Chương 26: Sau Khi Trốn Thoát
Hai tay ấn nhẹ vào Cân Đẩu Vân, Lạc Tinh có phần vẫn chưa tin được nghĩ về trước đây một phút, khi Địa Vương Hương Vũ dây dưa với tên thái giám, lúc đó trước mặt Lạc Tinh đã hiện lên một tấm bảng thông báo trong suốt
“Nhiệm vụ hoàn thành: Nửa Đêm Đào Mệnh
Nhận Được: Võ kỹ ngẫu nhiên x 1, Pháp bảo ngẫu nhiên x 1”
“Mau sử dụng đi, nàng kia sắp không chịu được rồi”-Nhật Tâm lên tiếng nhắc nhở hắn
Lạc Tinh thêm liền thao tác với hệ thống, sử dụng võ kỹ ngẫu nhiên, ngay lập tức lại một bảng thông báo hiện lên
“Nhận được võ kỹ: Bổ Sung Vitamin
Sử dụng linh khí ngưng tụ ra quả cam, quả cam này khi ăn sẽ giúp hồi phục vết thương và ổn định tâm thần”
“Nếu muốn sử dụng võ kỹ cần phải đạt trúc cơ cảnh, thứ này tạm thời vô dụng”
Nghĩ như vậy, Lạc Tinh liền tiếp tục sử dụng pháp bảo ngẫu nhiên
“Nhận được pháp bảo ngẫu nhiên: Cân Đẩu Vân
Đám mây có linh trí từ bộ truyện Dragon Ball, ai có một trái tim thuần khiết có thể cưỡi lên nó ngày bay ngàn dặm”
Khi bảng thông báo này hiện lên cũng là lúc Địa Vương Hương Vũ bị đánh bay tới cạnh Lạc Tinh, sau đó là màn cả hai nhảy khỏi vách núi, khi rơi trên không trung, Lạc Tinh muốn từ kho đồ lấy ra Cân Đẩu Vân, bất quá Cân Đẩu Vân đã sinh ra phần nào linh trí nên hệ thống chỉ có thể sắp xếp cho nó xuất hiện từ bên ngoài, nếu nó không tới kịp thì Lạc Tinh hôm nay thật sự sẽ tan xác dưới mặt đất!
Trở lại hiện tại, Địa Vương Hương Vũ tay ôm vết thương, miệng có chút khô rát nói
-Không ngờ ngươi còn có pháp bảo phi hành cao cấp như vậy, lúc này ta lại nợ ngươi thêm một cái ân tình
Sở dĩ Địa Vương Hương Vũ nói Cân Đẩu Vân là pháp bảo phi hành cao cấp là vì pháp bảo phi hành thông thường sẽ chỉ có thể bay với độ cao, tốc độ nhất định, nếu bay quá cao liền mất khống chế, còn lúc này Cân Đẩu Vân lại đang ở độ cao thực sự rất kinh khủng, phóng mắt từ trên xuống chỉ có thể thấy toàn là mây trắng!!
-Coi là vậy đi, bất quá trước tiên chúng ta cần nghĩ xem nên đi đâu bây giờ??-Lạc Tinh gãi gãi đầu nói, hắn cũng không rõ pháp bảo phi hành cao cấp là gì
Địa Vương Hương Vũ lấy ra đan dược, trước ăn một viên, lại ném một viên cho Lạc Tinh rồi nói
-Hướng Vân thành lúc này không hề an toàn, thực tế với thế lực của Nĩ Ma quốc, chúng ta có chạy tới đâu cũng khó mà thoát được, trừ phi…
-Hải Vân tông-Lạc Tinh tiếp lời
-Đúng vậy, bất quá Nĩ Ma quốc cũng biết vậy, khả năng là khắp Hướng Vân thành đã toàn tai mắt của chúng, chỉ cần chúng ta sơ sẩy sẽ bị vây giết, vậy nên đây cũng là hướng đi mạo hiểm nhất!!
Lạc Tinh suy nghĩ được hơn một hồi, rốt cuộc cũng kiên định nói
-Ta sẽ tới Hải Vân tông, ở đó có việc ta cần làm
Lạc Tinh lúc này rất muốn gia nhập Hải Vân tông, không chỉ để tăng lên tu vi, còn muốn thông qua Ánh Nguyệt tìm lại Vũ Phương!
Địa Vương Hương Vũ cũng gật đầu, nói
-Lựa chọn tốt đấy, chi bằng liều một lần còn hơn trốn chui trốn lủi cả đời, ta sẽ đi cùng ngươi!
-Ngươi không sợ ta sẽ kéo chân ngươi sao?
