng với một số nha hoàn giúp nàng thay một bộ y phục thoải mái rồi đắp chăn cẩn thận cho nàng, Trình thị ngồi bên cạnh giường dùng cao dược nhẹ nhàng xử lý vết thương trên má cho Kiều Ân, An Quốc hầu đứng bên cạnh nhìn nữ nhi của mình vẫn còn đang say giấc mà đau lòng vô cùng lại nghe Tư Duệ kể lại chuyện khiến ông tức giận hơi lớn tiếng nói:" Tên Tô tri phủ chết dẫm kia, hắn lại dám để nhi tử của mình đối xử với nữ nhi của bổn hầu như vậy đây là đang không xem bổn hầu ra gì đúng không, lão phu phải cho hắn một trận ra trò" nói rồi ông quay người định rời đi, cũng may Tư Duệ kịp thời ngắn lại. Tư Duệ nhìn An Quốc hầu giọng bình tĩnh nói:" Phụ thân người yên tâm không cần người phải ra tay hai phụ tử họ đã có Thái tử và tỷ tỷ giải quyết rồi" An Quốc hầu đang định nói tiếp thì Trình thị nãy giờ đang im lặng lên tiếng trước:" hai nam nhân các người có thể im lặng được không? Ân nhi còn đang nghỉ ngơi đó" nói rồi bà quay sang nhìn An Quốc hầu lạnh giọng nói:" Ông ở yên trong phủ đi" An Quốc hầu nghe phu nhân và nhi tử mình cương quyết ngăn cản không cho ông đi tuy có chút bất mãn nhưng cũng chỉ dám hừ lạnh một tiếng. Một lúc sau, Liên Tâm đi từ bên ngoài vào nhẹ giọng nói:" Lão gia, phu nhân, thiếu gia, Thái tử và Thái tử phi cho Bích Mai tỷ dẫn thái y tới xem bệnh cho tiểu thư " Trình thị nghe vậy liền gật đầu đáp:" Mau cho người vào" Liên Tâm vâng một tiếng rồi lui xuống gọi người dẫn họ vào.

Từ bên ngoài cửa, Bích Mai bước vào cẩn thận hành lễ với phu thê An Quốc hầu và Tư Duệ rồi nhẹ giọng nói:" Thái tử và Thái tử phi lo lắng tình hình của Quận chúa nên kêu nô tỳ dẫn thái y trong cung tới xem bệnh cho quận chúa" Trình thị hướng Bích Mai khách sáo nói:" Làm phiền Thái tử và Thái tử phi lo lắng rồi".

Bích Mai không nói gì chỉ khẽ mỉm cười với Trình thị sau đó kêu vị Thái y trung niên đang ôm hòm thuốc ở phía sau:" Thái y! Ông còn không mau tới xem bệnh cho Đoan Nguyệt quận chúa" Thái y kia khẽ vâng một tiếng rồi nhanh chóng tiến đến phía giường của Kiều Ân, hắn dùng một chiếc khăn lụa mỏng đặt lên cổ tay của Kiều Ân sau đó lại cẩn thận bắt mạch, kiểm tra lại vết thương trên tay và trên mặt của Kiều Ân.

Sau một hồi, Thái y thu dọn đồ đạc lại rồi đứng dậy nói:" Đoan Nguyệt quận chúa không có gì đáng ngại, mấy vết thương kia chỉ là vết thương ngoài da dùng Hương cao dược vài bữa là khỏi không sợ để lại sẹo" An Quốc hầu vẫn cảm thấy có chút lo lắng hỏi:" Nhưng sao từ nãy đến giờ đã hơn một canh giờ rồi mà vẫn còn chưa tỉnh nữa?" Thái y nghe vậy liền chậm rãi đáp:" Hầu gia người yên tâm quận chúa do mệt mỏi cộng với bị kinh hãi nên ngủ có chút sâu giấc, lát nữa hạ thần sẽ kê đơn thuốc an thần cho quận chúa dùng là sẽ không sao".

Mọi người nghe Thái y nói vậy liền an tâm thở phào nhẹ nhõm, Trình thị quay sang cảm ơn Thái y và Bích Mai không quên đưa cho họ một hồng bao nhỏ rồi kêu Liên Tâm đi theo Thái y lấy đơn thuốc rồi bốc thuốc sắc cho Kiều Ân. Bích Mai thấy tình hình cũng đã ổn liền cáo từ gia đình An Quốc hầu. Trình thị gật đầu vui vẻ nói vài ba câu với Bích Mai sau đó kêu quản gia tiễn hai người Bích Mai và Thái y ra về.