Chương 29: Họa Bì

Cái sự tà của nó nằm ở chỗ, sau khi xăm mười lăm ngày, nhất định phải tẩy hình xăm đó đi, không thì sẽ xảy ra chuyện rất đáng sợ. Còn về việc xảy ra cái gì thì ông tôi không nói, chỉ bảo tôi làm theo là được.

Hình xăm Họa Bì này cũng có nguồn gốc, nó bắt nguồn từ Liêu trai chí dị.

Từ những năm cuối thời Minh, Thái Nguyên có một thư sinh tên là Vương Sinh, tình cờ gặp được một cô nương không chốn nương thân. Cô nương này trẻ trung xinh đẹp, Vương Sinh nổi tâm háo sắc, bèn đưa cô nương này về nhà và giấu trong mật thất, mây mưa mỗi ngày.

Nào ngờ cô nương này là ác quỷ chuyên ăn tim người biến thành, con ác quỷ đó da mặt xanh, răng như cưa sắc. Nó trải da người lên giường rồi dùng bút vẽ lên, sau khi xong thì vứt bút đi, khoác da người lên như mặc áo, chớp mắt đã biến thành một cô nương xinh đẹp.

Câu chuyện này vô cùng quỷ dị và đáng sợ, Họa Bì trong xăm quỷ bắt nguồn từ câu chuyện này, còn về hiệu quả thì có lẽ cũng giống như trong truyện, có điều độ tà môn thì không phân cao thấp, khiến người ta không rét mà run.

Tôi kể cho mọi người nghe, Tô Tình nổi hết cả da gà lên, nói thứ này ai mà dám xăm lên người chứ, nghĩ thôi cũng thấy sợ.

Nhưng Thôi Mỹ Khê thì kiên định: "Tôi xăm! Chỉ cần có một tia hi vọng đẹp lên, tôi cũng sẽ không bỏ qua. Tôi không sợ chết, chỉ sợ xấu thôi!"

Tôi nói không đến nỗi chết, chỉ cần chị ta làm theo đúng những gì tôi nói, mười lăm ngày sau quay lại xóa hình xăm đi thì sẽ không có chuyện gì cả.

Nếu đã quyết định xăm rồi, tôi bèn báo giá cho chị ta. Tác dụng của hình xăm này không phải dạng bình thường, giá thấp nhất phải ba trăm nghìn tệ, hơn nữa hình xăm còn không để được cả đời, mười lăm ngày sau phải tẩy đi. Còn về việc đẹp đến mức độ nào thì phải xem Thôi Mỹ Khê, bởi vì đây cũng là lần đầu tiên tôi xăm hình này.

Thôi Mỹ Khê bắt đầu do dự, một hình xăm mất đến ba trăm nghìn tệ, đây không phải con số nhỏ, hơn nữa tôi còn không đảm bảo được tác dụng.

Suy nghĩ cả buổi trời xong, Thôi Mỹ Khê vẫn đồng ý, chị ta nói dù có bị lừa thì chị ta cũng chịu, để được xinh đẹp, chị ta không quan tâm gì nữa hết, có cơ hội là sẽ thử bằng sạch.

Tôi bảo chị ta cứ yên tâm, xăm âm có hiệu quả rất tốt, không thể có chuyện hoàn toàn không có tác dụng được, chỉ là không biết sẽ đẹp đến mức nào thôi. Hơn nữa chị ta do người quen giới thiệu đến, có lẽ cũng tin vào kỹ thuật của tôi.

Nghe tôi nói vậy, Thôi Mỹ Khê mới yên tâm hơn một chút. Tôi cho chị ta số tài khoản, chị ta bèn chuyển thẳng cho tôi ba trăm nghìn tệ.

Hôm nay lại kiếm được ba trăm hai mươi nghìn tệ, lại thêm hai trăm ba mươi nghìn tệ trước đó nữa, số dư trong tài khoản đã lên đến năm trăm năm mươi nghìn tệ, chờ lát nữa còn phải đi tìm Hồng Ngũ mua con ma, vậy thì còn năm trăm bốn mươi nghìn tệ.

Vẫn còn lâu mới được một trăm triệu, có điều tôi phải đặt một mục tiêu nhỏ cho mình trước đã, phải kiếm được một triệu!

Nhận được tiền xong, tôi bèn gọi điện cho Hồng Ngũ, ông già này biết có mối làm ăn bèn cười hề hề với tôi, hỏi tôi lần này muốn xăm gì.

Tôi nói xăm Họa Bì, bảo ông ta cho tôi con ma, nhanh nhẹn lên.

Hồng Ngũ nói, thằng nhóc này bắt đầu xăm toàn thứ dữ rồi đấy, có điều ông ta thích, biết làm ăn hơn ông tôi nhiều.

Hồng Ngũ nói chỗ ông ta có món "hàng" để khá lâu rồi, mãi vẫn chưa xuất được. Đó là một người phụ nữ qua đời trong khi đang phẫu thuật thẩm mỹ, người đó thảm lắm, khi làm người chưa trở nên xinh đẹp được, làm ma rồi vẫn phải xấu, Hồng Ngũ suýt nữa không nhịn được mà thả chị ta ra.

