Sau một hồi Tử Văn bị dày vò với những chiếc nội y của phụ nữ, thì bây giờ Tiên nhi mới chịu buông tha cho hắn
2 người đi Ra khỏi cửa hàng quần áo , đi đến Tửu Quán để ăn cơm , Tiên nhi cầm tay dắt hắn vào trong Tửu quán ngồi nghỉ ngơi .
2 người đi vào trong , thấy một cái bàn ở cuối góc còn trống trải thì liền đi đến đó để ngồi . Lập tức tiểu nhị của Tửu quán chạy lại xoa tay hỏi : “ vị công tử và cô nương đây muốn dùng gì ?”.
Tiên Nhi liếc nhìn Tử Văn một cái rồi nhẹ nhàng nói : “ Cho ta một đĩa thịt gà và 1 đĩa thịt trâu xông khói nhé “.
Nói rồi nàng lại cố ý xịch vào chỗ Tử Văn ngồi , hắn nhìn nàng một cái rồi nói : “ Tiểu ma đầu sáng giờ hại ta không ít rồi đấy ... nếu cứ thế này lần sau cho khỏi vòi đi chơi “
Tiên nhi bĩu môi nói :” Sáng giờ muội chỉ bắt ca ca đi quanh thành thôi có làm gì ca ca đâu mà , sao lại không cho muội đi chơi chứ ...”
2 người cười cười , trò chuyện được một lúc thì thức ăn được đưa tới .
Tiểu Nhị đặt thức ăn lên bàn rồi rời đi , nhìn thấy thức ăn trên bàn tên Nhi Cười hì hì rồi bảo : “ Đại ca mau ăn đi thức ăn ngon lắm đấy , toàn món ca ca thích ăn không à “ .
Tử Văn sững người một lúc , hắn nhìn Tiên Nhi một cái đầy vẻ yêu thương rồi mới bắt đầu ăn .
Cũng là Bởi vì hắn trải qua một kiếp người nhưng bây giờ mới cảm nhận được sự quan tâm là như thế nào .
Ăn xong hai người đứng dậy đặt ngân lượng ở bàn rồi rời đi .
Trên đường đi về nha , Tiên nhiên kéo hắn đi lê thê thêm một đoạn khắp Hà Thành nữa , rồi mới cho hắn về.
2 người về phủ Tiêu Gia thì trời cũng đã chập choạng tối , hôm nay là ngày Đại tiểu thư Tiêu Gia trở về nên tất cả mọi người đã đi hết , trong phủ chỉ còn Tử Văn và Tiên Nhị . Nên chỉ 2 người ăn loa qua rồi lên giường đi ngủ .
Tiên nhi thì chắc chắc sẽ đòi bằng được để ngủ với hắn rồi , vì nàng còn 2 ngày phải trở lại học viện nên Tử Văn cũng đành chiều nàng một lần vậy .
Vừa lên giường Tiên Nhi lập tức chui vào trong chăn , nàng lập tức kêu lớn : “ Ca ca vào đây ngủ luôn với muội cho ấm , đừng có đọc sách nữa nhé “
Tử văn lắc đầu bất đăc gĩ , đi lên giường kéo chăn rồi nằm xuống .
Lập tức Tiên Nhi nhào vào trong ngực của hắn rồi ngủ luôn , hắn định kêu nàng tránh ra thì nàng đã ngủ mất rồi .
“ Thôi cứ một lần này vậy dù sao cũng là huynh , muội trong một nhà cũng không cần gì phải quá xa cách với nàng “ hẵn khẽ than thầm một cái rồi cũng thôi đèn đi ngủ .
Trong lúc ngủ Tử Văn dường như cảm nhận được mùi hương gì đó lạ lạ rồi lập tức hắn bị làm cho mơ màng đi .
Nhưng vẫn cảm nhận được những thứ xung quanh một cách mơ hồ , hắn cảm nhận được có thứ gì đó .....
đang khuấy đảo lưỡi mình .
