.......
- Con mẹ nó, cuối cùng xảy ra chuyện gì nói mau , là thằng nào làm lão tử đi sang bằng tổ tông nhà nó.
Ngô Bưu rùng mình, sau đó đem Ngô Thanh Diệp đưa cho hai thị nữ, dặn hai nàng đưa Ngô Thanh Diệp về phòng, sau đó mới kể lại cho Ngô Thiên Chính toàn bộ chuyện đã xảy ra.
Sau khi nghe xong, Ngô Thiên Chính thở ra một hơi, đồng thời lại nghiêm túc hỏi:
- Ngươi muốn nói tiểu tử phế tài của Giang gia một chiêu đã đem Diệp nhi đánh bại?
Ngô Bưu gật mạnh đầu nói:
- Đúng vậy, lúc ấy cháu thấy uy lực một chiêu đó hết sức kinh người, cho nên cùng Diệp muội đồng loạt ra tay, nhưng vì Diệp muội thừa nhận công kích chính diện, có vẻ…có vẻ chật vật một ít, nếu Giang Thiên Phong muốn giết tiểu muội, chỉ sợ cháu cũng không cứu được nàng!
Trong lòng Ngô Bưu còn sợ hãi, cho dù với thực lực Võ Đồ hậu kì của hắn hiện tại cũng không có lòng tin lưu được mạng sống dưới một chiêu của Thiên Phong, có lẽ chỉ có tu vi Võ Sư mới có thể áp chế được Giang Thiên Phong.
- Tốt lắm, việc này nếu do Thanh Diệp trêu chọc thì thôi, ngươi đi xuống đi!
Ngô Thiên Chính xua tay nói.
Chờ Ngô Bưu đi xuống, Ngô Thiên Chính khởi động thân hình phóng nhanh về hướng nội viện gia tộc.
Phế tài của Giang gia lại có thể trùng tu võ lực, tin tức này nhất định phải báo cho phụ thân đại nhân hay biết. Hơn nữa tu vi Võ sĩ đỉnh phong mà có thể làm được như vậy, không biết lần này quật khởi sẽ mang tới kinh ngạc như thế nào.
Nội viện Ngô gia là một tòa kiến trúc thật hùng vĩ, dưới bóng đêm nhìn qua như một tòa thành sâu thẳm.
Ngô Thiên Chính ngừng lại trước một tòa lầu các hùng vĩ nhất, nháy mắt hai bên lầu các xuất hiện mấy thân ảnh, sau đó lại ẩn vào trong bóng tối.
Bỗng nhiên bên trong lầu các truyền ra thanh âm trầm thấp:
- Chính nhi đến có việc gì?
Ngô Thiên Chính cung kính thi lễ:
- Con có việc bẩm báo!
Hắn vừa nói xong, cửa lớn tự động mở ra.
Ngô Thiên Chính cũng không ngạc nhiên, đi vào bên trong lầu.
Bên trong có một lão giả mặc trường bào màu xám đang ngồi, trong tay cầm chén trà, một bên còn đặt một quyển sách. Bộ dạng lão giả cực kỳ thần sáng, dáng người trung đẳng, vòng eo thẳng thắn, không hề có nửa điểm già lão, trong đôi mắt ưng lóe ra quang mang rạng rỡ. Vị lão giả này chính là gia chủ Ngô gia Ngô Thiên Tường , sáu mươi sáu tuổi, vốn là cao thủ có thể đếm được trên đầu ngón tay của Vương thành, tu vi Võ Phách đê cấp.
- Có chuyện gì trọng yếu như thế, khiến cho ngươi phải đi trong đêm đến hội báo?
Ngô Thiên Tường thản nhiên hỏi.
Vì thế Ngô Thiên Chính kể lại chuyện Ngô Bưu đã nói với hắn thêm một lần.
- A, Giang gia tiểu tử có thể tu luyện lai, thật sự là bất ngờ!
Ngô Thiên Tường tùy ý đáp, giống như không để ý trong lòng.
- Phụ thân, nếu hắn chỉ có thể trùng tu trở lại cũng không có gì, nhưng mà…
Ngô Thiên Chính do dự nói.
- Chỉ là cái gì, có chuyện nói thẳng!
Ngô Thiên Tường trừng mắt nói.
- Chỉ là Bưu nhi nói Thiên Phong chỉ dùng một chưởng đã đánh bại Diệp nhi, hơn nữa còn là bị đánh bại dù đã liên thủ với Bưu nhi. Có thể thấy được uy lực một chưởng kia thế nào, hơn nữa con nghe Bưu nhi nói, Thiên Phong còn chưa phải là Võ Đồ, nhiều nhất chỉ là võ sĩ đỉnh phong , một chiêu kia có thể đem một võ đồ trung giai đánh bại, còn có thể bức lui một võ đồ hậu giai, trong chuyện này có phải…
Ngô Thiên Chính phân tích nói.
- Ngươi muốn nói Giang gia tiểu tử có võ kỹ gì kinh người?
Ngô Thiên Tường ngắt lời.
- Ý của con là như vậy!
Ngô Thiên Chính đáp.
- Chẳng lẽ ngươi cho rằng Giang Thiên Phong có Huyền giai công pháp?
Ngô Thiên Tường khẽ nhíu mày nói.
Ngô Thiên Chính không nói chỉ gật gật đầu.
- Giang gia chỉ có một quyển huyền giai trấn tộc Long Thương Quyết, mà Giang gia tiểu tử lại dùng Chưởng lực, chẳng lẽ Giang gia có hai quyển huyền giai võ kỹ? Không có khả năng, nếu như thế sẽ không dạy cho tiểu bối để tiểu tử kia đi ra khoe khoang, chẳng lẽ tiểu tử kia đạt được cơ duyên khác?
