Chương 20: Cô Chiếm Tiện Nghi Của Ta

P/s cảm ơn mọi người đã đọc và ủng hộ truyện, chúc mn buổi tối tốt lành , nếu thấy hay cho mik xin 1 like,..và ủng hộ cho truyện nha...❤❤❤❤❤❤❤

Ngô Thanh Diệp hứ một tiếng, nói:

- Da mặt của ngươi thật dày, nghe nói ngươi bị thương nên ta hảo tâm tới thăm ngươi một chút mà thôi!

Sắc mặt Ngô Thanh Diệp đỏ hồng, có chút lời không đúng tâm nói.

Từ sau khi nàng bị Thiên Phong đánh bại, y phục bị xé rách vài nơi, thân thể lại không hề bị thương, có thể thấy được Thiên Phong cũng không có sát ý với nàng, bằng không nàng cũng không được an toàn như thế. Trải qua lần trước thất bại, trong nội tâm nàng lại có thêm mộtthân ảnh .

Tối hôm qua cha của nàng nói chuyện với nàng, trong giọng nói mơ hồ lộ ra ý tứ cho nàng gần gũi với Thiên Phong. Ngô Thanh Diệp vui vẻ, nàng đang lo lắng không tìm được cơ hội đi gặp Thiên Phong quang minh chính đại. Vì vậy từ sáng sớm nàng đã viện cớ đi gặp Thiên Phong xin lỗi, thuận tiện thăm hỏi vết thương của hắn đã lành lại hay chưa.

Thiên Phong bĩu môi, khều nhẹ nói:

- Ta bị thương chẳng phải tại cô sao, việc này cô nên phụ trách a!

- Chuyện này đâu có liên quan gì tới ta!

Ngô Thanh Diệp ủy khuất nói. Vốn nàng còn muốn giải thích với tên hỗn đản này, ai biết hắn không có chút phong phạm nam nhân, còn tính toán nhỏ nhặt, trong lòng không khỏi tức giận, đồng thời cũng mang theo chút cảm giác yêu thích.

- Nói cũng không thể nói như vậy, đầu tiên nếu không phải do cô ra tay với tôi trong tửu lâu, tôi cũng sẽ không bị phản phệ, cũng sẽ không bị thương, củng không có chuyện có người khác đánh lén.

Ngô Thanh Diệp tức giận nói:

- Hừ, ai kêu con người ngươi đáng ghét như vậy.

Thiên Phong thấy vẻ mặt tức giận cực kì đáng yêu của nàng càng thấy thích thú, hắn đã nghĩ ra một kế trêu chọc nàng.

Thiên Phong giả vờ sắc mặt trắng bệch, thổn thển nói.

- Củng tại cô làm ta tức giận ,..nội thương bọc phát rồi....

Ngô Thanh Diệp ở một bên hốt hoảng, chạy lại ôm chầm lấy Thiên Phong nói.

- Là tại ta sai, ngươi đừng có làm sao nha , để ta tìm đan dược trị thương cho ngươi.....

Thiên Phong gục mặt vào bộ ngực trắng noãn của nàng mà hưởng thụ,..' Thật thơm, mềm mại' ,hai tay hắn liên để sau cập mong nàng mà xoa, tiểu đệ đệ của hắn đã biểu tình không biết từ bao giờ..

- Khụ khụ,...không cần ta nghỉ ngơi một lát là khỏi....

- Ngươi nói thật chứ....

Ngô Thanh Diệp cảm nhận được tay hắn đang làm loạn thì đã biết bị tên này lừa , nàng rất tức giận, thầm mắng cái tên hỗn đoản này dám chiếm tiện nghi nàng. Bất ngờ phát hiện một vật cưng cứng đang ép vào bụng nàng, nàng liền lấy tay nắm lấy.

Thiên Phong có chúc bất ngờ vì nàng tấn công đột ngột, sắc mặt đen lại mắng thầm" tiểu đệ đệ à sau ai củng nhắm ngươi mà tấn công hêt trơn vậy a".

- Hừ , ngươi dám lừa ta, ngươi rõ ràng không bị thương...

Ngô Thanh Diệp mặt mày phẫn nộ nói trong khi tay vẫn cầm chặt tiểu đệ đệ hắn.

Thiên Phong hốt hoảng buông nàng ra , định lui ra xa nhưng không được vì tiểu đệ đã bị khóa.

