Hồ Băng Băng chĩa họng súng vào chúng tôi, chúng tôi cũng không dám động đậy, phản kháng thì cũng chết. Biết sớm chị ta có súng thì tôi đã không làm càn rồi.
Nhưng đúng lúc này, Hồ Băng Băng biến sắc, tay chị ta bỗng quay ngược lại với độ cong đáng kinh ngạc, họng súng chĩa thẳng vào bản thân chị ta.
"Sao... sao lại thế? Ai?" Hồ Băng Băng hét lên điên cuồng nhưng không ai trả lời, tay chị ta như đang bị người ta giữ chặt.
Chẳng lẽ là người yêu chị ta? Không thể nào, có Hồng Liên Dạ Xoa ở đây, con ma đó không dám ra. Kể ra cũng tại tôi, nếu tôi nghe lời anh ta, không tin Hồ Băng Băng thì đã không xảy ra nhiều chuyện thế này rồi.
"Chu Lệ, cứu tôi!" Hồ Băng Băng vội vàng kêu cứu.
Chu Lệ nghe vậy thì vội vàng chạy đến, nhưng chuyện kỳ lạ nữa lại xảy ra, dường như chân của Chu Lệ bị thứ gì đó túm lấy, hoàn toàn không thể nhúc nhích được, chị ta cố gắng hết sức vẫn không thể thoát ra nổi.
"Băng Băng, sao... sao thế này? Hình như có ai đó giữ chân tôi lại rồi." Mặt Chu Lệ tái xám sợ hãi.
Tôi và Hưng lùn đang thắc mắc thì chúng tôi nhìn thấy rất nhiều bóng trắng đầy ắp cả căn phòng, những cái bóng đó đều là thai nhi rất nhỏ. Chúng bò qua bò lại trên sàn, cũng là chúng đang khống chế tay Hồ Băng Băng và chân Chu Lệ.
"Cậu chủ, đây... đây chính là thai oán mà tôi nói!" Hưng lùn bỗng trở nên kích động.
Thai oán? Chẳng lẽ vì Hồ Băng Băng uống quá nhiều máu thai nhi nên hình thành thai oán?
Hay lắm, đúng là tuyệt vời, báo ứng đến rồi! Tự tạo nghiệp thì có sống bằng mắt!
Nếu trước đó Hồ Băng Băng để tôi xăm Khuyển Hài đuổi thai oán thì bây giờ chị ta đã không gặp chuyện này rồi.
Ha ha, đúng là báo ứng!
"Không thể nào, không thể thế này được, chuyện thai nhi là tôi bịa ra, sao lại có thai oán được. Tránh ra, đống chết tiệt này, đi ra, cái thai còn chưa ra đời, còn chưa đến lượt chúng bay diễu võ giương oai ở đây, cút!" Hồ Băng Băng la hét điên cuồng.
Nhưng chị ta vừa nói xong chữ cuối cùng, đột ngột có một tiếng nổ vang lên, đạn bắn thẳng vào miệng chị ta, xuyên qua cổ họng rồi bay ra từ sau gáy, máu bắn lên tường.
Hồ Băng Băng chết rồi! Chị ta nằm trên mặt sàn, mắt mở to như chuông đồng, chết vô cùng thê thảm!
Hồ Băng Băng chết rồi, những bóng thai nhi màu trắng kia bỗng cười khúc khích, âm thanh rất đáng sợ, sau đó chúng nhanh chóng biến mất.
Hồ Băng Băng chết rồi, thai oán tan biến rồi, tôi nhìn thấy người đàn ông mặc sơ mi trắng đứng trên hành lang tầng hai mỉm cười, sau một cái chớp mắt, anh ta cũng biến mất.
Cảnh sát đến rất nhanh, chúng tôi đều được đưa về đồn, sau khi tạm giam một ngày một đêm, cuối cùng cũng được trả lại sự trong sạch.
