Hắn mò mẫm ở trên đường được một cái bao vải, nhanh chóng bỏ chồng sách vào trong, vác lên vai, đi thẳng đến trường cấp ba Long Hải, tìm một nơi mà hắn nghĩ là hợp lý, ngồi xuống.
Sau đó, hắn mới bắt đầu lấy ra chồng sách.
Tùy tiện lật qua lật lại kiểm tra, dùng chính áo của mình lau đi lớp bụi dày đặc trên bìa sách, lúc này hắn đếm được ở đây có khoảng 10 quyển truyện tranh, 20 bản tiểu thuyết, còn có 30 quyển tạp chí.
"Thu thập thật phong phú nha." Trần Lăng cảm thán.
Trần Lăng nhẹ nhàng sắp xếp từng quyển sách thành thẳng hàng, tạp chí thì hắn cố tình tìm những trang có hình ảnh mát mẻ của người mẫu, mở ra, đặt lên trước mặt.
Đám học sinh vẫn là tuổi ăn tuổi chơi, Trần Lăng nghĩ là đám này làm sao cưỡng lại được sức hút của truyện tranh và sách báo, cách kiếm tiền này từ kiếp trước hắn đã nghĩ được ra, cũng chính vì nguyên nhân này hắn mới mang sách báo của mình đến đây bán.
"Truyện tranh, tiểu thuyết, tạp chí đồng giá năm đồng một quyển.
Trần Lăng lấy ra một cục gạch đỏ, viết xuống mặt bê tông một hàng chữ.
sau đó lôi ra giày vải của mình, lót xuống dưới mông, ngồi đợi trường học tan học.
Thời gian làm việc của Trần Lăng vốn từ 7 giờ sáng đến 4 giờ chiều, mà học sinh thì bốn giờ ba mươi mới tan trường, hắn nhìn vào điện thoại của mình thì thời gian mới là bốn giờ hai mươi, còn mười phút nữa là học sinh sẽ như ong vỡ tổ, đi về.
Quả nhiên khi Trần Lăng còn chưa kiểm tra sách vở đầy đủ, hắn liền nghe thấy tiếng chuông tan học vang lên bên trong sân trường.
Một lúc sau, học sinh như là dòng lũ, cuốn ra ngoài cổng trường, tản ra từng hàng quán.
Cửa trường học có rất nhiều hàng quán vỉa hè, học sinh đi ra đều là vì tìm đồ ăn, có thể lát nữa lại quay về để học thêm buổi tối.
Nhưng mà Trần Lăng vẫn ung dung ôm cây đợi thỏ.
"Anh ơi, anh bán truyện tranh sao" ngồi đợi được một lúc, quả nhiên có người đã mò đến sạp hàng của Trần Lăng, hắn ngóc đầu nhìn lên, phát hiện ba tên nhóc đang đứng trước mặt hắn, tay còn đang cầm mấy xiên thịt nướng.
Ánh mắt của hắn đảo qua mấy xiên thịt nướng của tụi nhóc, mùi thức ăn tỏa ra thơm phức, lọt vào lỗ mũi của hắn, làm cho nước miếng trong cổ họng hắn tiết ra.
"Là khách sộp a" Trần Lăng trong lòng tấm tắc.
Hắn bắt đầu cười nói "Hiển nhiên rồi, ba anh bạn nhỏ muốn mua gì nào" tiện tay quơ quơ bàn tay, còn chỉ vào mấy quyển tạp chí có người mẫu hở hang, như là mời gọi đám nhóc đang huyết khí cương dương.
Trần Lăng cố tình dẫn đường chỉ lối cho bọn nhóc mua tạp chí người lớn.
Đám học sinh cấp ba ngay lập tức bị hành động của Trần Lăng thu hút, ánh mắt chớp chớp lập lòe trốn tránh, thỉnh thoảng nhìn trộm vào mấy hình người mẫu trong tạp chí.
Cuối cùng ba tên nhóc này cống hiến cho Trần Lăng hai mươi lăm đồng tiền.
Ba quyển tạp chí, một bản tiểu thuyết, một quyển truyện tranh.
Mấy quyển tập chí tuy mỏng hơn rất nhiều, nhưng giá cũng đắt ngang truyện tranh và tiểu thuyết.
Vì đơn giản là mỹ nữ thường "Cao Quý" nha.
Nam sinh nười sáu, mười bảy tuổi, tên nào cũng phải huyết khí cương dương a.
Chuyện hắn bán được nhiều tạp chí cũng là điều dự liệu được.
Sạp hàng của Trần Lăng đắt khách như tôm tươi, học sinh đến mua sách nhiều như ếch nhái sau cơn mưa.
Đứa thì mua tạp chí, có đứa thì da mặt vẫn còn mỏng chỉ mua tiểu thuyết, mua thêm tạp chí cũng chỉ là hàng bonus nha.
Chỉ mất có nửa tiếng, sạp hàng của Trần Lăng như gặp phải cơn bão, toàn bộ số sách vở đã bị cuốn đi.
Thoắt cái đã bỏ túi được 300, lúc này Trần Lăng đang hoài nghi tại sao mối làm ăn dễ dàng như vậy mà đám người ở thế giới này lại không nghĩ được ra, liệu bọn họ có phải là ngu ngốc?.
