" Ý ngài là y phục lễ nghi của tôi và việc tôi tự bổ nhiệm mình làm tuyên úy?"
"Phải"
"Tôi vẫn đang theo học các khóa huấn luyện kỹ thuật, vì vậy tôi chưa phải bỏ dở bất cứ điều gì khiến tôi trở nên nổi bật. Tôi sẽ là một thành viên trên con tàu vũ trụ, , lắng nghe những rắc rối của mọi người. Làm sao tôi có thể thấu hiểu họ nếu tôi thậm chí không theo kịp cuộc trò chuyện của họ? Tôi phải làm gì trong tình huống khẩn cấp? Làm sao tôi có thể sử dụng tất cả các thiết bị và máy móc, hoặc thậm chí điều hướng con tàu?
"Không học những thông tin này là điều dại dột nhất, tệ nhất là tự sát. Tôi có thể không nhạy cảm với sức mạnh điều khiển, nhưng điều đó không ngăn cản tôi sử dụng đôi tay của mình, hoặc nói những lời và đây là những kỹ năng sẽ giúp tôi sống sót và có thể một ngày nào đó, tiếp tục giảng dạy."
" Về y phục, tôi chỉ cần điền vào các mẫu đúng và chúng được cấp sẵn tại nhà thờ tự động. Về việc trở thành tuyên úy, có một vị trí trống, tôi đã nộp đơn và ngay lập tức được giao vai trò này bởi linh hồn máy móc của Distant Sun."
Tôi kích hoạt suy nghĩ để kiểm tra lại những gì Owen đã nói và thấy rằng mọi thứ đều chính xác.
"Điều đó cực kỳ bình thường. Ta mừng vì hệ thống vẫn đang vận hành đúng cách, dù hoàn cảnh có phần khác thường. Chúng ta chỉ có những nguyện đường nhỏ dành cho Giáo Phái Đế Chế, vì đây là một tàu của Mechanicus. Tuy nhiên, trên Iron Crane có một ngôi đền đàng hoàng. Có lẽ ta sẽ chuyển ông đến đó một khi đã trở thành Tech Adept giỏi."
"Về triết lý của ta, một khi ông hoàn thành khóa huấn luyện kỹ thuật cơ bản, ta mong đợi ông không chỉ học lịch sử đế chế và giáo lý của Giáo Phái Đế Chế, mà còn phải đạt chứng nhận y khoa cơ bản, sau đó mới có thể học tiếp về tâm lý học."
"Xưng tội là để bảo vệ sức khỏe tinh thần của phi hành đoàn, và ta mong đợi ông được đào tạo bài bản về nó, ngay cả khi ông phải tự học từ cơ sở dữ liệu. Các khóa học tương tác trên bảng dữ liệu của ông có thể dạy, kiểm tra và cấp chứng nhận. Các tiêu chuẩn này sẽ áp dụng cho tất cả các tuyên úy, và ta dự định tuyển thêm rất nhiều người. Vũ trụ không dành cho những kẻ yếu đuối, mọi người sẽ cần tất cả sự hỗ trợ mà họ có thể nhận được."
"Về lợi ích, nếu bắt đầu từ bây giờ, ông có cơ hội lớn để lãnh đạo Giáo Phái Đế Chế trong hạm đội. Càng có nhiều bằng cấp, ta càng trả cho ông nhiều hơn và có thể biện minh cho việc cấp thêm tài nguyên cho ông từ đó tăng khả năng sống sót lẫn kéo dài tuổi thọ. Ông có đồng ý? Một công việc ý nghĩa, trách nhiệm có tầm ảnh hưởng tới xã hội để đổi lấy lòng trung thành, tuổi thọ và sự an toàn?"
" Sẽ mất cả thập kỉ để học tập, tôi sẽ 74 tuổi trước khi đủ tiêu chuẩn mất!"
" Với sự giúp đỡ của ta, tuổi thọ của ông có thể kéo dài tới 400 tuổi, hoặc cả thiên niên kỉ nếu ông chuyển hẳn cơ thể máy móc."