Cuối cùng thi thể của người yêu Hồ Băng Băng cũng được đưa ra, nội tạng được trả về chỗ cũ, sau đó được an táng. Cái chết của Hồ Băng Băng cũng được các phóng viên đưa tin điên cuồng.
Những tưởng chuyện về Hồ Băng Băng đã kết thúc, không ngờ khoảng ba tháng sau, Chu Lệ kế thừa tất cả của Hồ Băng Băng từ công ty, biệt thự đến tài sản, sau đó chị ta dùng những thứ này để trải đường cho bản thân. Chị ta muốn trở thành người nổi tiếng hàng đầu tiếp theo, trở thành Hồ Băng Băng thứ hai!
Đúng rồi, Chu Lệ chính là người bạn thân của Hồ Băng Băng, là chị ta gợi ý tà thuật Nam Dương cho Hồ Băng Băng, giới thiệu đại sư trong giới giải trí kia nữa, là chị ta... lên kế hoạch để Hồ Băng Băng giết người yêu của mình, sau đó tế thành ngũ hành phong thủy trận.
Sở dĩ Hồ Băng Băng vẫn luôn giữ chị ta bên cạnh chính vì tất cả những thứ này đều có một phần công lao của chị ta.
Còn nữa, đứa con của Hồ Băng Băng không phải con của người yêu chị ta, người yêu chị ta bị cắm sừng mà không biết, thậm chí còn vì nó mà mất cả mạng, đúng là thê thảm!
Những cái này là do Chu Lệ sau này nói cho chúng tôi biết, bởi vì chị ta muốn cảm ơn chúng tôi, không có chúng tôi thì chị ta cũng không thể có được tất cả như bây giờ.
Chị ta đã toan tính thay thế Hồ Băng Băng từ rất lâu rồi, nhờ sự xuất hiện của chúng tôi mà chị ta thành công, đoạt được tất cả của Hồ Băng Băng.
Có thế nào tôi cũng không ngờ được bên cạnh Hồ Băng Băng có một người phụ nữ còn đáng sợ hơn chị ta, đương nhiên những việc này đã không còn liên quan gì đến tôi nữa. Không thiếu chuyện tranh giành lợi ích, nữ diễn viên ác độc và người bạn thân đáng sợ cũng là kẻ tám lạng người nửa cân cả. Tôi không muốn tìm hiểu quá nhiều về lòng người, cũng không muốn bị cuốn vào tranh giành, tôi chỉ muốn bình yên kiếm tiền.
Ba tháng sau đó tôi mới biết những chuyện này, trở về thời điểm hiện tại, tôi và Hưng lùn được thả khỏi đồn cảnh sát thì thở phào. Nếu quy cái chết của Hồ Băng Băng lên đầu chúng tôi thì oan quá, người ra tay là thai oán, nhưng người giết chị ta là chính bản thân chị ta! Đương nhiên còn có người chị em toan tính nữa, chị ta cũng có thể coi là đồng lõa gây nên cái chết của Hồ Băng Băng.
Tự tạo nghiệt, không thể sống, câu này đúng thật.
Sau khi về đến tiệm xăm, chúng tôi vội vàng đi tắm. Đồn cảnh sát thực sự không phải nơi cho người ở, nhốt một ngày một đêm còn khó chịu hơn cả chết.
Đúng lúc này có một người phụ nữ đi vào tiệm xăm, nhìn mặt thấy hơi lạ, nhưng nhìn vóc người thì lại thấy hơi quen, tôi không nhớ ra người này là ai.
"Có phải hai người không nhận ra tôi nữa rồi không?" Người đó vừa cười vừa hỏi.
Chúng tôi có quen chị ta à? Tôi lại suy nghĩ nghiêm túc. Nhìn vóc người quyến rũ của chị ta, tôi chợt nhớ ra một người.
Chẳng lẽ người này chính là... Thôi Mỹ Khê?
Tôi đã đoán đúng, Thôi Mỹ Khê gật đầu với tôi, nói lần này chị ta đến đây để cảm ơn tôi.
