Chương 6: Minh Hoàng, Hải Vân tông
-Ngươi là ai?
Hữu chấp sự ánh mắt bất thiện nhìn kẻ phá đám
-Ta là ai không quan trọng, quan trọng là mạng của tên nhóc kia ngươi không được lấy
Hữu chấp sự có lẽ không biết người mới đến là ai, nhưng Lạc Tinh chật vật một bên lại bất ngờ, đây không phải là tên lúc nãy bắt chuyện với hắn sao?
-Ta là Minh Hoàng, tới đây báo cho ngươi một tin vui-Minh Hoàng nhìn Lạc Tinh nói
Hữu chấp sự nghe vậy liền bết kẻ đến muốn cứu người, hắn liền ra tay trước
-Giết người của Đại Thạch tông còn muốn chạy?
Hữu chấp sự dùng tốc độ lôi đình lao tới Minh Hoàng, hắn muốn trước đánh bại Minh Hoàng rồi lại kết liễu Lạc Tinh đang thất thế. Ngay khi chưởng lực của Hữu chấp sự tới trước mặt Minh Hoàng, Minh Hoàng lên tiếng
-Chỉ là một tên trúc cơ trung kì mà cũng muốn làm càn?
Dứt lời, Minh Hoàng đưa một tay lên, hắn tát một cái, Hữu chấp sự đang trong đà lao tới liền bị đánh bật ra đằng sau, va vào vách núi rồi bật lại. Hữu chấp sự chật vật đứng lên, hắn sợ hãi lên tiếng
-N…ngươi là ai, thuộc thế lực nào?
-Minh Hoàng, Hải Vân tông!!
Hữu chấp sự nghe vậy thì kinh hãi, hắn gắng gượng lắm mới có thể đứng dậy mà lại lập tức ngã xuống, hắn sợ hãi bò về phía sau, rồi lại cúi người ra phía trước, liên tục dập đầu
-Đại nhân tha mạng, đại nhân tha mạng, ta tên khốn này không biết lý lẽ, mong đại nhân tha mạng
-Gọi tông chủ của các ngươi ra đây-Minh Hoàng khẽ gắt
Lời vừa dứt, từ trên đỉnh núi một lão già mặc hôi bào nhảy xuống, lão vừa tiếp đất liền gập người, cung kính nói
-Không biết thiên tài Hải Vân tông ghé thăm tiểu tông, tiểu tông tiếp đón không chu đáo, xin thứ tội
Minh Hoàng thấy vậy khuôn mặt có chút dãn ra, nói
-Các ngươi chỉ là một tiểu tông môn, vậy mà dám nuôi dưỡng huyết vật?
-Tiểu nhân vẫn chưa hiểu ý của ngài, tông ta trước giờ đều thanh bạch tu luyện, đâu nói nuôi dưỡng hung, huyết vật gì?
Minh Hoàng không nói gì, hắn tiến tới cái xác của Lao Tú, rút ra một con dao găm, dùng một đường dao, hắn rạch bụng cái xác ra, rồi không thèm để ý mà thọc tay vào vết rạch rồi lôi từ đó ra một con chuột, hắn nhìn tông chủ Đại Thạch tông, ánh mắt trêu tức
-C… cái này, nghiệt đồ, nghiệt đồ, việc này… việc này không liên quan tới Đại Thạch tông, kẻ này tự mình nuôi dưỡng huyết vật, tội đáng chết vạn lần!!
-Chết cũng đã chết rồi, những việc còn lại ngươi tự lo cho tốt
Dứt lời, Minh Hoàng kéo theo Lạc Tinh rời đi, để lại tên trưởng lão Đại Thạch tông ở một bên thầm than
“Tiểu thiên tài mới 10 tuổi đã trúc cơ đại viên mãn của cửu tinh tông môn Hải Vân tông lại xuất hiện ở một nhất tinh tông môn như ta, lại mang đi một tên nhóc, tên nhóc đó hẳn là sẽ một bước lên mây!”
Ở trong một khu rừng, Minh Hoàng nhìn Lạc Tinh, cười cười, nói
-Thế nào, theo ta tới Hải Vân tông chứ?
Lúc này Nhật Tâm nói với Lạc Tinh
-Hải Vân tông, tông môn đứng đầu phía đông đại lục cả một phương đông rộng lớn chỉ có Minh Nguyệt hoàng triều là có thể sánh vai!
-Tông môn như vậy, thật sự sẽ nhận đệ sao?
-Hẳn là vậy, tỷ thấy có vẻ tên nhóc này thực sự là người Hải Vân tông, chỉ khoảng 10 tuổi mà có tu vi đàn áp chấp sự tu vi trúc cơ trung kì của Đại Thạch tông, đúng là chỉ có tông môn bậc đó mới tạo ra được
Lúc này thấy Lạc Tinh không nói gì, nó nói
-Thế nào, không muốn sao?
-Ta muốn, ta muốn, tạ ơn đại nhân-Lạc Tinh lúc này mới vội vàng nói
-Đừng gọi ta là đại nhân, cứ gọi Minh Hoàng thôi, ngươi thậm chí còn nhiều tuổi hơn ta mà
Lạc Tinh nhẹ gật đầu
-Vậy… tại sao ngươi lại muốn ta gia nhập Hải Vân tông, mà các sư phụ trong tông có muốn nhận ta không
-À, ta đang theo sư phụ đi lịch luyện, cốt để tìm chiến kỹ phù hợp với mình, ta thấy chiến kỹ của ngươi khá thú vị, miễn là ngươi dạy ta chiến kỹ đó, việc gia nhập Hải Vân tông cũng không khó khan gì, mấy tên trưởng lão đó không quan tâm mấy thứ lặt vặt này đâu
-Chiến kỹ là kỹ thuật chiến đấu, có thể là dùng cơ thể, dùng kiếm, đao,… tên nhóc đó hẳn là có hứng thú với Sanji cước pháp-Nhật Tâm giải thích trong đầu Lạc Tinh
-Vậy giờ ta sẽ đưa ngươi về tông môn, cũng không xa lắm đâu, khoảng vài tháng đường bộ thôi
Lạc Tinh nghe vậy gật đầu, sau đó Minh Hoàng cùng Lạc Tinh quay về nhà lấy chút hành lý rồi cả hai cùng lên đường
Trên đường đi nhàm chán, ban đêm khi nướng thịt, Lạc Tinh lấy ra truyện ra đọc say xưa, Minh Hoàng thấy vậy thì tò
-Ngươi đọc thứ gì vậy?
-Ta đang đọc truyện tranh, chỉ để giải trí thôi
Minh Hoàng chưa nghe tới truyện tranh bao giờ, hắn giật lấy cuốn truyện trên tay Lạc Tinh, nhìn hỉnh ảnh sinh động trên đó, sự chú ý của hắn nhanh chóng bị hút cả vào cuốn truyện
-Ngươi đọc tập 1 trước đi, cuốn đó ta đang đọc dở
Lạc Tinh vừa nói vừa đưa ra cuốn one piece tập 1, Minh Hoàng nhanh chóng cầm lấy cuốn truyện, ngay lúc đó, Minh Hoàng cảnh giác nhìn vào một bụi cỏ ở xa , quát
-LÀ KẺ NÀO DÁM RÌNH RẬP BỌN TA!!