Sáng hôm đó, Đặng Lâm đem tám viên Khí Huyết Đan, ba viên Bổ Linh Đan, một viên Trị Thương Đan bỏ vào ba bình thuỷ tinh, thâm tình đưa cho Ngọc Ngân nói: “Về nhà đi. Sau đó anh sẽ xuống Sài Gòn tìm em”.
Ùm nhẹ một tiếng, cô ôm lấy nó xong nhanh chóng tách ra.
Chào hỏi cha mẹ Đặng Lâm xong, cô cùng Hoàng Đình quay trở về nhà mình.
Tối hôm đó, Đặng Lâm quyết định đi chữa bệnh cho Bà Sáu. Nhưng để tranh những phiền phức không đáng có sau này Đặng Lâm mới đành lén lút rời khỏi nhà mình rồi lẻn vô nhà bà. Nó đưa linh khí vào thanh tẩy đi tế bào ung thư, nhét cho bà ăn một viên Trị Liệu Đan và một viên Khí Huyết Đan rồi giúp bà luyện hoá xong xuôi mới quay trở về.
Dĩ nhiên từ hôm đó về sau bà Sáu có thể vui vẻ sống thêm vài chục năm nữa.
Một tuần sau, sau khi thu hoạch xong số bí ngô và ngũ cốc bán cho thương lái. Cha mẹ Đặng Lâm mới mua lại khu đất chổ mà nhà nó đang ở để xây nhà. Trước đây, chổ này là do nhà chú Thảo cho cha mẹ nó ở nhờ khi vừa mới lên đây. Sau khi thuê thợ xây dựng đến bàn bạc thiết kế ngôi nhà, mua vật liệu xây dựng xong liền bắt đầu khởi công.
Thời gian này, buổi sáng Đặng Lâm thường trốn lên núi tu luyện, với luyện hết số đan dược còn lại. Thỉnh thoảng cùng thằng Tân đi bắt thỏ với gà rừng hay đi chơi vòng vòng khắp xóm. Đôi khi thì trêu chọc con vẹt mất dịch, nhưng giờ nó ngoan hơn rất nhiều, thường bám theo chân thằng Tân chạy nhong nhong chơi khắp xóm. Tụi con nít trong xóm cũng rất thích nó, hay cho nó đồ ăn. Tối đến thì Đặng Lâm nhắn vài tin nhắn yêu thương với Ngọc Ngân rồi cũng xếp bằng tu luyện.
Thằng Tân thì thường chỉ tu luyện ban ngày rất siêng năng, nhưng ban đêm luôn đi ngủ sớm.
Dòm lại thì nó đã là Luyện Khí Trung Kì tầng năm. Sức lực rất khổng lồ, Đặng Lâm phải dạy nó kiểm soát lực đạo nếu không chắc không chắc đã gây ra đại hoạ.
Thử nghĩ mà xem, trong lúc đùa giỡn với mấy đứa nhóc trong xóm, lỡ tay quơ một cái với sức lực cả nửa tấn của thằng Tân chắc phải đánh bay tụi nhóc kia đi cả trăm mét chứ chẳng đùa.
Trong vòng một tháng sau đó, Đặng Lâm dành hết thời gian để tu luyện, thỉnh thoảng dành chút thời gian dạy thằng Tân tu luyện, hoặc là nhắn tin với cô bạn gái ở dưới Sài Gòn. Thỉnh thoảng Long Ca, Ngô Lão và Hắc Báo cũng gọi điện hỏi thăm. Long Ca thì hỏi khi nào nó xuống Sài Gòn, còn Ngô Lão và Hắc Báo thì lại hỏi chuyện sư phụ nó. Ông cụ mà nó cứu hôm trước cũng có liên hệ qua, ông cụ tên là Đào Quang Minh, vợ chồng ông cụ cũng là người Sài Gòn. Giữa tháng chín ông có tổ chức mừng thọ bảy mươi, ông mời Đặng Lâm đến nhà ông chơi. Đặng Lâm nói khi đó mình cũng xuống Sài Gòn đi học nếu sắp xếp ổn thoả liền đến chúc mừng.
Cuối tháng tám, Đặng Lâm đã hấp thụ hết mười viên trung phẩm linh thạch và tất cả số mảnh vụn linh thạch cộng với mười viên Bổ Linh Đan và mười lăm viên Khí Huyết Đan.
Đặng Lâm bày tụ linh trận dưới một gốc cây to, để thằng Tân và con vẹt mất nết ngồi gần đó canh chừng xung quanh. Đặng Lâm đem một viên Trúc Cơ Đan nuốt vào trong bụng, vận chuyển Hỗn Thế Long Thần Quyết luyện hoá dược lực trùng kích Trúc cơ cảnh giới.
