Nhân Duyên xuyên không
Chương 10 tuyệt vọng
Vương Nhất Bác cùng cố lan tìm cách để về Vương phủ
Thiếu gia làm sao đây, khi người của Tam thiếu gia đang truy sát chúng ta ,làm sao đem tin về Vương phủ
Cố lan em và ta chia 2 ngã
Em theo hướng đông thành tìm Uông Trác Thành công tử ,đến tận hoàng cung bẩm báo, rằng Nhị Thiếu gia đang gặp nguy hiểm cần diện binh ,còn ta sẽ về Vương phủ tìm Tiểu Vương gia xem thằng bé có an toàn hay không sao đó em phải trở về với ta bằng mọi giá ,em nhớ chưa,
Thiếu gia em nhớ người nhớ cẩn thận ,phải chờ em cứu Nhị Thiếu rồi tới tìm người
Ta biết rồi em đi đi
Dạ Thiếu gia
Vương Nhất Bác chạy vào một nhà dân, khi cơ thể yếu ớt mà ngất xỉu ,vừa tỉnh lại thì nhìn một người phụ nữ đang tới gần cậu mà hỏi
Công tử ngươi tỉnh rồi
Cho hỏi ta bị làm sao mà nằm ở đây,
Công tử vừa ngất xỉu trước cửa nhà ta ,cho nên ta đưa ngươi vào đây ẩn náo ,ta muốn biết tại sao có người muốn giết chết ngươi,
Đại thẩm ta xin nói thật
Ta là con trai Vương Tướng quân, tên Vương Nhất Bác,cũng là Thê tử của Nhị Thiếu gia Tiêu Chiến ,bị tam Thiếu gia của Tiêu phủ muốn hại chết ,còn đem con ta thả trôi sông ,người hầu của ta bị giết chết ,còn ta bị đuổi ra khỏi Tiêu gia ,cho nên ta và người hầu chia ra 2 ngã ,sau đó vì cơ thể của ta vừa mới sinh nở, cho nên ta chạy ra đến nơi đây mà ngất xỉu trước cửa nhà tỷ
Thì ra là vậy ,trước đây ta nghe nói Nhị Thiếu gia luôn mang tiếng xấu khắp kinh thành ,nhưng ta không nghĩ vậy, 2 năm trước phu quân của ta bị truy sát, nhờ ơn Nhị Thiếu gia đã cứu mạng sống cho phu quân của ta
Thì bây giờ thê tử của Nhị Thiếu gia cho nên ta sẽ giúp đệ thoát khỏi bọn chúng trở về Vương phủ lập tức
Ta tạ đại thẩm
Không sao đệ nghỉ ngơi cho khỏe ngày mai ta sẽ đưa đệ đi
Vương Nhất Bác cùng tiên tỷ trở về Vương phủ thì bị nhiều người bao vây thì cố lan cùng Uông Trác Thành chạy tới kịp thời rồi ra tay giết chết bọn chúng ,rồi giải cứu vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác nhìn thấy Uông Trác Thành liền nói,
Uông công tử xin huynh tự trọng, bây giờ ta đã là thê tử của Nhị Thiếu gia
Ta xin huynh mau đến Tiêu gia, mà cứu huynh ấy có được không
Được
Còn Vương Nhất Bác đang nhìn xung quanh thì nhìn thấy một người phụ nữ đang ẫm một đứa bé liền đuổi theo đến quách núi khi y nhìn không rõ mặt
TIÊU PHỦ
Tiêu Chiến vừa tỉnh lại tìm mọi cách để thoát ra ngoài ,thì từ cánh cửa có một người vừa chạy vào nhìn thấy hắn mà nói
Nhị Thiếu gia người mau theo em ra ngoài nhanh lên
Tiêu Chiến cùng A hạo chạy ra ngoài thì gặp Tiêu quân
A Quân tức giận liền cầm thanh kiếm chạy lại Tiêu Chiến mà đâm, Tiêu Chiến liền né vài nhát thì bị hắn dùng thủ đoạn đạp cho Nhị Thiếu gia té ngửa A hạo ôm chân Tiêu quân mà nói
Nhị Thiếu gia mau chạy đi mau chạy đến quách núi, mà cứu Nhị Thiếu phu nhân nhanh lên, A ly muốn hại người, xin Nhị Thiếu hãy vì nô tài, tha mạng cho muội ấy
Nhị Thiếu gia mau chay nhanh lên
A hao mau buông ra
Tam Thiếu gia ta không buông có chết ta cũng không buông
A hạo ngươi dám phản ta ,cho nên hôm nay ngươi phải chết
Tiêu quân cầm thanh kiếm định đâm thì a hạo vài nhát, a hạo dù bị đâm vẫn không buông hắn ra khiến cho tức giận mà đâm liên tục vào y khiến cho y chết ngay tại chỗ
Tiêu Chiến liền chạy ra ngoài rồi phóng thật nhanh tới quách núi mà tìm Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác chạy tới quách núi thì nhìn thấy a ly đang ẫm đứa bé mà nói
Vương Nhất Bác ngươi đến rồi àk.