Ngẫm lại vẫn là quên đi, tiền mình kiếm được là tốt rồi nha, hơi đâu mà quan tâm người khác.
Thế là hắn liền đứng dậy, thuận tiện đi đến quán ăn ven đường gọi ra một bữa thịnh soạn nhất, 4 đồng cơm rang trứng, húp hết hai bát súp mỳ, no căng cả bụng mới bắt đầu mò mẫm ra công viên.
Bảy giờ tối, trăng sáng vằng vặc.
Thành phố Long Hải vào tốt thật sự là phồn hoa náo nhiệt
Những ánh đèn trong thành phố tựa như hàng ngàn vì sao sáng, chiếu dọi mọi góc phố, nhưng chỉ duy nhất là khu công viên trung tâm thành phố dường như có rất ít đèn điện chiếu sáng, có thể là do bị hỏng hóc nhưng không có người sửa chữa, có nét giống như lòng người không đáy, những ý đồ tư lợi nhen nhóm, làm trầm mặc một góc thành phố.
Trần Lăng đi về phía trung tâm thành phố, ở đây có một quán rượu tên là Hoàng Lịch đang mở cửa, khách khứa qua lại tấp nập
Lúc này hắn đang đứng trước quán rượu, đang phân vân xem có nên đi vào để xin một công việc bán thời gian, suy nghĩ mông lung một lúc, hắn quyết định bước vào.
Hắn nhận ra kể từ lúc nhận được 10 điểm sức mạnh của hệ thống, mỗi lần ăn uống no đủ là khí lực của hắn tự động quay về thời kỳ đỉnh phong, làm cho tinh thần của hắn hơi có chút phấn chấn, hắn đang nghĩ là tại sao không tận dụng cơ hội này mà kiếm thêm tiền?
Kết quả không ngờ tới là hắn lại thành công xin được việc ở đây, thời gian là từ bảy giờ ba mươi tối đến hai giờ ba mươi sáng, nhiệm vụ của hắn lúc này cũng chỉ là một tên bảo vệ, quản lý sau khi chứng kiến Trần Lăng dùng tay không bẻ cong thanh sắt làm cho hắn cực kỳ ưng ý nha, thời buổi này kiếm được một người có thực lực quả thật rất khó, chủ quán rượu cũng không thể bỏ qua cơ hội thuê được Trần Lăng làm việc cho mình.
Mà người ta còn đồng ý cho hắn làm việc ngay trong ngày hôm nay, phát cho hắn một bộ đồng phục, trần lăng chỉ việc mặc lên rồi đi làm nha.
...
Hai giờ ba mươi phút sáng, Trần Lăng ngái ngủ chào chủ quán, chạy từ ngõ nhỏ của quán rượu ra công viên, hôm nay hắn có chuẩn bị cho mình một tấm chăn mỏng để tránh muỗi, dù sao bầu trời về đêm lúc này cũng rất mát mẻ, chùm chăn ngủ trên ghế đá công viên cũng không việc gì.
Đang chuẩn bị cho mình chỗ để ngủ thì đột nhiên một âm thanh chuyền vào tai của hắn.
Trần Lăng vểnh đôi tai của mình lên mà lắng nghe, cảm giác như cách xa 100m từ công viên đến một cái ngõ nhỏ, xuất hiện một cuộc hội thoại, Hắn căng mắt ra nhìn thì phát hiện một chiếc SUV màu đen đang đỗ ở bên trong ngõ, nhìn chiếc xe cực kỳ đắt tiền làm hắn có thể đoán ra được chủ nhân của nó cũng không phải người tầm thường.
Cửa kính trong xe bị đóng lại kín mít, không một kẽ hở, nhưng Trần Lăng vẫn có thể nghe được âm thanh phát ra từ trong xe, kẻ trong xe đang gọi điện thoại, thậm chí hắn còn nghe được cả âm thanh từ đầu dây bên kia.
"Bắt cóc được nó rồi thiếu gia, bây giờ nàng đang ngủ ở sau xe, chút nữa chúng ta sẽ mang nàng về, lúc đó thì tùy thiếu gia sử lý a," Kẻ nói chuyện trên giọng có phần trầm thấp, khàn khàn, nhưng cũng không thể che đi được ý dâm trong miệng.
"Bọn mày làm tốt lắm, chút nữa về tao sẽ thưởng thật hậu hĩnh, lúc đó bọn mày cầm tiền chia nhau mà ăn chơi nha" Đầu dây bên kia xuất hiện tiếng nói đắc ý của một người thanh niên, Trần Lăng nghe ra giọng của người này, chắc cũng chỉ trạc tuổi mình.
"đầu năm nay còn có bắt cóc sao?" Trần Lăng ngạc nhiên, không ngờ giữa thành phố phồn hoa tráng lệ thế này, lại có một sự việc cầm thú đang diễn ra, nếu mà hắn không có thính lực kinh người, thì chắc chắn chẳng ai ngoài đám người này biết.
Trần Lăng gỡ ra vải mềm, ngồi dậy, chầm chậm đi từ công viên vào ngõ nhỏ.