"Ngài nói thật?"
"Đúng vậy, nhưng ông sẽ không thể chi trả cho những phương pháp này nếu không có những bằng cấp và mức lương tăng kèm theo. Ông phải quan trọng để duy trì tầm quan trọng của bản thân."
" Được được, tôi hiểu. Quả thực là một lời đề nghị điên rồ."
Tôi nhìn xuống ông ta. " Không có gì."
"Ồ phải, cảm ơn ngài Aldrich."
"Tạm biệt, Owen. Hãy tiếp tục giữ vững tinh thần đó," tôi bắt tay ông ta lần nữa.
"Aldrich, hẹn gặp lại ngài."
Tôi rời khỏi ngôi đền tự động , để lại một linh mục tái nhợt và run rẩy với những suy tư. Tôi không bao giờ chấp nhận những kẻ cuồng tín trong hạm đội của mình, chỉ có những học giả với bác sĩ lành nghề."
2 tháng nữa trôi qua mà không có bất kì sự cố nào, cho đến khi tôi nhận được một cuộc gọi khó chịu từ hiệu trưởng Aileen Nan Sop và vội vã xuống mặt đất trên chiếc Thunderhawk, hạ cánh trong một công viên.
Hai Kataphron cùng 30 lính canh đi cùng tôi.
Một chiếc Chimera—được cải tiến thành bánh xe thay vì bánh xích và không có lưỡi ủi—đón tôi tại công viên. Người lái xe vội vã đưa tôi qua Mormaer Caedmon, một thành phố cách Pháo đài Dimpsy 400km, đến một nhà hát.
Tôi bước ra khỏi Chimera và đứng trước tòa nhà, hai Kataphron và sáu lính gác kèm sát hai bên. Phần còn lại vẫn ở lại Thunderhawk.
Nhà hát là một tổ hợp mái vòm lớn, được kết nối với nhau, nằm trên những bệ đá tròn. Các mái vòm được làm từ gỗ cán mỏng đã qua xử lý. Gỗ Marwolv chứa hàm lượng kim loại đáng kể và mặc dù nặng hơn gỗ Terra, nó gần như không thể bị đốt cháy.
Việc thấy những mái vòm đen kịt, còn bốc khói, cùng những khung cửa kính tinh xảo bị vỡ vụn là một bất ngờ không mấy dễ chịu.
++Aldrich, có dư lượng đáng kể từ immaterium hiện diện. Tôi không phát hiện thấy bất kỳ dấu vết của quỷ. Ngọn lửa có nguồn gốc từ Warp.++
Aileen bước ra từ lối vào cháy xém và đi xuống các bậc thang. Ông ta mặc bộ giáp Arbites mà tôi đã tặng. Nó không có hệ thống trợ lực như giáp carapace của bộ binh hạng nặng của tôi, vì điều đó sẽ cản trở kĩ năng biomancy của Aileen.
" Xin chào ngài Aldrich. Cảm ơn vì đã đến nhanh như vậy."
"Không có gì. Tôi rất cảm kích vì ngài đã thông báo cho tôi."
"Đây là sự cố lớn nhất trong hơn 20 năm qua, và tôi không biết phải nghĩ sao về nó. Tôi hy vọng công cụ lẫn kiến thức sâu rộng của ngài có thể xua tan những nghi hoặc của tôi."
Chúng tôi bắt tay nhau.
"Hãy dẫn đường và cho tôi biết ngài đã phát hiện được gì."
Tôi ra hiệu cho Kataphron theo sau. Năm lính gác gia nhập các psy-errant đang bảo vệ nhà hát, trong khi viên trung sĩ bước bên phải tôi, liên tục quan sát xung quanh.
"Đây là những gì còn lại của Nhà hát Lớn Mormaer Caedmon. Nó được thành lập cách đây 170 năm bởi một nhóm học trò nhỏ nhưng khá nổi loạn của tôi. Khi đó, tôi chỉ là một giáo viên, và thật đau lòng khi thấy di sản của họ bị thiêu rụi và hoang tàn thế này."