Ngô Thiên Tường suy đoán.
- Con cảm thấy được là rất có thể, tiểu tử kia đã bị Giang gia thái thượng trưởng lão chứng thật là không có biện pháp tu võ lực, mà hiện giờ hắn lại là võ sĩ đỉnh phong, điều này thật sự làm người ta cảm thấy ý vị sâu xa!
Ngô Thiên Chính trầm ngâm nói.
Hai người đều trầm mặc hồi lâu, Ngô thiên Tường chợt nói:
- Ngươi đi xuống trước đi, chuyện này ta sẽ xử lý!
Khi Ngô Thiên Chính đang chuẩn bị rời khỏi, Ngô Thiên Tường lại nói:
- Diệp nhi giống như đặc biệt để ý tiểu tử đó, có thời gian cho nàng đi lại với Giang gia nhiều một chút!
Hai mắt Ngô Thiên Chính tỏa sáng, gật gật đầu mới đi ra lầu các.
Sau khi Ngô Thiên Chính rời đi, Ngô Thiên Tường thản nhiên nói:
- Thiên Ảnh, ngươi đi tra xét tình huống của Giang gia tiểu tử một chút, ngàn vạn lần đừng làm kinh động bất luận kẻ nào, có biến lập tức hội báo với ta!
Bên trong hầm ngầm một biệt viện xinh đẹp tĩnh mịch trong Giang gia.
Hội nghị bí mật bắt đầu, ngũ trưởng lão Giang Ngôn cùng một lão giả yên đi tới nơi này mật sự.
Lão giả kia chính là nhị trưởng lão Giang gia Giang Điền, hai người là huynh đệ ruột thịt, địa vị tại Giang gia tiếp cận tộc trưởng Giang Lục, thậm chí ở phương diện nào đó quyền lực còn lớn hơn Giang Lục.
Giang gia thân là một trong tứ đại gia tộc đứng đầu Vương Quốc, kỳ thực tuy rằng thực lực hùng hậu nhưng người nào cũng biết Giang gia không đoàn kết như vẻ bề ngoài, mà Giang gia nhị trưởng lão Giang Điền cùng ngũ trưởng lão Giang Ngôn là người chuyên quấy rối bên trong.
Giang Điền cùng Giang Ngôn đều là huynh đệ của tiền nhiệm tộc trưởng, nhưng sau khi lão tộc trưởng qua đời, Giang Điền không được lên làm tộc trưởng như ý nguyện, ngược lại bị Giang Lục ngồi lên vị trí. Việc này luôn làm hai huynh đệ bọn hắn hận thù trong lòng, mỗi khi Giang Lục hành sử quyền lực tộc trưởng, hai huynh đệ luôn phá rối, ở trong tộc cũng có không ít người ủng hộ hai huynh đệ nên mới làm quyền uy của Giang Lục không quá uy nghiêm.
Mượn chuyện Thiên Phong mà nói, tuy Thiên Phong bị hại không tu luyện được nhưng dù sao củng là con tộc tưởng Giang Lục lại bị an bài vào tiểu đình viện hẻo lánh nhất Giang gia ở lại. Đây đều là do Giang Điền cùng Giang Ngôn ở giữa gây khó dễ, bằng không với thân phận của Giang Lục cũng có thể an bài được một nơi an cư tĩnh mịch xinh đẹp cho Thiên Phong.
Bởi vậy có thể thấy được Giang Điền huynh đệ oán niệm sâu đậm với Giang Lục ra sao.
Thành bắc Bạch gia.
Bạch Quang Hán canh giữ con đường mà Thiên Phong phải quay về Giang gia một đêm, nhưng không thấy bóng dáng của hắn, rốt cục đành phải buông tha việc chặn giết chạy về gia tộc hội báo cho phụ thân rõ tình huống.
Nghĩ tới một chưởng của Thiên Phong, trong lòng Bạch Quang Hán lạnh run.
Hiện tại Thiên Phong chỉ là một võ sĩ đỉnh phong, nếu dùng toàn bộ sức lực với xuất chiêu với thực lực võ đồ hậu kì đỉnh phong của hắn có lẽ miễn cưỡng ngăn trở được, nhưng nhất định cũng bị trọng thương, vạn nhất chờ sau khi Thiên Phong đột phá Võ Đồ, đây chẳng phải là vô địch với cùng cấp hay sao?
Nghĩ tới đây hắn nhất định phải nghĩ biện pháp để gia tộc đem đối thủ thu dọn, vạn nhất cho thời gian đối phương trưởng thành, như vậy Giang gia sẽ trở thành một nhà độc đại tại Vương quốc.
Khi Bạch Quang Hán tìm tới phụ thân Bạch Trù Nguyên chuẩn bị bẩm báo, nhưng Bạch Trù Nguyên cũng đã biết hết thảy.
Bạch Trù Nguyên nói với Bạch Quang Hán:
- Chuyện xảy ra hôm qua tại tửu lâu ta đã biết, việc này con không cần quản, trong tộc đã có an bài, về phần hôn nhân với Ngô gia tạm thời gác lại, lão hồ ly Ngô Thiên Tường chưa chắc để ý tới Bạch gia chúng ta, hiện tại con lập tức đi bế quan, tranh thủ trong vòng nửa năm đột phá Võ Sư, một năm sau trong cuộc thi đấu giữa các gia tộc Bạch gia chúng ta tuyệt đối không thể rớt lại phía sau!
Bạch Quang Hán cũng không nhiều lời, gật gật đầu xoay người đi ra ngoài....