Chương 29: Warhammer 40k: Sứ giả của các vì sao

Sáng hôm sau, tôi ngồi trên ngai chỉ huy, quan sát các màn hình. Quaani đứng cạnh tôi. Cả hai đều đang mỉm cười.

Ở Đế Chế, , hạ cánh xuống một hành tinh là chuyện bình thường, mặc dù phức tạp. Tôi cảm thấy vô cùng phấn khích. Quả cầu băng chứa đầy khoáng vật này tượng trưng cho sự sống sót và cơ hội cho một tương lai tốt đẹp hơn.

Quaani chỉ vào màn hình lớn nhất hiển thị hình ảnh tổng quan từ trên xuống của khu vực. Hình ảnh được ghép lại từ nhiều hộp sọ servo - những hộp sọ người biết bay được gắn bộ cảm biến và các thiết bị điều khiển nhỏ. Góc nhìn này khiến tôi nhớ đến đống trò chơi chiến thuật theo thời gian thực thời thơ ấu, một lựa chọn có chủ ý để giúp tôi hiểu rõ hơn những gì đang diễn ra.

200 servitor đang hối hả, , đóng những thanh thép dày bằng plasteel xuống lớp băng bằng thiết bị cồng kềnh, sau đó phun lớp cách nhiệt xuống đất rồi phủ lên trên bằng ferrocrete.

" Bề mặt đó để làm gì vậy ạ? Chẳng phải mặt băng đã rất cứng rồi sao?"

Tôi gật đầu, "Mặc dù tất cả các tàu con thoi chúng ta có thể hạ cánh nhiều lần ở bất cứ nơi nào chúng cần, nhưng mỗi lần phóng đều làm hỏng bề mặt, sau đó chúng rơi vào động cơ hoặc kẹt trong các thiết bị khác. Bề mặt tốt hơn bây giờ có nghĩa là ít bảo trì hơn sau này. Càng ít việc phải làm, chúng ta càng đưa được nhiều vật liệu lên quỹ đạo hơn."

Quaani gặm chặt ngón cái, "Nhưng đó là toàn bộ nhiên liệu và vật liệu xây dựng cuối cùng của chúng ta."

"Không hẳn vậy. Mỗi lần phóng, tàu con thoi quay trở lại với lượng nhiên liệu nhiều hơn lượng nó đốt." Tôi chỉ vào một màn hình bên trái mình. "Thấy cái đó không? Những servitor kia đang cắt các khối khí đóng băng và tạo ra một đường hầm xoắn ốc. Nó có cùng kích thước với hành lang của Distant Sun. Thực ra chúng ta đang ở trên đỉnh núi nên sẽ không phải đào quá vài trăm mét. Nó sẽ cung cấp cho chúng ta nhiên liệu, hóa chất và đất đá cần thiết để mở rộng hoạt động cũng như gia cố đường hầm."

" Ra là vậy," Vai Quaani trĩu xuống như trút được gánh nặng, cậu bé lấy ngón tay ra khỏi miệng. "Vậy còn đây ạ?" Thằng nhóc chỉ vào một màn hình bên trái.

Một hình chữ nhật dài 220 mét, rộng 60 mét đang được lắp ráp trên quỹ đạo từ các mảnh được chế tạo sẵn. Nó được tích hợp vào một khung mỏng dài 780 mét và rộng 340 mét.

" Đó là thang máy trọng lực và bệ đỡ chứa để chứa tất cả vật liệu. Nó nằm ngay phía trên nền móng ferrocrete cho cảng vũ trụ của chúng ta trên Mote. Tác dụng của chiếc thang máy là làm giảm số chuyến bay phải thực hiện lên quỹ đạo, mặc dù các tàu con thoi vẫn phải mang tài nguyên từ khắp hành tinh tới cảng vũ trụ. Giảm sự phụ thuộc vào tàu con thoi cũng đồng nghĩa với việc giảm các điểm yếu của chúng ta.”

Tôi đã lắp ghép thang máy trọng lực từ các tấm trọng lực ở các khoang phụ trong những phần bị hư hỏng của tàu. Đi qua những khu vực đó của tàu trong lúc đang di chuyển ở tốc độ cao rất nguy hiểm cho đến khi tôi có thể thay thế chúng.

" Cháu hiểu. Nhưng tại sao lại phải loay hoay với các chuyến bay? Chỉ cần dùng lũ servitor kéo quặng qua lớp băng là được."

Gõ ngón tay lên tay vịn ngai chỉ huy, tôi trả lời. "Sẽ rất mất thời gian để thiết lập các tuyến đường vì lớp băng đó không phải chỗ nào cũng vững chắc; chúng ta cần gia cố nó để chịu được sức nặng. Không giống như bệ phóng và kho hàng mặt đất, ta ko biết liệu vận chuyển đường bộ có giúp chúng ta tiết kiệm thời gian cho chúng ta trong thời gian dài hay không. Nó phụ thuộc vào việc các địa điểm cách cảng chính bao xa. Có thể tốt hơn nếu di chuyển bệ đỡ trên quỹ đạo nếu chúng ta phải di chuyển nhiều vật liệu nặng từ một vị trí, nhưng điều đó sẽ làm gián đoạn mọi thứ khác. Tuy nhiên, đường xá là thứ đáng để nghiên cứu, Quaani. Nếu đáng làm, ta sẽ làm."

Quaani nhún vai, "Còn xe trượt trọng lực hoặc tàu hỏa cho các mỏ xa hơn thì sao ạ?"

"Nó sẽ cạnh tranh với vật liệu cho xưởng đóng tàu di động."

"Vâng."

"Đừng nản chí. Ta rất vui khi cháu cố tìm ra những giải pháp khác. Hãy cho ta nghe những ý tưởng điên rồ nhất đi!."