Tôi không biết ông ta già tới vậy. Tôi biết Aileen thành thục biomancy, nhưng việc ngăn chặn tuổi già đồng thời chống lại sự tha hóa của warp quả thực là một thành tựu phi thường.
Ông ta chỉ vào những chạm khắc đổ nát trên trần nhà. “Họ đã tạo ra những hoa văn này bằng cách hồi sinh gỗ và uốn nắn nó theo hình dạng mong muốn. Một phần kỹ năng và nhiệt huyết của họ vẫn còn vang vọng trong tác phẩm. Có lẽ chỉ cần một tia lửa nhỏ?”
Aileen giơ tay lên, giải phóng một luồng năng lượng mạnh đến mức trường Gellar của tôi lấp lánh trên giáp cường lực như một bong bóng xà phòng. Không khí đông cứng lại, băng trườn lên trần nhà, sau đó tan chảy và nhỏ giọt, bốc hơi trước khi chạm xuống sàn.
Những chạm khắc lớn dần, nở rộ, rải những cánh hoa xoay tròn trong không trung trước khi hóa thành bụi, để lại những đường nét gỗ tinh xảo cùng một mùi hương dịu nhẹ lan tỏa.
"Tôi chưa bao giờ yêu thích sự hủy diệt. Có lẽ bây giờ, công sức của họ sẽ mang lại hòa bình và tiếng cười một lần nữa."
"Phi thường. Tôi chưa từng thấy một psyker của Đế chế nào có thể làm điều này, và cũng không có ghi chép nào về một năng lực như vậy. Tuy nhiên, người Eldar rất ưa chuộng những kỹ năng thế này."
"Họ được huấn luyện để chiến đấu, đúng không? Chẳng có vẻ đẹp nào trong đó cả. Làm sao một người có thể tìm thấy sự bình tâm để xua tan hoài nghi và những lời thì thầm nếu tất cả những gì họ thấy và tạo ra chỉ là cái chết?"
Tôi cau mày. "Kỷ luật và đau đớn."
"Suy nghĩ hạn hẹp,” Aileen khinh bỉ. "Có một ví dụ về điều đó ở phía trước. Ngài hãy chuẩn bị."
Chúng tôi bước vào khán phòng. Viên trung sĩ và hai Kataphron đứng gác ở cửa, còn tôi và Aileen tiến vào trung tâm căn phòng.
Những dãy ghế xếp theo hình vòng tròn chiếm phần lớn không gian, dần dần cao lên theo độ dốc. Hai mươi lô ghế riêng lẻ nhô ra từ các bức tường. Ở đáy dốc là một bệ tròn, rộng mười lăm mét.
Giữa bệ, một bàn thờ được dựng lên từ những mảnh xương hồng nhẵn bóng của khán giả. Các ký tự rune vẽ bằng máu, được xử lý để luôn tươi mới và rực rỡ, bị bôi trét lộn xộn khắp nền.
Bốn thi thể bị đóng đinh trên những cây thánh giá xương đảo ngược, đánh dấu rìa của nghi lễ.
Điều kỳ quái nhất về màn hình ghê rợn này là nó hoàn toàn không có sức mạnh nào. Nó không có nghĩa gì và không gọi được gì, mặc dù bạo lực đã khiến immaterium khuấy động, đầy tuyệt vọng cho những kẻ săn mồi chưa bao giờ đến.
Aileen dừng lại ở rìa bệ, khoanh tay nhìn chằm chằm vào khung cảnh đẫm máu. Chiếc mũ giáp che kín mặt ông ta, khiến tôi khó mà đoán được suy nghĩ được.
Tôi đi quanh hiện trường, quét qua mọi thứ và nhờ Brian làm điều tương tự để đảm bảo không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào. Nó bay lơ lửng quanh khán phòng để tìm kiếm điểm bất thường và cạo một ít máu vào lọ nghiệm.
