Sau khi ra khỏi lò hỏa thiêu, bên ngoài hoàn toàn không bắt được xe cộ gì, tôi phải đi bộ thêm một cây số nữa mới vẫy được một cái taxi để về.
Về đến tiệm xăm, Trần Cẩu đã đi mất, Hưng lùn nói cậu ta không chờ được lâu như vậy, ngứa tay nên đi làm vài ván bạc rồi.
Tôi còn lạ gì dân cờ bạc, đặt mông xuống phát thì chắc phải chờ đến sáng mai.
Thôi, đằng nào thì tôi cũng nhận tiền rồi, cậu ta thích đến xăm lúc nào cũng được.
Tôi định bụng đổ con ma kia vào mực xăm trước, tránh đêm dài lắm mộng, lỡ chạy mất thì lỗ to.
Nhưng đúng lúc này, thứ bên trong ống trúc bỗng lên tiếng, nó không giống những con ma khác, nó khẽ gõ vào ống trúc rồi hỏi tôi bằng giọng thương lượng xem có thể thả nó ra không, đương nhiên, nó sẽ cho tôi lợi ích tương ứng.
Tôi còn chưa nói gì, Hưng lùn đã có hứng thú, ông ấy hỏi mi là một con ma thì cho được lợi ích gì? Mi mà là ma nữ thì may ra, chứ ma nam thì có cái quái gì?
Hưng lùn này sợ ma đến mức tè ra quần được, nhưng lại không chút sợ hãi con ma trong ống trúc, chắc là vì ngày trước ông tôi xăm hình cho người ta, ông ta gặp ma dạng này nhiều quen rồi.
Hưng lùn nói, ma trong ống trúc này như hổ bị nhốt trong lồng, có cái quái gì mà sợ.
Con ma trong ống trúc im lặng một lát rồi mới nói: "Tôi có thể dạy hai người thuật đánh bạc."
Thuật đánh bạc? Chẳng lẽ là ngón nghề của dân cờ bạc trong truyền thuyết? Đối với dân mê bài bạc thì đúng là thứ tốt.
Tôi cũng bắt đầu tò mò, vội hỏi: "Học thứ này rồi thì chúng tôi có thể thành thần bài không?"
Con ma trong ống trúc cười gượng, ông ta nói những thứ thần bài trong phim chỉ là giả thôi, thuật đánh bạc thực sự làm gì mà thần kỳ được đến thế, không thì ông ta gian lận cũng không bị người ta phát hiện rồi ném xuống lầu, biến thành ma.
Tôi nói thế thì học cái này cũng đâu có tác dụng gì đâu, nói xong, tôi lại định đổ nó vào mực xăm.
"Đừng, nghe tôi nói đã, đừng kích động..." Con ma trong ống trúc sợ hết hồn, vội vàng kêu dừng lại.
Tôi hơi bực mình, hỏi làm sao nữa? Có lời trăng trối gì thì mau nói đi, nếu vợ con mà xinh đẹp thì tôi có thể miễn cưỡng chăm sóc hộ cho.
Con ma trong ống trúc nói, nó có thể dạy tôi học thật nhanh, tuy không thần kỳ đến mức đấy, nhưng vẫn đủ để đối phó với người bình thường. Chúng tôi không phải dân cờ bạc chuyên nghiệp, hoàn toàn không cần phải học quá tinh, nếu học thấy vẫn ổn thì thả nó ra, nó sẽ dạy tôi những thứ lợi hại hơn nữa.
Nó vừa nói vừa tặc lưỡi với chúng tôi, sau đó nói bằng giọng đê tiện: "Nếu hai người không muốn thắng tiền thì có thể dùng thuật đánh bạc của tôi để đi thắng gái, cá cược ấy mà, cậu hiểu đấy."
Hưng lùn nghe vậy thì hứng khởi hẳn, ông ta nghe nói là có thể tán gái, mắt liền sáng rực lên. Ông ta huých tôi một cái, nói nhỏ đằng nào thì cũng chưa bắt đầu xăm, chi bằng chơi với con ma này chút, chưa biết chừng lại học được thứ gì hay.
Đằng nào thì nó cũng chết rồi, không học thì phí, những cái khác tính sau.
Hưng lùn nói vậy cũng hợp lý, kiến thức của người chết mà không học thì sẽ biến mất vĩnh viễn, đằng nào thì Trần Cẩu cũng chưa đến, chưa cần xăm gấp, để con ma này sống thêm lúc nữa vậy.
Thương lượng một hồi xong, chúng tôi bắt đầu học theo sự hướng dẫn của con ma, thuật đánh bạc cấp tốc thì một buổi tối là có thể thành tài, không có gì khác ngoài xáo bài và tráo bài. Chúng tôi vẫn còn khá là lạ lẫm, không thể coi là lợi hại được, nhưng nếu tôi và Hưng lùn kết hợp với nhau thì vẫn đủ để lừa người bình thường.
