Chương 68: Vượng phu mệnh - Nam Đảo Anh Đào

Không ít người có cũng ý nghĩ với nương Xuyên Tử, ban đầu là Khương Mật giặt quần áo, nàng không nói nhiều như vậy, cũng không thích tranh đoạt thắng thua ở ngoài miệng, những đại nương tẩu tử không biết được chi tiết, coi như còn dễ chịu. Hiện tại Ngô thị tiếp nhận công việc giặt quần áo, bà đem chỗ dưới rừng trúc cạnh ao thành một nơi tốt để khoe khoang, toàn chọn lúc đông người để đến, mọi người ngồi xổm thành một hàng, vừa giặt vừa nói chuyện, khoe con dâu hiếu thuận, nhi tử có nhiều năng lực, cuộc sống trong nhà tốt bao nhiêu, nhất định phải cho cả thôn đều biết lúc trước các ngươi mù mắt mới chê cười ta, hiện tại nhìn xem, ai chê cười ai?

Ngô thị làm như vậy, mấy bà nương ở nhà hoả khí lớn hơn nhiều.

Có người tốt thì hâm mộ Khương Mật, ám chỉ nam nhân nhà mình, để hắn học tập Vệ Thành.

Cũng có người vội vàng thúc giục nam nhân trong nhà, cố gắng sớm ngày tranh giành lại vinh quang.

Phản ứng lớn nhất vẫn là Trần gia và Lý gia, chính là nhà mẹ đẻ vợ Đại Lang Nhị Lang, nghe nói Khương thị sau khi vào cửa sống một cuộc sống tốt đẹp như vậy, bọn họ tìm cơ hội ngăn nữ nhi lại, hỏi còn ngươi thì sao? ngươi không phải cũng sinh con trai cho Vệ gia, sao lại không có cuộc sống tốt như vậy sao?

Trần thị vừa nghe lời này xoay người rời đi, nàng ta gần đây bị nam nhân nhà mình làm cho tức đến thảm, nghe được trong lòng càng thêm bốc hỏa, căn bản không muốn nói nhiều.

Lý thị nói vài câu:

"Ta gả cho Vệ Nhị Lang, sao lại so dươch với nàng? Không nói đến việc cha mẹ chồng thương lão tam, chỉ độc việc bản lĩnh lão tam lớn hơn nhiều so với nhà ta, hiện tại hắn vẫn còn ở học đường quan phủ, nhưng mỗi tháng đều có thể đưa tiền về nhà, nương cầm tiền còn có thể đối xử không tốt với Khương thị? Một bát trứng đường mỗi ngày cũng chưa đáng giá đến mức ấy? Trứng có sẵn, nương cũng chỉ là mua thêm chút đường, đậu phộng đậu đỏ..."

Người Lý gia không hiểu được, Nhị Lang cùng Tam Lang rõ ràng là huynh đệ một nhà, mấy năm trước còn ngủ cùng một giường, sao bây giờ lại có chênh lệch lớn như vậy?

Điều làm cho bọn họ khó chịu nhất cũng không phải cái này, mà là chuyện phân gia kia.

"Hồi đó ta từng khuyên ngươi, cái đức hạnh kia của Ngô bà tử, các ngươi sống chết đòi chia, cho dù thật sự phân gia rồi bà ấy vẫn có thể tìm cơ hội dạy dỗ ngươi, để cho ngươi biết bổn phận làm dâu. Làm gì có mẹ chồng nhà ai vui vẻ bị con dâu cưỡi trên đầu lên cổ? ”

Lý thị liếc một cái: "Ngươi đừng nói nữa. ”

“ Ngươi không vui khi nghe những lời này, ngươi không nghĩ đến xem, nếu năm ngoái không náo loạn thì bây giờ không phải cũng là được hưởng phúc theo sao?”