Các nạn nhân đều bị giết bằng lưỡi dao MOA và bị trói bằng dây thừng làm từ thực vật địa phương.
Thiệt hại do lửa gây ra là từ ngọn lửa Warp, có lẽ từ bốn psyker bị đóng đinh khi họ cố gắng bảo vệ bản thân và khán giả. Buổi diễn này khá nổi tiếng, và có tổng cộng 317 thi thể.
Tôi nhặt lên một tờ rơi bị giẫm nát và thấy rằng vở kịch là một màn châm biếm về Đế chế và đại diện của nó: tôi.
Hừm, thú vị thật.
"Kẻ gây ra chuyện này hoàn toàn không biết chính hắn đang làm gì." Tôi quay lại phía Aileen.
Aileen gật đầu. "Đồng ý. Hãy thảo luận chuyện này bên ngoài, có lẽ quay lại công viên?"
"Tốt hơn là ở đây.” Tôi liếc nhìn những thi thể rải rác. " Ít nhất cũng có nhiều thức ăn cho cá."
"Thật bệnh hoạn," Aileen cười khúc khích. " Ngài đã thu thập đủ thông tin cần thiết chưa?"
" Tôi có rồi."
"Tốt. Tôi sẽ yêu cầu các psy-errant loại bỏ những gì ghê tởm nhất và thanh tẩy các chữ rune. Cảnh sát địa phương có thể xử lý việc nhận dạng và tiêu hủy."
Chúng tôi rời khỏi nhà hát, đoàn hộ tống theo sau, và quay lại công viên bằng chiếc Chimera đang chờ sẵn, giữ im lặng cho đến khi đến nơi. Khi tôi bước xuống dốc, tôi ngoái lại nhìn. Viên trung sĩ tái nhợt và đổ mồ hôi, loạng choạng tìm bình nước và làm rơi nó.
Tôi quay lại, nhặt lên, mở nắp và đưa cho anh ta. " Bình tĩnh lại nào. Khi trở về quỹ đạo, hãy nói chuyện với tuyên úy Broin."
" Cảm ơn ngài Magos. Tôi chắc sẽ ổn thôi."
Tôi vỗ vai anh ta. " Đó ko phải là một lời đề nghị."
"Rõ, Magos."
Tôi nhập hội cùng Aileen trên con đường lát đá xuyên rừng.
"Ngài thật tốt bụng."
" Ngài thừa biết vì sao tôi chọn cách hành xử như vậy."
"Là vì phép lịch sự? Một nền giáo dục tử tế?"
Tôi bật cười. “Tôi thích nghĩ như vậy. Chắc chắn nó đóng một vai trò. Bà tôi, chẳng hạn, rất khắt khe về cách ứng xử trên bàn ăn, và mẹ tôi sẽ càu nhàu nếu cách phát âm của tôi không hoàn hảo."
"Tôi ghét nó."
"Bây giờ, tôi biết ơn. Tôi không biến mình thành trò cười ở khu vực ăn uống của các sĩ quan, hoặc khi tôi mời các thành viên phi hành đoàn có thành tích tốt đến bàn ăn của tôi như một phần thưởng nhỏ. Tôi cũng không phải lặp lại lời nói của mình qua vox hoặc tỏ ra không chắc chắn khi tôi ra lệnh."
“Dù lòng tốt quan trọng, vẫn luôn có một phần trong tôi làm hoen ố nó bằng sự khôn ngoan và thực tế; tôi cần nêu gương tốt mọi lúc. Tôi chắc rằng hiệu trưởng cũng làm điều tương tự với các psy-errant và thầy giáo của họ."
Aileen gật đầu. "Một chút lòng tốt có thể đi một chặng đường dài"
Những cái cây ở đây được uốn nắn thành những hình dạng trừu tượng, tán lá của chúng lấp lánh ánh sáng sinh học, tạo thành những tác phẩm điêu khắc sống động. Những côn trùng nhỏ phát sáng bay lượn, thụ phấn cho những bông hoa tỏa hương thơm rực rỡ trên nền đất rừng ẩm mốc.