Nó có vị ngọt ngọt còn có thêm mùi thơm mà hắn cảm thấy mơ hồ quen thuộc, thứ đó làm trong miệng hắn một hồi lâu rồi mới biến mất .
Lúc này trong chăn Tiên Nhi mới bắt đầu ngủ , nhưng trong mắt nàng tràn đầy sự mê ly và thèm muốn . Nàng cười khẩy một cái rồi mới nhắm mặt lại .
Sáng sơm hôm sau , Tử Văn tỉnh dậy thì thấy Tiên Nhi vẫn đang nằm ôm ngực mình đang còn ngủ say sưa .
Khi nàng ngủ trông thật đẹp , nó yêu mị đến nỗi khiến cho Tử Văn cũng có chút rung động nhưng là chỉ thoáng qua bởi vì 2 người họ là anh em một nha .
Tử Văn biết điều đấy , nhưng điều khiến hắn tí giật ngửa mình rời xuống giường là hắn cũng ôm rất chặt Tiên Nhi .
Sợ Tiên Nhi khi tỉnh dậy thấy được cảnh không nê thấy này nên Tử Văn đành phải nhẹ nhàng , từ từ rút tay mình ra khỏi người nàng .
Sau khi rút xong tay của mình , hắn đỉnh đẩy tay Tiên Nhi ra thì đột nhiên Tiên Nhi ôm hắn chặt hơn , còn lấy hai chân quàng vào mông hắn .
Tử Văn lúc này hồn vía lên may rồi , “ Xong xong quả xong này xong thật rồi , nếu như nàng mà tỉnh dậy thì mặt mũi của mình để đâu đây “ Tử Văn liếc nhìn đôi mắt Tiên Nhi một cái xem nàng đã tỉnh chưa .
Rồi mới bắt đầu lại đẩy tay nàng ra , đột nhiên Tiên Nhi mở trừng mắt hai mắt nhỏ nhìn hắn .
2 người mắt lớn trừng mắt nhỉ nhìn nhau , còn main nhà ta thì hoảng hồn nhìn cái tiểu yêu tình này .
Không nói gì Tiên Nhi ngồi dậy , tự nhiên đi ra ngoài trên miệng còn hiện lên một nụ cười đầy đắc ý .
Nàng đẩy cửa ra đi vào khuê phòng của mình , bỏ vào trên bàn một chiếc lọ bằng thủy tinh nhỏ bên trên có chứ một chất dịch màu hồng nhỏ . Nàng sửa sang lại quần áo rồi mới đi ra ngoài .
Còn Tử Văn lúc này trong phòng với vẻ mặt kiểu : “......”
Từ lúc đến thế giới này cho đến bây giờ hắn còn không biết : “ Mình thực sự là ca ca của Tiên Nhi hay không hay nhân tình của nàng nữa . Haizzzz ! “ Tử Văn khẽ thở dài .
Đẩy của phòng hắn đi ra ngoài hít thở cái không khí trong lành của buổi sáng sớm
Dạo bước quanh trạch viện , hắn vừa đi vừa ngắm những bông hoa cúc thi nhau đua nở , một ngày mới bắt đầu cũng là lúc ánh bình mình của mùa thu đang dần dần hé lộ .
“ Thật là dễ chịu a “ vươn vai hô lên một . Tử Văn lại khẽ ngâm nga bài thơ sang thu của “ Hưu Thỉnh “ mà từ hôm đến thế giới này hắn đã đọc đến 5 lần .
Bỗng nhận ra hương ổiPhả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về
( Nguồn : https://www.thivien.net/H%E1%BB%AFu-Th%E1%BB%89nh/Sang-thu/poem-aeKKUxGbZwOwpQZsyen76g )
Chỉ với 4 câu thơ những đã miêu tả được cảm nhận của hắn khá tương đồng với sự cảm nhận của nhà thơ “ Hữu Thỉnh “ khi cảm nhận về không khí mùa thu mà điều đặc biệt hơn ở đây là mùa thu của một triều đại khác .