Chương 17: Đồ Tể

Tần Trạm mặc dù tham tiền, nhưng hắn tài hèn sức mọn a, trình độ của hắn đối phó mới Ám Quỷ còn thấy khó khăn, bảo hắn đấu với Lệ Quỷ thì khác nào đi tìm chết?

Thế nên hắn không định nhận mối làm ăn này, người cẩn thận thì sống lâu nha.

"Anh bạn à, tôi khuyên anh nên bán căn nhà đó đi a, tìm một nơi khác để ở, nếu chung cư của anh có Lệ Quỷ thì ta thật sự cũng là lực bất tòng tâm rồi" Tần Trạm ủ rũ nói, tâm tình hiện lên tiếc nuối.

"Trần Lăng nghe vậy, trán nổi lên gân xanh, mắt rủ xuống hắc tuyến, lúc này đang áp chế cảm xúc muốn lên đánh tên vô sỉ này một trận, không có trình độ còn mở cửa hàng trừ tà làm gì a,?"

"Hắn vẫn còn phải đặt cọc hơn chín ngàn đồng để có phòng đây, nói bỏ là bỏ sao?"

Hắn thở ra một hơi, cố gắng bình ổn tâm tình của mình.

"Ông chủ, liệu có cách nào giúp ta không, thật sự căn phòng này do cha mẹ ta để lại a, trước khi ra đi họ còn căn dặn ta phải giữ được căn phòng này a," Hắn bày ra một bộ dáng đáng thương, như muốn làm cho Tần Trạm động lòng.

Hắn cùng lúc móc ra thêm 100 đồng, phe phẩy trước mặt Tần Trạm.

"bịch". nhanh như chớp, 100 đồng của Trần Lăng bị ma trảo của Tần Trạm thu vào trong tay.

"haizz, hài tử đáng thương a, ta lần này ta phải phá lệ giúp đỡ ngươi rồi". Tần Trạm bày ra phong độ cao nhân tiền bối, nói.

Trần Lăng thì khóe miệng giật giật, trong lòng nghĩ quả nhiên con hàng này vẫn rất là tham tiền nha.

Nhẹ nhàng nhét tiền vào túi, Tần Trạm ngay lập tức cúi người lục lọi thùng rác ở góc phòng, lấy ra hai chai nước suối đã bị uống hết, đưa một chai cho Trần Lăng, còn mình thì cũng giữ lại một chai.

"Anh bạn, đi tiểu vào đây nha"

"Cái này?" Trần Lăng cầm lên chai nước, nghi hoặc nhìn Tần Trạm.

Thấy thanh niên trước mặt còn đang mơ hồ, Tần Trạm vội vàng giải thích

"Ha Ha, nước tiểu là có thể khắc chế Quỷ Vật nha, ta đâu thể tay không mà bắt quỷ, dù sao con quỷ này cũng rất lợi hại a."

Trần Lăng lúc này bối rối, thầm nghĩ cái tiệm này không có đạo cụ trừ tà nào tử tế hơn sao, tâm tình bất định hỏi dò tên vô sỉ đứng trước mặt.

"Ông chủ, cửa hàng nhà mình chắc là còn đạo cụ diệt quỷ a, ví dụ như Kiếm gỗ đào, Kính chiếu yêu, ít nhất cũng phải có bùa chú a"

Tần Trạm nghe hắn nói vậy, tay phải xoa xoa lên cái cằm không râu của mình, cảm thấy lời này cũng khá là hợp lý, nhưng mà hắn là không có a.

Thật ra thì nếu Trần Lăng đến đây sớm ba tháng, thì lúc đó hắn vẫn còn đồ nghề đầy đủ nha.

Nhưng đợt nọ có một lão già tự gọi mình là người thích sưu tập mấy thứ quỷ quái, mò vào cửa hàng hỏi mua đạo cụ, lại còn ra giá rất cao, khiến cho hắn tâm động, Tần Trạm lúc đó còn đang nợ đầm đìa vì học phí chưa trả, hơi đâu mà để ý mấy món đồ quái gở mà ông bà già để lại, ngay lập tức bán hết đi rồi, một món cũng không giữ lại a.

Để cho bầu không khí bớt đi bối rối, tiện thể chấn an thanh niên trước mặt, Tần Trạm quyết định nói láo.

"Ha Ha, anh bạn đọc nhiều tiểu thuyết kinh dị quá a, trừ tà thật ra không phải như vậy đâu nha, vẫn là phải dùng kinh nghiệm dân gian, chẳng hạn như ở châu âu cũng làm gì có mấy món đồ đó mà người ta vẫn sống yên ổn đấy thôi, tiểu thuyết và phim ảnh!, không nên quá tin tưởng a"

Dù sao cũng không thể để Trần Lăng đòi lại 600 nha, nên hắn quyết định mạo hiểm tính mạng của khách hàng, Tần Trạm đúng là sống như thế chó.

Lúc nãy hắn có nghe ra Tần Trạm bị con quỷ kia đình trệ, sợ quá tè cả ra quần mới khiến hắn có thể động đậy, lờ mờ nghĩ ra con Quỷ này chắc cũng không có nguy hiểm mấy, mà nước tiểu có thể làm năng lực của nó mất tác dụng nên vì sáu trăm đồng tiền cứu mạng tháng này, hắn quyết định liều một lần.

