Chương 3: Nhà Giàu
“Thế mong muốn của ngươi là gì..?”
Diêm Vương kinh ngạc, Đế Tiên là ai tự nhiên hắn biết. Tinh Thần đại lục một cái phong vân nhân vật, thống lĩnh vạn giới, sức mạnh phi thường lớn. Ấy thế mà hắn ta cũng không đến nỗi làm Địa Phủ mất hết mặt mũi, một cái mong muốn cũng coi như là một cuộc trao đổi công bình!
“Nếu Đế Tiên đã nói thế thì ta chỉ thỉnh cầu cho ta một bảo vật tấn thăng Độ Kiếp Kỳ!”
Thiên Tần mỉm cười, trong tay hiện lên một luồng sáng kì bí theo vọt tới chỗ Diêm Vương, lão mặt đen này còn chưa kịp phản ứng thì thứ dị quang ấy đã xông thẳng vào cơ thể, đúng ba giây sau hắn thật sự đột phá!
Năng lực của Đế Tiên thật sự ghê gớm, một chút dị quang đã đem Khai Nhân Kỳ cho thăng tới Độ Kiếp…
--- --- ---
“Chào thằng em, em gái tao bị luân kiếp về quá khứ mẹ rồi cu ạ!”
Đứng trước Trần Anh Tuấn là một anh chàng đẹp trai vô cực, khi chất Đế Vương toát ra khiến Tuấn hết sức áp lực, mồ hồi thằng em nó chảy ròng ròng.
“Nhưng em gái anh liên quan mọe gì em!”
Tần Thiên ngửa mặt lên trừng:
“Má mầy! Con em tao tính nóng mà mầy còn chê nó, nó làm mầy chết cái ân hận nên luân kiếp mẹ rồi!”
Trần Anh Tuấn lúc này kiểu, thằng cha này bịa chuyện à ? Con mèo kia là em gái cha nội này? Rồi lúc nãy Diêm Vương nói cái gì thần bí hắc miêu? Đù, sao rối vậy trời!
“Con mèo đó là em gái anh à!”
Thở dài mấy hơi, Tần Thiên lại nói:
“Thực chất là con gái của tao với Hắc Miêu Tộc Trưởng…”
Trần Anh Tuấn trừng lại:
“Anh thì ghê rồi, đi giao phối với mèo.”
“Má mày láo vậy, vậy mà em tao kêu cho mầy về chung lứa với nó để nếu có duyên thì gặp lại!”
Ngừng lại một lúc, anh Tần Thiên lại nói tiếp:
“Giờ tao cho mầy về năm 1994, có yêu cầu gì hơn không?”
Thần đúng là quá thần, nói cho người ta trọng sinh liền là trọng sinh, nhìn dễ như ăn bánh.
“Ặc, trọng sinh thì cũng cho ta khỏe mạnh tí, nhà giàu tí, đẹp trai tí…”
Tần Thiên nheo mắt:
“Mầy tham quá vậy, nhưng được thôi… Em tao tên là Hanah Frank, nhớ cho kỹ đấy…!”
Nói xong, bóng tối xung quanh bị dao động đến cực đại, ở giữa không trung một vòng xoáy thời không mở ra cùng với sự lơ lững của linh năng cường đại bao phủ khắp nơi. Nở nụ cười quỷ dị, Tần Thiên một tay vận linh đẩy Trần Anh Tuấn vào mật đạo dịch không, trực triếp quay lưng đi về phía căn cứ hậu cung bàn chuyện chính sự.
…
“Ha na Phờ răng…???”
Tuấn bây giờ lẩm bẩm như thằng điên, cu em mới học xong lớp 9, đến cả cái tên của người này liền viết sao cũng không biết, chỉ là cố gắng khắc sâu một xíu cái phát âm mơ hồ này để sau này nghe quen quen thì nhận biết.
Nhưng hai người bên cạnh hắn bây giờ cũng nghe loáng thoáng được cái tên mà hắn nói. Khuôn mặt đôi trung niên khẽ biến nhẹ, song sự kinh nghiệ đã giúp họ che giấu đi đôi chút cảm xúc của mình, thay vào đó là sự mở lời vui sướng:
“Ôi! Con trai ta đã tỉnh rồi, con có thấy đau không cục cưng…?” – Người phụ nữ trung niên với khuôn mặt hiền từ, phúc hậu không che được những giọt nước mắt mừng rỡ khi thấy đứa con của mình tỉnh dậy từ cõi chết!
Bên cạnh người đàn ông mồ hôi chảy ròng ròng bây giờ cũng đã ngừng lo lắng:
“Felix, ta xin lỗi con…”
Trần Anh Tuấn hoảng hốt, cha mẹ của hắn ở thế giới này đây sao? Cả hai người bọn họ đều là khí chất quý tộc, thanh cao đến khó gần, trên người ăn diện những bộ đồ mà chỉ cần liếc cũng biết là đắt tiền. Không chỉ vậy, gian phòng mà hắn đang nằm là phòng bệnh riêng biệt, to lớn và đầy đủ tiện nghi, thiết bị chuyên dụng được lắp đặt cũng khử đi đa số mùi thuốc nồng, bên trong cũng rất thoải mái, dễ chịu.
Đù! Ngon rồi, bố mẹ giàu có thế lày thì sướng hết đời rồi!
Thấy Tuấn quay mặt qua chỗ khác mà không đoái hoài đến lời xin lỗi của mình, Shank Stones (cha) tỏ ra rất hối hận:
“Con trai… Thật ra ta chỉ là muốn tốt cho ngươi thôi, sản nghiệp ngàn tỷ bảng của gia tộc Stones sau này sẽ nằm trong tay con, ta không muốn con phí hoài thanh xuân với bóng đá…”
Sự dè dặt trong tâm hồn khiến vị tỷ phú cất ra những câu như dần nặng trĩu:
“Ta biết ta thật sự đã sai, ta nên cho chị gái con một cơ hội với công ty… Còn con, ta đã liên hệ để mua một câu lạc bộ trong địa phương, ngươi sẽ được làm một huấn luyện viên bóng đá đúng nghĩa…”
Felix Stones (Trần Anh Tuấn) một bộ rất vui mừng với sự chiều chuộng của cha mình, hắn quay qua vui sướng lắm, còn rất nhiệt tình hỏi thăm tình hình câu lạc bộ của bản thân:
“Thật ạ? Thế cha cho con hỏi đó là cái đội bóng đá nào đâu? Thành tích ra sao?”
Shanks hơi ngượng ngùng quay đi nơi khác rồi mới ấp úng:
“Đấy là Wolverhampton, còn thành tích… ta không biết.”
Mẹ của hắn trừng mắt với chồng:
“Thằng cha con nó có quan tâm gì bóng đá đâu, để mẹ kể cho con nghe! Ta nói cái câu lạc bộ này mùa vừa qua xém xuống hạng đấy, đá đấm thì dở ẹc, cầu thủ thì trưng cái bộ mặt thiếu sức sống, ông mua đúng tạo độ khó cho con!”
Shanks nghe vợ chửi câm như cún:
“Thôi cho nó 50 triệu bảng Anh thay cầu thủ, nhà ta dư nhất là tiền!”
-------
Góp ý cho tác nha!