"Một số câu ngạn ngữ vẫn còn tồn tại qua hàng ngàn thiên niên kỉ." Tôi mỉm cười, rồi vỗ tay một cái. “Quay lại vấn đề chính. Nghi thức vô nghĩa. Tôi phát hiện một xáo trộn nhỏ trong Warp, dấu vết của ngọn lửa warp, không có ký tự nào gây biến đổi tâm trí, chỉ có các ký tự của Đế chế, và không cái nào được sử dụng đúng cách. Có gì ngài muốn bổ sung hoặc nhận xét về những quan sát của tôi không?”
“Có. Tôi nhận thấy có những ký tự từ thư viện câu lạc bộ. Chúng đánh vần, tôi sẽ không nhắc đến tên hắn nhưng tên thật của hắn được viết đúng. 'Bad Penny, ta triệu hồi ngươi.'"
"Tôi không biết bất kỳ psyker nào trên Marwolv lại kém cỏi đến mức tin rằng một nghi thức như vậy có thể hoạt động, cũng như chúng tôi không lưu trữ bất kỳ tài liệu nào về các ký tự thực sự cần thiết để giao tiếp với thực thể Warp."
"Chúng ta phải tự hỏi, ai có thể có được kiến thức này, thực hiện một cuộc tấn công quy mô lớn với tốc độ và sự bí mật như vậy, đồng thời có động cơ hoặc xu hướng làm điều đó?"
Tôi tháo mũ giáp để cảm nhận rõ hơn khung cảnh xung quanh. "Tôi đã bỏ sót các ký tự Marwolv. Toàn bộ psy-errant của tôi đều có mặt đầy đủ và không được đào tạo để vượt qua hệ thống an ninh của tôi, cũng như họ không nên có quyền truy cập vào kiến thức đó, vì họ không được huấn luyện để trở thành giáo sĩ công nghệ, mà chỉ để sử dụng công nghệ."
"Tôi không thể kiểm soát tất cả psyker trên Marwolv," Aileen trả lời, " có quá nhiều người, ko có đủ giám sát. Dựa trên bằng chứng, đây không phải là một psy-errant được đào tạo. Ngay cả dân thường cũng nên biết rằng một nghi thức lộn xộn như vậy không thể hoạt động, đơn giản là nhờ thông tin được truyền miệng trong cộng đồng có psyker. Tuy nhiên, thật không may, chúng ta không thể loại trừ khả năng do sự ngu dốt và tuyệt vọng. Những kẻ tuyệt vọng sẽ bấu víu vào bất cứ thứ gì."
"Hãy nhìn nhận theo một hướng khác. Nghi thức này đã đạt được điều gì? Nó chứng minh một nghi thức thất bại. Khi tin tức lan truyền, nó sẽ gây ra bất ổn xã hội. Nó tạo ra một phản ứng có thể đo lường trong cõi vô định, có thể được anh và các thiết bị cảm biến tiên tiến của tôi phát hiện. Nó chứng minh rằng những cái chết bạo lực, đầy tra tấn kích thích Warp. Ai sẽ hưởng lợi từ những hệ quả này và đồng thời phù hợp với hình mẫu của một nhóm tuyệt vọng, thiếu hiểu biết về Warp và cách thao túng nó?"
"Chúng ta đã vòng vo câu trả lời một lúc rồi. Tôi nghĩ chúng ta đã đủ kỹ lưỡng trong suy đoán của mình, giờ chúng ta cần tìm bằng chứng"
"Mà bằng chứng sẽ cho ta biết chính xác loại manh mối cần tìm. Đám màu xanh phiền phức đó đang thử nghiệm một thứ gì đó mới"
Aileen bật cười. "For the greater good."
"Ít nhất thì lần này chúng không nói dối khi đáp xuống. Chúng có thể đã nói: ‘Chúng tôi đến trong hòa bình’."