Quaani nhún vai, "Vậy thì ngài hãy dùng lance để nung chảy đường xá từ trên quỹ đạo?"

Tôi nhếch mép cười, "Ta đồng ý."

"Chờ đã, cái gì? Ngài đồng ý? Cháu có thể bắn nó không?"

" Ừ. Cho ta 2 tháng để điều chỉnh phần cứng và chạy vài kiểm tra xem ý tưởng của cháu có khả thi không."

Quaani siết chặt nắm tay, "Tuyệt vời! Cảm ơn, ngài Aldrich."

"Đừng quá kỳ vọng. Hiện tại chúng ta chỉ có hai bộ pin lance hoạt động và pháo vĩ mô không có người lái; nếu ta phải thực hiện quá nhiều sửa đổi cho một trong các lance để ý tưởng của cháu thành hiện thực, thì ta sẽ ko thực hiện vì ta ko muốn con tàu này trở thành mục tiêu tấn công. Chúng ta chưa có khả năng chiến đấu nếu bị đối tượng thù địch phát hiện."

" Chán thế."

" Ta hứa rằng cháu sẽ được bắn nổ tung thứ gì đó, , ngay cả khi nó không liên quan đến việc bắn những khẩu súng lớn."

Quaani bĩu môi, "Được rồi."

Tôi xoa đầu thằng nhóc thì thằng nhóc gạt tay tôi ra với một nụ cười.

Một thông báo hiện lên trên cùng danh sách chờ của tôi. " Con khỉ khu tái chế đã tìm thấy thứ gì đó hay ho. Ngài có muốn xem không?"

Linh hồn máy móc đặc biệt này không bao giờ nói mà gửi tất cả tin nhắn qua các serivtor hoặc những linh hồn máy móc khác bằng ngôn ngữ kí hiệu. Tôi gọi nó là Iwazaru nhưng nó bơ tôi mỗi khi tôi gọi nó như vậy.

Rùng mình, Quaani lắc đầu, " Cháu ở lại đây."

" Ừ, ta ko trách cháu đâu, Cơ sở của Iwazaru rất khó chịu. Nhắn tin cho ta nếu cháu cần."

" Vâng."

Với sự ghê tởm tột độ, tôi bước vào khu vực tái chế thành viên phi hành đoàn. Mặc dù đã hai năm rưỡi trôi qua, cơ sở này vẫn chất đầy xác chết đông lạnh cho đến tận nóc. Tuy nhiên, bây giờ chúng đều được bọc trong túi đen riêng biệt, thay vì cứ vứt để đấy. Tất cả các xác chết trên tàu đều có mặt ở đây ngoại trừ 5 space marine.

30 servitor đang miệt mài làm việc trên băng chuyền, tháo dỡ các bộ phận cấy ghép từ xác chết. Toàn bộ hoạt động này diễn ra vô cùng tỉ mỉ, giống như một cuộc khai quật khảo cổ hơn là công việc mổ xẻ.

Những chấm sáng nhỏ nhấp nháy hướng dẫn bằng Lingua-Technis trên sàn nhà và tôi đi theo hướng dẫn tới một xưởng nhỏ. Ở đó, linh hồn máy móc ngồi trên hộp sọ servo, mặc áo khoác phòng thí nghiệm màu trắng. Đồ trang sức bằng vàng lủng lẳng trên cổ với cổ tay nó còn các bộ phận cấy ghép lủng lẳng trên dây đeo ngực với thắt lưng con khỉ.

Con khỉ dùng kí hiệu tay giao tiếp với 2 servitor. Tôi nhận thấy luồng dữ liệu nó gửi đến Servitor, nhưng tôi không thể theo dõi luồng dữ liệu nó gửi cho tôi hiển thị biểu diễn giả lập ba chiều của nó.

Nếu không có E-SIM thì gần như không thể giao tiếp được với nó, tôi gật đầu đáp lại.

Chào Magos! Cảm ơn ngài đã đến ngay lập tức," nó ra dấu.

Nó chỉ vào một bàn làm việc được phủ vải. Một Servitor bước tới vén tấm vải ra theo cách phô trương. Bên dưới là hai thanh mechadendrite sáng loáng, trông giống như các công cụ điều khiển dạng dây cáp với các dụng cụ tinh xảo ở một đầu, có thể ghép vào power armour hoặc cấy vào người sử dụng.

Nó tiếp tục, "Nguồn gốc chính xác của hai mẫu vật này không thể xác định, khả năng cao chúng đến từ rất xa ngoài khu vực Calixis. Những mechadendrite này được chuyên biệt hóa để điều khiển các nano và được sử dụng trong việc chế tạo các thiết bị bionics bởi các thợ thủ công bậc thầy, loại mà ngay cả một inquisitor cũng phải nhờ vả mới có thể được phép sử dụng."

" Thông thường, chúng sẽ được ghép nối với một lò rèn nano, một bộ phận cấy ghép tinh vi thay thế hầu hết khoang ngực, để sản xuất các nano mà nó sử dụng. Nhưng E-SIM đã nói với tôi rằng ngài không cần phần đó nên nó đã được gửi đến phòng thí nghiệm của ngài i để phân tích cùng với hai 'Máy tiện nano' khác nữa. Chỉ cần ngài ra lệnh, tôi sẽ sẵn lòng lắp đặt chúng cho ngài."

Linh hồn máy móc liếm những chiếc răng nhuốm máu của nó.

" Cảm ơn cậu, linh hồn máy móc vì mấy món quà quý giá này. Liệu có thể lắp chúng vào một power armour không?"

Nó lắc đầu: "Chúng quá tinh xảo để sử dụng trong chiến đấu, nhưng nếu ngài thực sự cần thì có thể ghép chúng vào Servo-harness."