Sáng hôm sau, hai chị em Tô Tình và Tô Vũ lại đến, nói là lão thiên sư bảo hai người đến đưa cho tôi một cái hộp, có điều họ không biết trong đó chứa gì, tôi phải mở ra mới biết được.
Họ đến thì vừa hay để thử nghiệm thuật đánh bạc tối qua mới học được, còn chuyện cái hộp thì gác sang một bên đã.
Tôi rủ hai người chơi mạt chược, nhưng Tô Vũ bảo không cá cược, tôi nói không sao, không cược tiền thì không tính là cá cược, chúng ta cược quần áo, thua một lần thì cởi một cái.
Tô Vũ đỏ mặt, càng không chịu, Tô Tình thì cười, khoanh tay trước ngực rồi nói: "Hừ, nằm mơ, thế này đi, hai người mà thua thì đưa tiền, bọn tôi mà thua thì cởi đồ."
Nói xong, Tô Tình đánh mắt với Tô Vũ như đang ra hiệu gì đó, Tô Vũ ngập ngừng mãi rồi cũng đồng ý.
Tuy họ có thể đồng ý với vụ rủ rê này nghe đã rất lạ rồi, nhưng tôi còn để ý được nhiều đến thế làm gì, lấy bọn họ ra để thử xem thuật đánh bạc của tôi như thế nào thôi mà.
Không nói nhiều nữa, chúng tôi bắt đầu ván mạt chược bốn người, tôi và Hưng lùn phối hợp với nhau, ban đầu có thể nói là thuận buồm xuôi gió, dùng đủ loại thuật để giành lấy ưu thế, hai ván đầu đã khiến hai chị em nhà kia cởi được hai cái áo.
Nhìn số quần áo càng lúc càng ít, tôi và Hưng lùn đều nuốt nước bọt, phúc lợi này không phải lúc nào cũng có, cố gắng thêm chút nữa là phúc lợi sẽ càng lớn hơn.
Nhưng lúc này Tô Tình lại đi vệ sinh, sau khi về, cục diện thay đổi ngay lập tức, hơn nữa còn xảy ra rất nhiều việc lạ.
Đầu tiên là Hưng lùn đánh sai, cả tôi nữa, cứ có cảm giác như đến lúc quan trọng là có gì đó bịt mắt tôi lại, không ù được mà dùng thuật thì toàn lỗi, cũng may là vẫn chưa bị phát hiện.
Chơi được hơn một tiếng đồng hồ thì chúng tôi cũng chỉ thắng được hai trận, Tô Tình đi vệ sinh về, chúng tôi cứ thua suốt, không thắng thêm được ván nào, không những ảo tưởng tan vỡ mà còn bị thua mất hơn mười nghìn tệ, tôi suýt nữa là hộc máu.
Tôi thấy sai sai bèn vội hỏi có phải hai người giở trò không? Có lẽ thuật đánh bạc của họ cao minh hơn chúng tôi.
Tô Tình cười lạnh: "Con chuột chết tiệt, là mấy người dùng thuật đánh bạc chứ?"
Tôi và Hưng lùn nín lặng, hóa ra họ đã phát hiện ra từ lâu rồi, có điều nếu bọn họ không dùng thuật thì làm sao thắng được chúng tôi?
Lúc này Tô Tình chỉ vào phòng vệ sinh, bảo chúng tôi tự vào xem.
Hưng lùn mở phòng vệ sinh ra, ông ấy nhìn thấy ba nén nhang và một lá bùa vàng, trong lá bùa vàng bọc hai quân mạt chược.
Hưng lùn đi ra, lầm bầm: "Chẳng lẽ hai người mời quỷ mạt chược?"
Tô Tình sầm mặt cười, sau đó hai ngón tay khua lên trước trán chúng tôi, nói to: "Mở!"
Mắt tôi đau nhói, tôi hoa mắt vài giây rồi mở mắt ra, phát hiện trên bàn mạt chược có một tiểu quỷ nhỏ màu xanh lục, đầu nó vuông như quân mạt chược, mắt mũi díu hết vào nhau, trông rất kỳ cục. Chân tay nó đều ngắn ngủn, trông có phần giống Hưng lùn.
Dường như nó rất nhát gan, tôi và Hưng lùn vừa nhìn thấy nó, nó lập tức chạy mất, vèo một cái đã không thấy đâu nữa.
"Cậu chủ, chúng ta bị chơi rồi, hai cô nhóc này mời quỷ mạt chược, thảo nào chúng ta lại thua." Hưng lùn ảo não đấm ngực.
"Hừ, là hai người có ý đồ bất chính trước nên chúng tôi mới mời quỷ mạt chược, hai người đáng lắm, hơn mười nghìn tệ, bọn tôi cảm ơn nhé." Tô Tình vui vẻ thu tiền.
Mẹ nó chứ, quả nhiên giở trò gian lận thiếu đạo đức là sẽ gặp báo ứng, đúng là điên rồi mới đi tin con ma kia.
Tôi nổi đóa, đổ thẳng con ma kia vào mực xăm, nó có xin xỏ mấy cũng không có tác dụng.