-Sẽ không, đêm qua ngươi làm rất tốt
Lạc Tinh nghe vậy có chút vui vẻ, vậy ra hắn cũng không quá vô dụng, bất quá khuôn mặt hắn lập tức đỏ bừng, chỉ vì Nhật Tâm trong đầu hắn lên tiếng
“Ý nàng là ‘Đêm qua anh tuyệt lắm’ đó! ”
Sau thời gian bị Nhật Tâm đầu độc Lạc Tinh tất nhiên hiểu ý nàng đang nói gì, lại thêm Cân Đẩu Vân khá nhỏ, hắn và Địa Vương Hương Vũ chính là ngồi sát vào nhau, với tên thiếu niên khí thịnh như hắn làm sao mà nhịn được?
-Vậy chúng ta nên tìm nơi nào dừng chân, tạm thời không vội tới Hướng Vân thành-Lạc Tinh vờ như không nghe Nhật Tâm mà nói
-Đúng vậy, đợi ngày Hải Vân tông khảo hạch tới, chúng ta một lần xông tới cơ hội sẽ rõ ràng hơn, tốt nhất nên tìm một nơi gần đây mà phải kín đáo
-Chúng ta đều là lần đầu đến đây, sao có thể tìm được nơi nào như vậy?
Như hiểu chủ nhân mình muốn gì, Cân Đẩu Vân bỗng run nhẹ, sau đó tăng tốc bay xuyên qua biển mây, tốc độ của Cân Đẩu Vân quả thực thật nhanh, tới mức Lạc Tinh ngồi phía trước không thể không nhắm mắt, dẫu nhanh tới như vậy nhưng cũng mất tới một ngày mới tới được một hang động ở chân núi, sát bên một khu rừng, hang động này thực sự đáp ứng yêu cầu về bảo mật, miệng hang chỉ nhỏ đủ một người đi, bị một đám dây gai bao phủ, nhìn qua thì khó mà phát hiện, bên trong lại hang lại rất rộng, đủ để chứa một thôn làng cỡ nhỏ, từ đỉnh hang bên phải lại có dòng nước chảy xuống, tạo thành một cái hồ nhỏ, thỉnh thoảng dòng nước còn mang theo cá, có lẽ trên đỉnh hang là một dòng suối
-T…Tuyệt thật-Lạc Tinh thốt nhẹ
Địa Vương Hương Vũ từ bên ngoài rất nhanh lấy tới một chồng gỗ, xếp chúng lại thành hình nón, từ tay nàng phóng ra một tia lửa đốt lên chồng gỗ kia, chiếu sáng cả hang động, Lạc Tinh thì trực tiếp nằm trên Cân Đẩu Vân, rất nhanh chóng đã chìm vào giấc ngủ, Địa Vương Hương Vũ ở một bên thầm nghĩ
“Không có một chút đề phòng, hắn không sợ ta có chủ ý khác sao?”
Lạc Tinh thật sự không sợ, đêm vừa rồi đủ để hắn tin tưởng Địa Vương Hương Vũ, không những vậy Địa Vương Hương Vũ còn có thể ngồi trên Cân Đẩu Vân, thứ mà theo như hệ thống thì chỉ người có trái tim thuần khiết mới có thể ngồi lên.
Ngồi bên đống lửa, Địa Vương Hương Vũ có chút suy nghĩ sau những gì vừa diễn ra, thật sự là một đêm đặc sắc!
Cứ như vậy không biết qua bao thời gian, đám lửa cũng chỉ còn le lói chút ánh sáng, Lạc Tinh vươn vai ngáp dài, nhìn Địa Vương Hương Vũ gật gù ngồi bên đống lửa, hắn có chút xấu hổ
‘’Để con gái người ta canh cho ngủ, đáng mặt nam nhi quá ha”-Nhật Tâm cười nhạo
Lạc Tinh ngại ngùng gãi gãi đầu, nói
-Tệ thật
Địa Vương Hương Vũ nghe Lạc Tinh lên tiếng thì bừng tỉnh, nhìn qua Lạc Tinh khẽ nói
-Thời gian này ngươi nên tranh thủ tu luyện, ta sẽ giúp ngươi rèn luyện kích pháp
-Đa tạ, bất quá trước hết ngươi nên nghỉ ngơi đi-Lạc Tinh đáp lời, kéo cân Đẩu Vân tới trước mặt Địa Vương Hương Vũ
Địa Vương Hương Vũ thấy vậy liền gật đầu cảm ơn, liền trèo lên Cân Đẩu Vân ngủ ngon lành, tựa như cũng không quá cảnh giác với lạc tinh
Lạc Tinh không có gì làm liền tiến ra ngoài hang, thu thập thêm chút củi, cùng lúc tóm vài con thú rừng và cũng để quen thuộc hơn với địa hình bên ngoài, cũng chỉ một giờ sau hắn đã quay lại, trên vai còn vác theo một con gấu lớn, bất quá cửa hang quá nhỏ, hắn chỉ đành ở bên ngoài cửa hang xử lý nó
Địa Vương Hương Vũ lúc này đã tỉnh, nàng thấy bên ngoài có tiếng động liền tiến ra, trên tay vẫn cẩn thận cầm Bạch Long Nghịch Lân Kích, khi thấy đó là Lạc Tinh nàng mới thu kích, nói
-Ngươi nấu ăn đi, sau đó chúng ta sẽ trở lại Hương Vân thành
-Để làm gì?-Lạc Tinh thắc mắc, không phải nói Hướng Vân thành giờ rất nguy hiểm sao
-Cũng không phải là vào trong Hướng Vân thành, chúng ta chỉ cần bay tới ngoài thành là được, mục đích là tính toán thời gian di chuyển, nếu không tới ngày cuối cùng chúng ta đi muộn dù chỉ một chút thì chẳng phải hỏng việc sao?