Ngô Thanh Diệp thấy biểu hiện của hắn , nhìn xuống tay mình đang cầm, bây giờ nàng đã biết mình cầm cái gì , sắc mặt nàng không khỏi đỏ ửng kèm theo xấu hổ...nói to..nhưng vẫn không buông tay ra.

- Ngươi,..ngươi hổn đoãn.....này..

Thiên Phong bên đây sắc mặt có chút tối đen .

- Ta hổn đoãn, này này, cô còn không mau buông ra , định cầm tới bao giờ hả,...Cô dám chiếm tiện nghi của ta a.

Thiên Phong bí quá nên mặt dày nói luôn .

- Hừ ,....Ngươi... ngươi,...

Ngô Thanh Diệp sắc mặt lúc trắng lúc xanh tức giận nhìn Thiên Phong nói không nên lời, rõ ràng chiếm được tiện nghi mà còn khoe mẽ,. mà lại còn đổ thừa nàng lợi dụng hắn. Bỗng nhiên lúc này Ngô Thanh Diệp không còn tức giận nữa mà còn cười nhẹ. Thiên Phong bên này thấy nụ cười của nàng cảm thấy bất an vô cùng.

Ngô Thanh Diệp từ trong người lấy ra con dao nhỏ kề vào tiểu đệ đệ của Thiên Phong, nói khẽ ,..

- Ngươi nói cái gì,..có gan thì nói lại a..

Thiên Phong bây giờ sắc mặt tái mét,..tiểu đệ đệ không biết đã yểu xìu từ bao giờ nhưng nàng vẫn nắm chặc. Thầm mắng 'nữ nhân điên này, con mẹ nó định cắt của lão tử à, có cơ hội nhất định phải đẩy cho ngươi chết'. Tuy nghĩ vậy nhưng Thiên Phong nhẹ nhàng nói..

- Ngươi a,..định làm gì,..có gì từ từ nói a.

- Hừ, để xem sau này ngươi còn dám khi dễ ta không...

Ngô Thanh Diệp hừ lạnh cười nói, vừa nói vừa cầm con dao rà rà ngay tiểu đệ đệ hắn..

- Ngươi đại gia a,..tỷ tỷ xinh đẹp,..ta hứa không bao giờ khi dễ ngươi nữa a...

Thiên Phong khổ sở nói , nước mắt nước mũi đều muốn tuôn ra..nhưng nàng vẫn không có phản ứng gì.

"Ây, xem ra chỉ còn chiêu cuối cùng." Thiên Phong ôn nhu nhìn Ngô Thanh Diệp nói.

- Thanh Diệp,..thật ra , lần đầu tiên ta gặp nàng ta đã thích nàng rồi, ta không lúc nào quên được hình bóng nàng, nên cố tình chọc tức nàng, để nàng hận ta , để nàng khắc ghi hình bóng của ta, khi nàng đến gặp ta thì ta có thể giảm bớt phần nào nhớ mong.. thật ra ta củng khổ tâm lắm...

Thiên Phong nghe lời của mình nói mà hắn củng cảm thấy nổi da gà,..thật con mẹ nó sến súa...

Ngô Thanh Diệp nghe được thì đôi mắt trở nên ôn nhu , mặt đỏ lên tới mang tai, nàng không ngờ hắn thích nàng , cố làm mọi chuyện để nàng chú ý..nàng nhất thời buông lỏng tay.

Thiên Phong được thế liền rút tiểu đệ về nhảy sang một góc..

Ngô Thanh Diệp ngẩn ngơ , rồi nhẹ nhàng nói,..

- Sao ngươi không nói với ta sớm..

- Ta không có cơ hội nói với nàng , với lại lỡ nàng từ chối thì.......

Thiên Phòng thoát khỏi hiểm cảnh nói bừa,..

- Ngươi,..ngươi là tên đại ngốc...

Ngô Thanh Diệp trừng mắt nói...

Nhìn bộ dáng của nàng Thiên Phong rất muốn hung hăn đẩy ngã nàng ,nhưng vẫn còn sợ tình huống như vừa rồi , hắn nhìn Ngô Thanh Diệp nói,..

- Đúng vậy, là ta ngốc , là ta ngốc mới yêu nàng, nàng làm vợ ta a..

Thiên Phong thuận thế làm tới luôn.