Ngươi nhìn xem Tiểu Vương gia hom nay rất ngoan
A ly mau đưa Tiểu Vương gia cho ta ,ta xin ngươi ,đừng làm hại đứa nhỏ nó vô tội
Vương Nhất Bác ta phải cho ngươi chứng kiến con của ngươi phải chết
A ly liền ném đứa bé xuống vực, khiến cho Vương Nhất Bác hốt hoảng chạy tới ôm chầm thằng bé vào lòng mà rơi xuống thì được Uông Trác Thành cứu thoát thì a ly liền dùng con dao đâm vào bụng y khiến cho y chạy máu mà ngất đi
Uông Trác Thành đã bắt được Tiêu quân rồi chạy tới chém chết a ly ,khiến cho ả ngã xuống ,
Cố lan chạy lại ôm chầm Vương Nhất Bác vào lòng mà khóc
Thiếu gia ...hức ...người mau trả lời em đi có được không . Cũng tại em ..hức ...hức " Thiếu gia người đừng chết, Nhị Thiếu gia sắp đến tìm người rồi hức ..hức.
Tiêu Chiến phi ngựa mà miệng vẫn gọi mãi tên y
Vương Nhất Bác em đang ở đâu !! "
Bác Nhi !! 'Bác Nhi
" Mau trả lời anh , Bác Nhi anh tới tìm em đây
Tiêu Chiến Vẫn không nghe thấy một tiếng phản hồi nào . Hắn lo lắng cho y đến mức phát điên . Vương Nhất Bác là tất cả của hắn , nếu y bị làm sao hắn sẽ không muốn sống nữa
Tiêu Chiến mới cố gắng cầm máu mà tiếp tục phi ngựa tìm kiếm y
Hắn vừa tới nơi nhìn thấy y đang bị thương mà ngất đi
Hắn khóc . Khóc thật rồi .
Tiêu Chiến chạy đến ôm chầm lấy cơ thể yếu ớt của y trong lòng .
Vương Nhất Bác nhìn thấy Tiêu Chiến thì nước mắt của y chảy . Dù không còn sức để nói nữa ,nhưng y vẫn ráng gặng ra từng chữ để nói với hắn những lời cuối cùng . Y sợ , nếu không nói thì y sẽ không còn cơ hội nữa .
Tiêu Chiến ...em ...xin lỗi . Không thể đi cùng anh ...đến cuối cùng được ...sau này ...người hãy sống... thật là tốt nhé ..
Y hít một hơi rồi lại tiếp tục mỉm cười nhìn hắn .
" Hãy hứa với em ...dù là kiếp sau ...anh và em sẽ tìm ...thấy nhau ...và lại ở bên nhau ...có được không ...
Nếu không có em làm sao anh không sống được . Đừng ...đừng mà Bác Nhi ...
Vương Nhất Bác yếu ớt vươn tay lên lau nước mắt cho hắn . Lắc đầu nhìn Tiêu Chiến mà nói .
" Đừng ...như vậy ...
Vương Nhất Bác đột nhiên cảm thấy vô cùng khó thở , yếu ớt nằm trong lòng Tiêu Chiến mà thở dốc , khuôn mặt đẫm nước mắt nhìn hắn.
"Tiêu Chiến em ...yêu...anh ..."nhiều lắm
Y nở một nụ cười thật tươi , đôi mắt cũng dần dần khép lại , hơi thở của y đã vụt tắt ...mà ra đi vĩnh viễn
Vương Nhất Bác và đứa con mà hắn khao khát có cuối cùng y và con cũng bỏ hắn mà đã ra đi thật rồi .
Vương Nhất Bác đừng bỏ anh
" Hãy đợi chờ anh , anh sẽ đến với em và con
" Bác Nhi , anh yêu em và con nhiều lắm
Tiêu Chiến để y và đứa con nằm bên cạnh mà bước từng bước tới gần Tiêu quân mà đâm vào tim hắn cho tới chết "Tiêu Chiến liền ngồi xuống nhìn Vương Nhất Bác rồi nở nụ cười thật tươi ,rồi tự kết liễu để ở bên cạnh y và con mãi mãi
Vương Nhất Bác anh và em sẽ gặp nhau ở kiếp sau nhé
Hoàng thượng biết tin Nhị Thiếu gia và Vương Nhất Bác cùng đứa con đều đã không còn ,. Đem thi thể y và Vương Nhất Bác và đứa bé đặc trong mộ thất dành riêng cho hoàng thất
Để bọn họ mãi mãi được ở cạnh nhau không bao giờ lìa xa nữa.