Chương 19: Tại Sao Lại Là Cô

P/s: Cảm ơn mn đã ủng hộ cho mình một lần nữa cảm ơn Kenij ..❤❤ cảm ơn mn đã góp ý kiến , lát nữa mình sẽ ra thêm chương...❤❤❤❤❤ Yêu Quý các đạo   hữu lắm.....😘😘❤

Mệt mỏi Thiên Phong trở về nhà đánh một giất tới sáng. Ở hướng còn lại các thế lực khắp nơi đang mỗi người đứng một góc quan sát chưởng ấn hình bàn tay to đùng của Thiên Phong..

- Kẻ phát ra chưởng ấn này có lẽ là võ vương .. mong Ngô gia ta không có đắc tội với hắn.

Gia chủ ngô gia nhìn chưởng ấn to tướng âm trầm nói...

- Không được, việc này ta phải về báo cáo cho tộc tưởng, bảo đám cháu choắt không nên ra ngoài , lỡ đắt tội người này, Bạch gia coi như xong.

Người nói chính là tứ trưởng lão bạch gia, hắn nói rồi liền trở về,..

Ở một góc khác Giang Lục đứng nhìn chưởng ấn.

- Chưởng ấn thật mạnh,...tại sau lại cảm thấy có khí tức quen thuộc đến như vậy , có lẽ do ta suy nghĩ quá nhiều.........

Sáng sớm hôm sau khi Thiên Phong tỉnh dậy đã thấy Tiểu Liên ,Tiểu Uyển đứng ngoài cửa, Tiểu Uyển bưng chậu nước tới

- Thiếu gia ,người rửa mặt a.

- Tiểu Liên, Tiểu Uyển hai người dậy sớm thế cực khổ cho các ngươi rồi.

Thiên Phong nhìn hai nàng nhẹ nhàng nói.

- Đây là chuyện bọn nôtỳ nên làm..

Thiên Phong đi tới chậu nước cầm khăn rửa mặt nói.

- Nè nè, sau này không được xưng là nô tỳ nữa biết không, ừm....hay xưng bằng em đi .

- Vâng , thiếu gia nô tỳ sẽ làm theo.

Hai nàng đáp.

- Còn nô tỳ, Tiểu Uyển bắt đầu từ ngươi mau sửa lại.

- Vâng ,em,... em đã rõ..

- Tiểu Liên, giờ tới ngươi.

- Nô..., em nghe theo thiếu gia.

- Ừm...vậy mới ngoan..

Thiên Phong cười cười nói.

- Để bọn em thay y phục cho người.

Không đợi Thiên Phong trả lời Tiểu Liên đã tiến lên làm, cở y phục hắn ra mặc cho trường bào màu lam, hai người nhìn xuống đũng quần Thiên Phong u lên một cục hai nàng lập mặt mày lặp tức đỏ ửng, các nàng không biết Thiên Phong nảy giờ không có ý đồ xấu xa gì cả ,chỉ là hiện tượng chào cờ ban sáng mà thôi.Thiên Phong nhìn thấy biểu hiện khác thường của hai nàng thì đã biết chuyện gì xảy ra , hắn củng có chúc xấu hổ nói khẽ.

- Khụ khụ, thật ra đó là hiện tượng bình thường mỗi sáng mà thôi ,hai nàng đừng hiểu lầm.

Tiểu Liên và Tiểu Uyển không nói gì chỉ là mặt càng thêm đỏ.

- Hừ, ta nói thật mà các người không nghe, dám suy nghĩ đen tối vậy ta sẽ đen tối cho các nàng xem.

Nói rồi Thiên Phong liền đặt hai tay lên mông của hai người mà xoa,.

- Hắc hắc, Thật mềm,....ưm thật là đàn hồi..

- Thiếu gia người ,..người thật xấu,..

Tiểu Liên xấu hổ ấp úng nói.

Nhìn phản ứng của hai nàng Thiên Phong càng hứng , hắn đã có ý định " tập thể dục" buổi sáng cùng các nàng, bỗng nhiên lúc này "cốc côc", có tiếng gõ cửa .

- Phong nhi, ta vào được không.

- Vâng , người vào đi .

Ngoài miệng thì trả lời như vậy nhưng trong lòng thầm mắng lão già cản đường.

Tiểu Liên, Tiểu Uyển thấy Giang Lục thì xin phép ra khỏi phòng để hai người trò chuyện.

Giang Lục với trường bào màu tím đi vào, ánh mắt nhìn Thiên Phong có chút lo lắng nói.

- Nghe nói hôm qua con bị người ta ám sát , có bị thương gì nặng không.

- Con không sao ,thưa cha, chỉ là bị thương nhẹ.

Thiên Phong nhìn Giang Lục lo lắng , bất chợt trong lòng lại dâng lên cảm xúc ấm áp lạ thường.

- Ừm vậy thì tốt,..con hãy nghỉ ngơi cho khỏe, còn mười ngày nữa là khảo thí gia tộc rồi, hãy ở trong phủ tu luyện đừng nên ra ngoài mới an toàn.

- Vâng ,con biết thưa cha.

Phụ thân à con mà ở trong phủ mới là không tu luyện được đó, Thiên Phong âm thầm thở dài.

.....

Nói chuyện một lát Giang Lục củng rời đi, Thiên Phong quết định rời khỏi phủ đến Ma Khư sơn mạch để rèn luyện , nghe nói ở đây nhiều yêu thú nhất trong các sơn mạch xung quanh.

- Ây ,..chăm chỉ cày exp thôi,.

Vừa mở cửa bước ra một bước đã gặp người quen , vì nàng đứng trước cửa mà Thiên Phong không chú ý nên khi bước ra hai thân thể sát nhau, mặt đối mặt.

- Oái..tại sau lại là cô , tiểu nha đầu mập lùn , đến báo thù ta sao?

Nàng mặc một thân y phục hỏa hồng sắc diễm lệ, gương mặt lãnh diễm xinh đẹp, rực rỡ rạng ngời, phong thái hiển lộ.

- Ngươi…ngươi vô lại, ai muốn đến báo thù!

Ngô Thanh Diệp vừa nghe câu “tiểu a đầu mập” nhất thời mặt đỏ tai hồng, giậm chân quay mặt sang nơi khác, bộ dáng kiều diễm ướt át, trông cực kỳ đẹp mắt.

- Nè , ta nói ngươi đến đây để làm gì, còn ở trước phòng ta giận lẫy, hình như chúng ta không quen thân lắm à nha.

- Ngươi hỗn đản…

Ngô Thanh Diệp chán nản quát. Hôm nay nàng đến nhà muốn xin lỗi, lại bị người này trêu chọc làm tức giận, biết thế nàng thà ở nhà .

Thiên Phong mời Ngô Thanh Diệp vào phòng ngồi, cẩn thận đánh giá trang phục rạng rỡ xinh đẹp của nàng, trong lòng rung động, không khỏi cười nói:

- Tiểu a đầu mập, chẳng lẽ cô xem trúng ca, không gả cho ca không được, nếu thích ca thì mau mau tỏ tình ca a, để lâu không tốt , nào , đến ca ngồi ở đây bắt đầu đi.

Thiên Phong thấy dáng vẻ của nàng bắt đầu trêu chọc,tủm tỉm nói.