Liên tục thất bại hai lần, đến lần thứ ba thì mới thành công đột phá Trúc Cơ Sơ Kì tầng một.
Đạt được tu vi Trúc Cơ Sơ Kì tầng một, hình thành thần thức có thể tra xét nhanh chóng hơn, khoảng cách rộng hơn so với Khai Thiên Nhãn. Khai thiên nhãn vừa phải niệm pháp quyết, vừa tiêu tốn linh lực, còn thần thức chỉ tiêu hao tinh thần lực rất ít,. Tinh thần lực lại phục hồi nhanh hơn linh lực.
Lúc này tạp chất tiết ra cả người Đặng Lâm bốc ra một mùi hôi thối kinh người. Cũng may lúc này là đang ở trong rừng chỉ có nó và thằng Tân. Thằng Tân không chịu nổi liền bịch mũi chạy thật xa.
“Anh hai ỉa trong quần hả? Thối quá?” – Nó vừa chạy vừa la.
Con vẹt mất nết cũng hét to phụ hoạ bay theo thằng Tân:”Thối quá, thối quá”. Sau nhiều ngày ở chung với thằng Tân khả năng nói chuyện của nó cũng khá hơn trước rất nhiều.
“Đừng la nữa. Nhanh chạy về nhà đem cho anh một bộ quần áo nhanh lên”. Đặng Lâm cười cười gọi theo.
“À, được rồi, anh hai chờ em một chút” – Sau đó, nó nhanh thoăn thoắt lao đi.
Đặng Lâm thì cởi quần áo, lao xuống con suối gần đó tắm rửa. Vừa tắm rửa vừa cho thần thức tiến vào đan điền, lúc này viên thuỷ tinh màu lục trong suốt trong đan điền cũng loé lên như cảm nhận được thần thức nó tiến vào.
Nó vô cùng ngạc nhiên, vì kiếp trước cho dù nó dùng cách nào viên lục thuỷ tinh này cũng không có chút phản ứng, cho dù dùng dị hoả đốt hay dùng thần thức công kích luyện hoá cũng vô dụng. Vậy mà bây giờ lại loé sáng.
Tiến đến gần quan sát, nó mới thấy được bên trên đó có một đám trắng như đám mây hình thành một ký tự kì lạ.
Đặng Lâm khẳng định mình không biết loại ký tự này nhưng trong đầu Đặng Lâm lại hiện lên một chữ Mộc.
Kiếp trước Đặng Lâm từng đọc qua một quyển sách cổ mà Đặng Thiên Sơn con trai Đặng Lâm lấy được trong lúc đi dò xét bí cảnh. Trong sách có nói đến có năm viên ngọc ngũ hành Kim Linh Châu, Mộc Linh Châu, Thổ Linh Châu, Thuỷ Kinh Châu và Hoả Linh Châu. Khi thu thập đủ năm viên ngọc thì có thể chế tạo ra một Thế giới ngũ hành. Bên trong không có nói thế giới ngũ hành như thế nào, cũng không có rõ ngọc ngũ hành làm sao mà có. Chỉ có đúng một hình vẽ một viên ngọc bên trong có một chữ cùng loại chữ bên trong viên lục thuỷ tinh trong người Đặng Lâm. Nhưng chữ trong hình vẽ là chữ Kim còn trên lục thuỷ tinh là chữ Mộc.
Như vậy có nghĩa đây là Mộc Linh Châu rồi. Đặng Lâm từng đọc qua truyện tiên hiệp, bên trong có một số tác giả cho rằng ngũ hành thế giới là mọt thế giới riêng biệt do người nắm giữ chi phối. Đặng Lâm cũng cho là như vậy nên rất là ước ao.
Không đúng nha, sao trong đan điền của mình lại có lẫn vào linh khí hệ Mộc. Chẳng lẽ viên Mộc Linh Châu này còn có thể thay thế linh căn giúp mình hấp thu linh khí hệ Mộc. Nhưng trong sách cổ không nghe nhắc đến việc này. Nó cũng bó tay toàn tập với sự thần bí của Mộc Linh Châu. Vừa có thể tự động xâm nhập đan điền, vừa giúp thần hồn nó xuyên về năm trăm năm trước, vừa có thể thay thế mộc linh căn giúp Đặng Lâm hấp thu linh khí hệ mộc nâng cao tu vi. Chả trách trong hai tháng có thể hấp thu hơn ba mươi viên linh thạch. Kiếp trước một tháng tối đa nó tu luyện hết sáu viên trung phẩm linh thạch tương đương sáu mươi viên viên hạ phẩm linh thạch.
