Chương 161: Lưu thị lấy lòng ( sáu càng )

Ở bên này, đám người đứng quanh chuồng lợn đều đã tan.

Tôn thị và Dương Nhược Tình vẫn còn đứng lại quan sát ba con lợn con ăn xong bữa tối.

Hai mẹ con thảo luận một chút, một ngày cho ăn hai lần, 1 lần sau bữa sáng và 1 lần trước bữa tối.

Chờ đến khi lớn hơn chút nữa, bắt đầu tăng cân, ban ngày sẽ cho ăn thêm một bữa nữa.

Tôn thị nhìn đám lợn con, nơi khóe mắt, đuôi lông mày đều nhuộm một ý cười.

Ở trong lòng thầm cầu nguyện Bồ Tát phù hộ cho ba con lợn con mau mau lớn lên, đừng có nhiễm bệnh……

Lưu thị không biết từ khi nào đã xông tới, nàng cười xán lạn tiến sát vào Tôn thị.

“Tam tẩu, Tình Nhi, các ngươi còn ở đây xem lợn con sao?”

Lưu thị cười tủm tỉm nói với Tôn thị và Dương Nhược Tình.

Đôi mắt Dương Nhược Tình không thèm liếc qua, ánh mắt chỉ có ba con lợn con kia, xem Lưu thị giống như là không khí.

Tôn thị cũng không phản ứng lại Lưu thị.

Lưu thị âm thầm cắn răng, sau đó, khuôn mặt tươi cười càng xán lạn.

“Ai da, mới vừa rồi đông người, ta cũng không tiến lên, bây giờ mới nhìn rõ, mấy con lợn con này đều rất chắc nịch, nuôi sẽ dễ sống lắm đây!”

Lưu thị tiếp tục nói mấy lời tốt lành.

Có câu nói là vươn tay không đánh người có gương mặt tươi cười.

Tôn thị rốt cuộc xoay đầu tới, cười nhẹ với Lưu thị: “Tứ đệ muội, vậy mượn cát ngôn của muội.”

“Ha hả, muội chính là nói thật lòng. Cả gia đình tỷ chịu nhiều khổ nhọc như vậy, ông trời chắc chắn sẽ không bạc đãi. Sau này sẽ càng ngày càng tốt!” Lưu thị nói tiếp.

Lời này truyền vào trong tai Dương Nhược Tình.

Nàng cho rằng chính mình đã nghe lầm, bằng không, chắc là Lưu thị nói sai rồi.

Khóe mắt nàng liếc nhìn Lưu thị một cái, liền thấy trên mặt bà đang cười tươi như một đóa hoa cúc.

Kỳ quái, hay là Lưu thị cũng bị xuyên qua? Bằng không sao lại chúc phúc cho tam phòng đâu?

Bất cứ điều gì bất thường tức là có vấn đề!

Dương Nhược Tình bất động thanh sắc, lại âm thầm phòng bị.

Cho lợn ăn xong, nàng lại nhặt hai bó rơm đã chuẩn bị sẵn bên cạnh lên.

Rải đều rơm khô cho lợn con nhưng tai luôn theo dõi động tĩnh bên ngoài chuồng lợn.

Bên ngoài chuồng lợn, Tôn thị cũng kinh ngạc không kém Dương Nhược Tình.

Tuy nhiên, bà cuối cùng vẫn thiệt tình cười, nói với Lưu thị: “Tứ đệ muội, đa tạ ngươi có thể nói như vậy, cuộc sống của mọi người đều sẽ tốt lên!”

Lưu thị gật gật đầu, vội vàng vươn tay nắm lấy tay Tôn thị.

Lần này, Tôn thị càng kinh hãi, theo bản năng muốn rút tay về, nhưng Lưu thị lại cầm rất chặt.

“Tứ đệ muội, ngươi……”

“Tam tẩu, tẩu thử sờ cháu trai của tẩu xem, hắn biết tẩu đang sờ hắn, nên vô cùng vui sướng, ai da, tiểu tử này lại đạp ta……”

Tôn thị bị Lưu thị cưỡng ép ấn tay ở trên bụng, mới đầu còn có chút câu nệ.

Tuy nhiên, khi cách một lớp, thai nhi trong bụng Lưu thị chuyển động, rõ ràng truyền đến dưới lòng bàn tay Tôn thị.

Mẫu tính của người phụ nữ được đánh thức.

Tôn thị cũng lộ ra vài tia kích động: “A, đứa trẻ quả thực đang động, động cũng không hề nhỏ!”

“Động nhỏ thôi, đều sắp tám tháng, trong vòng hai tháng nữa là sinh rồi!”

Lưu thị buông lỏng tay Tôn thị ra, dùng đôi tay mình bưng bụng, cười nói.

Tôn thị nhìn Lưu thị, thấy mặt mũi nàng vàng vọt, xương gò má nhô cao, không khỏi nghĩ tới những gian khổ khi chính mình mang thai, xúc động nói: “Nữ nhân chúng ta làm nương đều không dễ dàng, chờ sinh hài tử ra thì tốt rồi.”

Lưu thị thở dài: “Tam tẩu, tẩu nói có lý. Nhìn Tình Nhi, Đại An, Tiểu An nhà tẩu xem, có con trai con gái, muội thật hâm mộ muốn chết!”

“Có gì đâu mà hâm mộ? Muội cũng có hai khuê nữ mà, về phần nhi tử, không phải thầy bói đã nói sao,thai này của muội chính là con trai!” Tôn thị nói.

Lưu thị gật gật đầu, nói với Tôn thị: “Tam tẩu, thân thể ta không tốt, mang thai nhi tử lại quá mệt mỏi, ta đang lo lắng thân mình không chịu đựng nổi đến khi sinh hài tử!”