Tôi bảo ông ta đừng có sói xám giả làm thỏ trắng, vờ vịt người tốt cái gì, người đánh cá lại thả cá bắt được chắc? Thợ săn sẽ thả con mồi săn được vì thấy chúng đáng thương chắc? Đừng có lằng nhằng, mau đem "hàng" ra đây, khách đang chờ.

Hồng Ngũ bị tôi vạch trần thì hơi ngượng ngập, đành nói một câu có ngay.

Không lâu sau Hồng Ngũ đã lái chiếc xe tải đến, lần này tôi thấy phía sau xe hàng của ông ta còn chứa mấy cái xác, đều là xác nữ, được trang điểm rất xinh đẹp, còn tỏa ra mùi thơm.

Ông nội tôi từng nói, thi thể để lâu rồi thì sẽ có mùi xác chết như mùi trứng gà thối vậy, vì sao xác nữ ở chỗ Hồng Ngũ đều có mùi thơm? Ông ta mang mấy xác nữ này đi đâu?

Tôi không hỏi, Hồng Ngũ cũng không nói, thế là càng khiến tôi tò mò hơn.

Hồng Ngũ đưa ống trúc cho tôi xong thì vội vàng ra về, nói là còn có việc. Rõ ràng là ông ta phải đưa xác đi, còn đưa đi đâu, đi làm gì thì tôi không biết được.

Sau khi nhận được ống trúc, bên trong phát ra tiếng bụp bụp như có thứ gì đó đang gõ vào thành ống.

Thứ này rất kỳ lạ, tôi đã quen rồi, cầm nó đổ thẳng vào chỗ mực xăm.

Có mực xăm thì có thể bắt đầu xăm hình rồi, tôi dẫn Thôi Mỹ Khê vào phòng xăm rồi bắt đầu công việc.

Hình xăm Họa Bì này không cần phải xăm cụ thể ở một bộ phận nào, xăm đâu cũng được, tôi hỏi ý kiến của Thôi Mỹ Khê, chị ta nghĩ một lát rồi nói xăm trên lưng đi!

Nếu đã chọn phần lưng, tôi bắt đầu xăm lên lưng chị ta. Nói thật, nếu không lộ mặt thì Thôi Mỹ Khê vẫn rất đẹp, vóc dáng gợi cảm, vòng nào ra vòng nấy, vừa căng tròn vừa gợi cảm, là kiểu một bóng lưng mê mẩn cả thiên binh vạn mã, ngoảnh đầu lại các lộ chư hầu kéo nhau lui.

Tôi nói sao người yêu chị ta ngốc thế? Buổi tối tắt đèn rồi làm từ phía sau thì có khác gì gái đẹp đâu? Còn phải xem video tự xử nữa?

Khi xăm hình, Thôi Mỹ Khê có nói với tôi, vì mặt mũi xấu nên chị ta tập thể hình rất chăm, muốn gỡ gạc chút ít về mặt dáng người. Có điều chị ta xấu quá, người có đẹp đến mấy cũng không gỡ được phân nào, bây giờ là thời đại nhìn mặt. Sau đó chị ta còn kể cho tôi nghe về quá khứ đau thương của chị ta, có điều tôi không tập trung nghe lắm, nói chung là cuộc đời bi thảm ai cũng như nhau, chuyện này tôi nghe nhiều rồi, không có gì đặc biệt, cũng không thương nổi nữa.

Hình xăm Họa Bì không khó, là kiểu hình xăm gần với hình người, chừng bốn tiếng là xăm xong.

Hoàn thành rồi, tôi lấy một chiếc gương ra cho Thôi Mỹ Khê xem lưng.

Chỉ thấy sau lưng chị ta có một hình nữ quỷ răng dài mặt xanh, tay trái nó cầm một tấm da người rất đẹp, tay phải cầm một cái bút màu, trên mặt là nụ cười kỳ dị.

Thôi Mỹ Khê nhìn lưng mình xong thì rùng mình, nói hình xăm này đáng sợ quá.

Tôi nói không sao đâu, đằng nào thì hình xăm này sẽ phải tẩy đi sau mười lăm ngày, hơn nữa còn ở sau lưng, Thôi Mỹ Khê không nhìn thấy, không cần sợ.

Đúng lúc này, tôi bỗng nhìn thấy cái bút của con quỷ trong gương nhúc nhích, tôi hỏi Thôi Mỹ Khê có nhìn thấy cái gì lạ không?

Thôi Mỹ Khê lắc đầu nói không có, sau đó hỏi tôi làm sao?

Tôi đáp không có gì, chắc là bị hoa mắt thôi.

Xăm xong, Thôi Mỹ Khê bèn ra về, trước khi đi còn lấy số điện thoại của tôi, nói chị ta sẽ liên lạc với tôi sau. Ba trăm nghìn tệ, nếu không có tác dụng thì có lẽ chị ta sẽ hỏi thăm tổ tông của tôi và đập tiệm. Đương nhiên, nếu có hiệu quả thì chắc chắn chị ta sẽ quảng cáo giúp tôi, hơn nữa còn đặc biệt đến tận nơi cảm ơn.

Thôi Mỹ Khê vừa đi, Hưng lùn liền tỉnh dậy. Ông ấy dậy rồi bèn gặm mấy quả thận tôi mua cho, thứ này bổ, là đồ tốt!

Đang ăn, ông ấy bỗng kêu lên, chết rồi, hình như tôi làm hỏng chuyện rồi.