Lúc này, thằng Tân cũng đã đem quần áo đến. Đặng Lâm cho thần thức quy vị, sau đó hai anh em vừa tắm vừa nô đùa vui vẻ.
Tắm xong, thằng Tân thì ngồi tu luyện, con vẹt mất nết thì ngồi trên vai thằng Tân im lặng nhắm mắt hưởng thụ linh khí daođộng xung quanh người nó. Có lẽ vì lí do này mà nó luôn nghe lời và bám lấy thằng Tân.
Đặng Lâm thì đem Mặt dây chuyền hổ phách và mười mảnh ngọc thô ra luyện chế. Không gian hổ phách thì luyện thành mặt dây chuyền trữ vật, đây là hàng cực hiếm, bên trong chứa xác đã hoá thạch của một con bướm rất nhỏ, mà loại bướm này có tên là Hư Không Hồ Điệp. Cả viên hổ phách vừa đủ bao trùm toàn thân Hư Không Hồ Điệp.
Hư Không Hồ Điệp toàn thân dài hai phân rưỡi nhưng do thời gian dài bên trong nhựa cây nên bị thu nhỏ lại chỉ còn không đến một phân. Cánh của chúng có màu trắng có hoa văn đặc biệt rất nhỏ màu tím trên cánh. Hư Không Hồ Điệp nó là một loại bươm bướm có từ thời xa xưa, trên Trái Đất chúng số lượng cực kì ít ỏi. Bời vì có người từng nhìn thấy Hư Không Hồ Điệp đột nhiên xuất hiện, cũng có người thấy được Hư Không Hồ Điệp đang bay thì tan biến vào hư không nên người ta đặt cho nó cái tên này. Nhưng ít ai biết được chúng nó không tư nhiên xuất hiện và tan biến mà chúng nó chỉ là lẫn trốn vào một chiều không gian khác rồi từ không gian đó chui ra ngoài.
Nhưng không may con Hư Không Hồ Điệp lại bị dính vào nhựa cây, hàng triệu năm trôi qua, hình thành nên viên hổ phách có chứa không gian chi lực này.
Mất ba tiếng đồng hồ luyện chế không gian hổ phách thành pháp bảo trữ vật, Đặng Lâm liền dùng thần thức luyện hoá. Bên trong không gian hình lập phương rộng gần một trăm mét vuông. Đúng là không tồi chút nào. Không gian pháp bảo cực kì trân quý, nếu không có dị vật có không gian chi lực thì trên Trái Đất không thể nào chế tạo ra được.
Sau đó lại tiêu tốn hai tiếng đồng hồ luyện chế mười viên ngọc thô kia thành hai mươi miếng ngọc phù dùng làm đạo cụ để bố trí trận pháp.
Một tuần sau, đã là đầu tháng chín, Đặng Lâm gọi cho Ngọc Ngân và Long Ca nhờ hai người sắp xếp cho nó vào một ngôi trường cấp một để đi học. Sau đó, Đặng Lâm đem hết số đan dược và linh thạch còn lại, lò luyện đan và bốn triệu đồng quăng vào trong mặt dây chuyền không gian. Một trăn triệu còn lại thì Đặng Lâm cũng đưa hết cho cha mẹ.
Bởi vì có linh thạch cộng với Đặng Lâm chỉ điểm nên tốc độ tu luyện của nhóc Tân đã khá nhanh cho nên Đặng Lâm không có ý định cho nhóc Tân sử dụng thêm đan dược. Vì tu luyện quá nhanh đạo tâm không ổn định rất dễ tẩu hoả nhập ma.
Kiếp trước Đặng Lâm đã chứng kiến qua vô số thiên tài được tông môn, gia tộc bồi dưỡng cộng thêm linh căn nghịch thiên nên tốc độ tu luyện cực nhanh. Cũng vì vậy mà tẩu hoả nhập ma. Nặng thì tử vong, điên điên khùng khùng, nhẹ thì tu vi bị phế hoặc đình trệ.
Kiếp này nhờ có kinh nghiệm tu luyện gần năm trăm năm cộng thêm vận may trời cho nhận được một đống linh thạch nên Đặng Lâm mới nhanh chóng đột phá như vậy. Năm đó, Toả Thiên Trận mới vừa mở ra, linh khí trên địa cầu nồng nặc lên. Đi theo đó vô số động vật cũng bị dị biến theo, trở nên vô cùng mạnh mẽ và hung dữ. Phải rất lâu sau đó, con người mới vùng dập xây dựng nên những căn cứ an toàn sinh sống. Ở châu Á người ta dùng trận pháp để tạo vòng bảo hộ ngăn ngừa dị thú cũng như các thế lực thù địch khác. Ở châu Phi, người ta dựng nên các vật tổ đồ đằng, theo đó tính ngưỡng lực lượng tạo thành hàng rào bảo hộ. Còn ở Châu Mĩ và Châu Âu và các vùng khác thì dùng công nghệ tường laser để tạo vòng bảo hộ.