Lạc Tinh minh bạch, hắn thật sự là chưa nghĩ đến việc này, thầm nghĩ may là đi cùng với nàng
Địa Vương Hương Vũ sau đó cùng Lạc Tinh làm thịt con gấu, với kinh nghiệm sinh tồn của nàng, con gấu rất nhanh bị xẻ thành nhiều phần, xiên lên nướng trên đống lửa
Ngồi trước đống lửa, cả hai nói chuyện phiếm với nhau, Lạc Tinh cũng kể cho Địa Vương Hương Vũ nghe về cuộc đời của mình, về việc cha bị giết hại, rồi luyện tập báo thù, đánh nhau với sơn tặc,… tất nhiên là hệ thống bị hắn giấu đi.
Địa Vương Hương Vũ nắm một hòn đá ném vào đống lửa trước mắt, cũng không nói gì
“Ta đoán… nàng đã trải qua một thời gian rất tệ, thậm chí là còn hơn cả đệ!”-Nhật Tâm nói
Lạc Tinh nghe vậy trầm mặc, khiến cho bầu không khí có chút nặng nề, tới một lúc sau, Lạc Tinh mới lên tiếng
-Thịt chín rồi
Hắn cầm một xiên thịt đưa cho Địa Vương Hương Vũ, rồi lại cầm một xiên cắn ăn ngon lành. Địa Vương Hương Vũ nhận lấy xiên thịt, nàng cũng rất đói rồi, cũng đưa xiên thịt lên ăn, chỉ sau miếng đầu tiên nàng đã phải thốt lên
-N..ngon quá vậy, ta nhớ ngươi chỉ rắc chút gia vị lên thôi mà, sao nó có thể ngon như vậy?
Lạc Tinh nghe vậy liền nói
-Nói cho ngươi biết, gia vị này tên là Hảo Hảo, là hàng độc quyền, chỉ ta mới có thể lấy ra, thứ này có thể ăn với hoa quả, hay dùng để nấu ăn đều rất tuyệt
Thấy Địa Vương Hương Vũ không quá quan tâm mà vẫn ngấu nghiến xiên thịt, Lạc Tinh ném cho nàng vài gói muối, nói
-Chỗ này ta cho ngươi, nếu không phải ngươi đã cứu mạng ta, một gói này ta bán cả vạn kim đó
Tất nhiên là Lạc Tinh đang nói dối, dù sao cũng chỉ là gói muối, làm sao bán được vạn kim
Địa Vương Hương Vũ đưa tay nắm lấy mấy gói muối, xiên thịt trên tay cũng đã không còn gì, nàng quay sang Lạc Tinh, nói
-Bây giờ trăng còn chưa lên, nếu ngươi ăn nhanh thì có thể ra ngoài, ta sẽ chỉ ngươi kích pháp-Đia Vương Hương Vũ sau đó đứng dậy ra ngoài
Lạc Tinh nghe vậy thì nhai ngấu nhai ngiến xiên thịt, chạy theo sau Địa Vương Hương Vũ
Chỉ thấy Địa Vương Hương Vũ tay cầm Bạch Long Nghịch Lân Kích, cây cối xung quanh bị chặt đổ, tạo nên một vùng rộng rãi cho cả hai tập luyện
Địa Vương Hương Vũ thấy Lạc Tinh liền nói
-Ngươi hãy thử thi triển kích pháp mà ngươi đã sử dụng khi đấu với ta đi, kích pháp ngươi đã thất bại ấy
Lạc Tinh nghe vậy lấy ra Thuẫn Kích, rồi hướng về một phía vung kích, hét lớn
-Kích họa tật phong!!
Đầu kích đánh ra thập phần biến ảo, tựa như một làn gió vụt qua, chỉ có thể cảm nhận chứ không thể nhìn thấy, không thể nắm bắt, bất quá… ngọn gió này thật sự chậm, một tu sĩ luyện khí chỉ cần để ý chút là có thể né tránh!
Địa Vương Hương Vũ thở dài, nói
-Thứ nhất, khi chiến đấu không cần hô tên chiêu thức, thứ hai…
Địa Vương Hương Vũ cũng đâm kích, hướng thẳng một cái cây lớn ở phía xa.