Sắc mặt Lý thị khó coi, nói: " Đã như vậy rồi cũng không quay về được, nói thì có ích lợi gì? Trên đời này chẳng lẽ còn có thể có thuốc hối hận? ”

"Ta đã nói đại tẩu kia nhà ngươi là một đống phiền toái lớn, năm đó chính là nàng nói vì nghĩ cho nhi tử, đề cập đến việc phân gia, nếu không làm ngươi sẽ làm theo? Nàng ta đúng là hại chết người khác. ”

Tâm Lý thị có đau không?

Đau.

Những lời người nhà mẹ đẻ nói nàng ta đã sớm nghĩ tới, một năm gần đây thường xuyên không ngủ không, nằm ở trên giường lăn qua lộn lại nghĩ, nàng hận không thể ngủ một giấc là có thể trở lại trước khi phân gia, nếu có thể trở về, Lý thị sẽ vui vui vẻ vẻ nâng đỡ lão tam, khẳng định đối tốt hắn, tuyệt đối không nháo!

Nhưng muốn gì đi nữa cũng chỉ là mơ mộng giữa ban ngày, đã phân đã chia, không quay về được.

Cũng là ý trời trêu người, nếu lão tam không gặp xui xẻo như vậy, nàng ta cũng sẽ không nhất trí cùng đại tẩu đạt ép nam nhân nháo một hồi kia. Lúc ấy đúng thật là không ai nhìn thấy lối thoát, làm sao có thể nghĩ tới hắn còn có thể đổi vận?

Lý thị so với đại tẩu Trần thị hiểu rõ hơn một chút, biết mẹ chồng sẽ không mặc kệ bọn họ bám lấy lão tam, quay ngược lại lấy lòng.

Nàng ta một mực cân nhắc nên làm thế nào cho phải, nghĩ đi nghĩ lại đại khái chỉ có thể học theo Ngô thị, đi theo con đường cũ của bà. Trước tiên cùng Nhị Lang đem mấy mẫu đất trong nhà trồng trọt tốt, tiết kiệm nhiều tiền hơn, đưa nhi tử đi học... Lý thị nghĩ, nam nhân của nàng đã như vậy rồi, nhưng nhi tử còn có thể trông cậy vào một chút.

Mới đầu chỉ là mấy bà nương ở Hậu Sơn thôn nói, nói mãi nói mãi đến mấy thôn liền kề cũng biết, bao gồm cả thôn Tiền Sơn cũng nghe nói Khương Mật từ thôn bọn họ gả tới Vệ gia sống cuộc sống thần tiên như thế nào.

Có người đặc biệt đi nói đùa với Khương phụ, rằng ông tìm được cho nữ nhi một gia đình tốt, bây giờ hưởng phúc.

Khương phị đang bận rộn xây nhà mới. Không chỉ ông nghe được, mà mấy người đến hỗ trợ cũng nghe thấy hết, nghe nói Khương Mật ở Vệ gia mỗi ngày ăn hai quả trứng thì hâm mộ không thôi.

Khương gia mượn chỗ nọ vay chỗ kia rốt cuộc cũng xây được nhà mới, là hai gian nhà ngói trát bùn, trước nhà san bằng làm một cái sân, bên cạnh là bếp bếp, những cái khác chưa có. Bọn họ không đủ tiền, trước mắt chỉ có thể xây như vậy, ban đầu ở nhà cũ, Cẩu Tử một mình một phòng, hiện tại chỉ có một gian phòng ngủ, bên trong đặt hai cái giường, Cẩu Tử lại cùng cha mẹ ở cùng một chỗ.

Cẩu Tử ở trong phòng, Khương phụ muốn cùng vợ thân thiết một chút cũng không được, đàn ông hơn bốn mươi tuổi tý nữa nghẹn hỏng.

Tiền Quế Hoa cũng muốn sớm một chút để Cẩu Tử dọn ra ngoài, nhưng không góp được tiền, vì hai gian phòng mới này, Khương gia vẫn còn nợ nần bên ngoài, tuy rằng không nhiều lắm.