Song song với những nguy hiểm đó, thì cũng là cơ duyên. Linh khí dày đặc hơn, dù không tu luyện cũng được linh khí gọt rửa cải tạo thể chất làm con người càng mạnh mẽ hơn không ít. Mặc dù là di thú còn được lợi nhiều hơn. Đồng thời vô sô các bí cảnh ngẫu nhiên xuất hiện khắp mọi nơi trên Trái Đất. Bên trong bí cảnh có rất nhiều đồ tốt như là thí luyện truyền thừa tông môn tu tiên, truyền thừa khoa học kỹ thuật cao cấp, kho vũ khí, pháp bảo.
Đôi khi bên trong lại là mộ địa hoặc một tông môn bị diệt vong nào đó. Bí cảnh mà kiếp trước Đặng Lâm bị lọt vào bên trong Xích Quỷ Tông cũng là một tông môn bị diệt vong như vậy.
Và số ít trong đó có những bí cảnh vô cùng nguy hiểm. Bên trong có vô số hung thú cực kì mạnh mẽ tuy bọn chúng không thể trực tiếp đi ra bên ngoài nhưng với một số hung thú có tu vi cực cao sẽ đoạt xá những người có tu vi thấp kém đi vào để thoát ra ngoài.
Bên trong tất cả các bí cảnh đều là một không gian tách biệt với bên ngoài giống như một tiểu thế giới.
Người ta không biết được những bí cảnh này làm sao xuất hiện, nhưng có tin đồn là Trái Đất bị một người hay một thế lực thần bí nào đó phong ấn lại. Sau khi phong ấn giải khai thì những bí cảnh này xuất hiện.
Có bí cảnh có quy định thời gian đóng mở, nhưng đa số là những bí cảnh ngẫu nhiên. Những ai may mắn thì lấy bảo vật xong kịp thời trở ra, nhưng cũng có người bị giam luôn trong đó. Đúng như câu cầu phú quý trong nguy hiểm, một khi thấy được bí cảnh cho dù là người thường cũng sẽ liều mạng lao đầu vào.
Không những con người có cơ duyên đi vào bí cảnh, ngay cả động vật và dị thú cũng có thể đi vào nhận lấy truyền thừa.
Mà những người, động vật hay dị thú này sau khi có được truyền thừa cũng như tài nguyên tu luyện. Người thì cầm đan dược coi như đồ ăn ăn vô tội vạ, kẻ thì hấp thu linh thạch không ngừng. Nhưng vì không có kinh nghiệm tu luyện cũng như người hướng dẫn mà dẫn đến bị tẩu hoả nhập ma rất nhiều. Những người tu luyện mà không bị tẩu hoả nhập ma, một là không có được tài nguyên tu luyện phong phú, hai là có được công pháp và tài nguyên tu luyện nhưng tư chất kém cỏi, ba là đạo tâm kiên định có được mục đích sống rõ ràng. Kiếp trước Đặng Lâm nằm ở nhóm hai trong số này.
Nhưng nhờ có rất nhiều bảo bối bảo mệnh và đan dược của Xích Quỷ Tông để nâng cao tu vi nên nó mới sống được gần năm trăm năm. Chứ nếu không với cái tính cách như nhược và cù lần của nó thì chắc đã chết trong tay dị thú từ sớm.
Quay về hiện tại, Đặng Lâm chỉ để lại cho thằng Tân sáu viên linh thạch. Cộng với từ lúc tu luyện đến giờ nó dùng hết chín viên là mười lăm viên. Đặng Lâm tu luyện mười viên, bán đi mười viên. Cho nên bây giờ chỉ còn lại bốn mươi chín viên trung phẩm linh thạch.
Mới hơn hai tháng mà đã tiêu hao quá nhiều linh thạch. Đặng Lâm cảm thán không thôi. Đúng là tốc độ tu luyện tăng lên là chuyện tốt, nhưng mà nếu hết số linh thạch này muốn kiếm thêm một viên linh thạch ở thời điểm bây giờ đúng là khó khăn muôn phần.
Thầm quyết định phải tiết kiệm một chút. Sau khi đưa cho cha, mẹ và thằng Tân người ba cái vòng ngọc dặn dò lúc nào cũng đeo bên người. Đặng Lâm mới ôm tạm biệt cha, mẹ, em và mọi người trong xóm lên xe khách đi xuống thành phố Hồ Chí Minh.
Hết chương- còn tiếp