Cha mẹ ơi, mới có hai ngày mà Thôi Mỹ Khê đã như đổi một khuôn mặt khác vậy.
Chị ta bây giờ không thể gọi là xinh đẹp, nhưng mặt mũi đã trở về bình thường rồi, so sánh với cái mặt xấu xí ngày trước thì đúng là một trời một vực, lại thêm dáng người quyến rũ này, chắc hẳn chị ta có thể khiến rất nhiều đàn ông mê mệt vì mình.
Tác dụng của Họa Bì đúng là hoành tráng, xăm âm đã không thể dùng từ thần kỳ để hình dung nữa rồi.
Thôi Mỹ Khê cảm ơn tôi hết lời, nói tôi đã cho chị ta sinh mệnh thứ hai, chị ta bây giờ đã có thể sống bình thường rồi, không bị người khác bài xích nữa. Anh người yêu ham ăn lười làm cũng đã bị chị ta đá đi rồi.
Chị ta bây giờ tìm một người bạn trai bình thường hoàn toàn không thành vấn đề, ba trăm nghìn tệ này đáng lắm!
Tôi nói không cần cảm ơn, đây là việc tôi nên làm. Nhận tiền rồi thì phải làm việc, đó là chuyện đương nhiên, chỉ cần sau này giúp tôi quảng cáo thật nhiều là được. Còn nữa, nhớ phải để ý ngày, xăm mười lăm ngày là sẽ phải tẩy đi.
Thôi Mỹ Khê gật đầu đồng ý, nhưng... chị ta không hề làm theo, lần cuối cùng chị ta đến là vào năm ngày sau đó.
Chị ta khi ấy đã rất xinh đẹp rồi, đường nét khuôn mặt tinh tế hơn trước rất nhiều, nhưng lại có một vẻ đẹp gì đó rất quỷ dị.
Nhưng Thôi Mỹ Khê vẫn chưa thỏa mãn, chị ta nói mình muốn xinh đẹp hơn nữa, đẹp diễm lệ vào. Điều này hoàn toàn khác với những gì chị ta nói ban đầu, lúc đầu chị ta chỉ muốn có ngoại hình của một người bình thường mà thôi.
Nhưng chị ta không dừng lại được, sau khi trở nên xinh đẹp, xung quanh mình có nhiều đàn ông hơn, lợi ích nhận được cũng nhiều lên, chị ta thích cảm giác rất nhiều ánh mắt hướng về mình, cũng rất hưởng thụ sự vui vẻ khi tất cả đàn ông đều vây xung quanh chị ta.
Ở công ty, tất cả đồng nghiệp nam đều thích chị ta, vì vậy mà chị ta rất được chiều chuộng, được hưởng thụ rất nhiều đặc quyền mà người khác không có. Nhưng chị ta đều coi thường những người đó, chỉ lên giường của ông chủ, tiền và danh lợi đều đến nhờ vào sắc đẹp.
Chị ta có người yêu, hơn nữa còn có tận mấy anh, có người đẹp mã, có người nhiều tiền. Chị ta sợ xấu quá rồi, việc đầu tiên làm sau khi trở nên xinh đẹp chính là bù đắp lại tất cả những gì thiếu, nhưng vẫn chưa đủ, vĩnh viễn không đủ được, chị ta còn có thể đẹp hơn nữa! Chị ta muốn có nhiều hơn nữa, chị ta muốn tất cả những người ngày trước cứ nhìn thấy chị ta là nôn đều phải vẫy đuôi nịnh nọt chị ta.
Tôi cảm thấy chị ta sai sai, vội nhắc chị ta hình xăm âm này cực kỳ quỷ dị, nhất định phải đến đây tẩy đi sau mười lăm ngày kể từ khi xăm, nhưng chị ta không để tâm, đến hẹn mười lăm ngày cũng không thấy đến. Tôi biết, sắp xảy ra chuyện rồi!
Lòng tham của con người như cái giếng không đáy, một khi lấy được lợi ích rồi thì sẽ không thể dừng lại được nữa.