“Đừng nói những lời không may mắn, năm nay được mùa, lại không phải năm mất mùa!” Tôn thị nói.

“Tam tẩu, chúng ta dù sao cũng là chị em dâu, muội cũng không gạt tẩu.”

Lưu thị đè thấp âm thanh, nhìn về phía phòng bếp của thượng viện, xác định Đàm thị không có ở đó, mới nói tiếp.

“Mẹ chồng chúng ta là kiểu người gì, muội và tẩu đều biết được. Thứ tốt gì cũng bị bà dấu đi, trứng gà chỉ cho Mai nhi ăn. Nhìn xem, bà đã nuôi Mai Nhi thành cái hình dáng gì, mỡ còn nhiều hơn so với con lợn béo nhất trong chuồng!”

Tôn thị không có thói quen nói xấu sau lưng người khác, nghe Lưu thị nói, bà nhẹ giọng ho khan, dịch một bước chân sang bên cạnh, kéo giãn khoảng cách với Lưu thị.

Lưu thị lại dí sát người đến.

“Muội cũng đã nghĩ thông suốt, con người ai cũng phải biết vì chính mình mà suy tính, dù không nghĩ cho chính mình, thì cũng phải nghĩ cho đứa trẻ trong bụng mình! Tam tẩu, tẩu nói xem, muộn nói vậy có đúng không?”

“Ừ, đúng vậy!” Tôn thị gật đầu nói.

Lưu thị đột nhiên cầm lấy tay Tôn thị, kích động nói: “Tam tẩu, tẩu gật đầu? Vậy có nghĩa là tẩu đồng ý giúp muội đúng không?”

“A?”

Tôn thị kinh ngạc, vẻ mặt mờ mịt nhìn Lưu thị, không hiểu chuyện gì đang xảy ra!

“Ai nha tam tẩu, muội biết là tẩu luôn đối với muội tốt nhất mà. Sau này muội nhất định sẽ đi theo tẩu học làm đậu phụ cho thật tốt, chúng ta cùng nhau phát tài, kiếm tiền! Tẩu bảo muội đi hướng đông, muội tuyệt đối sẽ không đi hướng tây, tẩu bảo muội đánh gà, muội tuyệt đối sẽ không mắng chó! Muội, muội, muội, muội dập đầu cho tẩu!”

Bên này, Lưu thị cố sức kéo lưng, làm bộ phải quỳ xuống khấu tạ Tôn thị.

Loại đại lễ quỳ xuống đất khấu tạ này, cũng không thể tùy tiện nhận!

Tôn thị cả kinh vội vàng kéo lấy cánh tay Lưu thị: “Tứ đệ muội, ngươi đừng như vậy, ta không hiểu ý ngươi muốn nói gì!”

Lưu thị cong mông lên, vẫn muốn hướng mặt đất quỳ xuống.

Tôn thị kéo không được, đang muốn cầu cứu Dương Nhược Tình bên kia, thì nàng đã cầm chổi đi lại đây.

“Tứ thẩm, nương của cháu ngang hàng với ngài, ngài cứ quỳ xuống đất dập đầu với nương cháu như vậy, là có ý gì? Muốn nương của cháu tổn thọ hay sao?”

Dương Nhược Tình lớn tiếng nói, đưa mắt ra hiệu cho Tôn thị.

Tôn thị hiểu ý, vội vàng lui qua một bên.

Dương Nhược Tình đem chiếc chổi vừa dùng để quét chuồng lợn, vẫn còn dính đầy phân chỉ vào mặt Lưu thị.

Lưu thị lập tức liền đứng thẳng dậy, che lại miệng mũi lùi về sau vài bước,

“Ai nha má ơi, thối chết ta!”

Dương Nhược Tình cầm chiếc chổi, liếc xéo Lưu thị: “Mùi của phân thì lúc nào chẳng thối, tứ thẩm ngài thải ra, bảo đảm cũng thối như thế thôi!”

Lưu thị cau mày, không tranh cãi với Dương Nhược Tình.

Nàng đưa mắt trông mong nhìn Tôn thị, “Tam tẩu, chuyện vừa rồi chúng ta đã định, ăn xong cơm tối muội sẽ qua đây học làm đậu phụ!”

“Tứ thẩm!”

Dương Nhược Tình cười nói: “Tứ thẩm bái sư sai đối tượng rồi. Đậu phụ là do cháu làm, nương cháu chỉ là trợ thủ thôi!”

“A?” Lưu thị kinh ngạc, vẻ mặt hồ nghi nhìn về phía Tôn thị.

Tôn thị tự hào nhìn Dương Nhược Tình, nói với Lưu thị: “Ta nếu biết làm đậu phụ, thì khi còn ở Dương gia đã sớm làm, sao phải chờ đến bây giờ?”

Lưu thị tức khắc liền thấy nhụt chí.

“Tình Nhi vậy cháu dậy tứ thẩm làm đậu phụ nhé, dù sao chúng ta cũng đều là người một nhà, có tiền cùng kiếm, có lợi cùng chia, được không?” Lưu thị lại da mặt dày năn nỉ Dương Nhược Tình.

Dương Nhược Tình kéo kéo khóe miệng: “Dù có là anh, em ruột thịt thì cũng phải tính toán rõ ràng! Làm đậu phụ chính là bí phương của cháu, sao có thể dễ dàng truyền cho thẩm như vậy được!”

Lưu thị nghe thấy trong giọng nói có chút buông lỏng, vội vàng nói: “Vậy thì Tình Nhi, cháu nói xem muốn tứ thẩm như thế nào mới bằng lòng dạy?”

“Như thế nào à? Đơn giản lắm, bái sư khẳng định là phải xuất ra thành ý!”

“Thành ý gì?” Lưu thị giả ngu.