"Đánh không được thì có thể chạy, dù sao ngoài hắn đi diệt quỷ, còn có thêm một người nữa nha, nếu khó quá thì có thể dùng tên khách hàng này làm khiêng thịt."

Chỉ là Tần Trạm có chết cũng không thể ngờ, Trần Lăng chính là lừa hắn.

Trần Lăng lúc này hít vào một ngụm khí lạnh, nghe ra lời nói của ông chủ cũng khá là hợp lý, cái đầu gật như gà mổ thóc.

Người kia khi thấy hắn bắt đầu tin tưởng mình, một tay kéo Trần Lăng nói.

"Đi..Đi chợ bán thức ăn"

"Để làm gì a" Trần Lăng nghi hoặc hỏi.

"Tất nhiên là mua đồ nghề nha," Tần Trạm cười nói, chạy ra khỏi cửa hàng, Trần Lăng thì cũng vội vã chạy theo sau.

Chợ bán thức ăn cách cửa hàng của Tần Trạm không xa, chỉ tầm mười phút đi bộ là đến.

Hai người bước đi chầm chậm, thoáng cái đã xuất hiện ở khu cổng chợ, lúc này vẫn là sáng sớm, từng cửa hàng đã được bày bán, nước bẩn tràn lan khắp nơi, nhìn qua rất đông vui nhộn nhịp.

Mùi vị tanh hôi của thịt cá phả vào mặt hai người, còn tiếng người qua kẻ lại cò kè mặc cả làm cho Trần Lăng nhức cả óc.

Tần Trạm từ khi bắt đầu đi vào khu chợ bán thức ăn, cái đầu của hắn ngó ngang liếc dọc, như là tìm kiếm thứ gì ở đây.

Trong chốc lát hắn đã phát hiện ra mục tiêu của mình, hớn hở chủ động kéo tay Trần Lăng đi đến, những người đứng từ xa nhìn vào hình tượng lúc này của hai người, cảm thấy khá là "GAY"

Mấy bà thím đi chợ sớm lúc này nhìn thấy hai người, kẻ kéo người theo, nhìn qua đồng bạn của mình thì thầm nói

"Giới trẻ bây giờ táo bạo quá a, không biết ai là Công ai là Thụ đây"

Những lời này cũng là vô tình lọt vào đôi tai có siêu thính lực của Trần Lăng, hắn ngạc nhiên nhìn qua đám người xung quanh, thấy bọn họ nhìn vào mình, ánh mắt còn toát lên ý cười, làm cho mặt mo của hắn đỏ lên.

"A mày bỏ tay tao ra nha mày" Trần Lăng trong bụng thầm chửi, tay phải giật một cái, thoát ly tay của Tần Trạm, giới tính của hắn là bình thường nha, không thể như vậy được.

Tần Trạm bị Trần Lăng giật tay ra khỏi ma trảo, trong lòng tuy có chút hiếu kỳ, nhưng cũng không để ý, vì lúc này hắn đã đến nơi cần đến.

Cạch, Cạch.

Tiếng vang của dao phay va vào thớt gỗ xuất hiện, lúc này trước mặt Tần Trạm và Trần Lăng là thân ảnh của một người đàn ông lực lưỡng, đang nhanh chóng dùng con dao của mình chặt lên những miếng thịt gà thành từng khối chuẩn xác, con dao trên tay dường như trải qua nhiều năm sát sinh, thân dao tiếp súc vào máu thịt đã lâu năm khiến màu sắc trên thân của nó đã ngả thành nâu đậm, đừng nói là quỷ, ngay cả Trần Lăng với linh cảm sơ cấp của mình, nhìn vào một lúc khiến tâm khảm của hắn có một cỗ ý vị hoảng sợ.

"Sát khí thật khủng bố" Trần Lăng nhíu mày, không dám nhìn thẳng.

Còn Tần Trạm khi nhìn vào con dao phay của ông chủ, như thấy kỳ trân dị bảo, ánh mắt toát lên vẻ thèm muốn.

Ông chủ đang chặt thịt, hình như cảm nhận được có người đang nhìn mình, ngẩng đầu lên thì thấy hai tên tiểu tử lúc này đã đứng trước cửa hàng, một tên thì quay mặt đi, một tên thì nhìn mình chăm chú.

"Ấy, anh bạn trẻ, muốn mua thịt sao? Quán của ta không như siêu thị bán gà đông lạnh nha, số gà này đều là bị giết từ đêm qua a, không tươi không lấy tiền nha.

Tần Trạm quan sát chủ hàng thịt, nhìn ra ông ta khoác lên người một cái tạp dề lúc này đã có loang lổ vết máu cộng với mảnh vụn của xương và thịt gà thừa bị bắn lên, thân hình cao lớn thô kệch, bắp thịt của cánh tay ẩn ẩn so ra phải to bằng bắp đùi của hắn, lông tơ trước ngực và tay vừa dài vừa đen, nhìn sơ qua ấn đường còn rất là huyết khí cương dương, hình tượng đúng chuẩn là một vị đồ tể, sát khí trên người ẩn ẩn hiện hiện làm cho tinh thần của hắn, một người khách hàng bình thường còn bị áp chế, như là thái sơn áp đỉnh.

"Giết bao nhiêu gà mới có được loại sát khí này à" Tần Trạm và Trần Lăng âm thầm nuốt nước bọt một cái, tán thưởng.