Chương 84: Cận Vệ Xuất Chiến.
Kiều Kiều càng đi sâu vào bên trong hơn. Bây giờ thực lực của nàng đã đủ để giải quyết mấy con hung thú cấp 5 đỉnh cao rồi. Nhưng đối với hung thú cấp 6 miễn cưỡng vẫn có thể ứng chiến. Nếu may mắn thì sẽ chiến thắng.
Trên suốt hành trình, thứ nàng canh cánh trong lòng nhất chính là cái sức mạnh bí ẩn kia, nàng không biết làm cách nào để mà sử dụng nó lại một lần nữa.
Nếu Kiều Kiều có thể liên hệ được với ta, ta sẽ chỉ điểm cho vài lời. Chỉ là, đáng tiếc…
Đám Văn Hậu, Văn Tấn cũng bắt đầu tiến sâu vào bên trong hơn. Nhờ có liên hệ với Kiều Kiều nên họ rất an tâm. Đã có nữ vương điện hạ đi trước mở đường, còn gì mà lo nữa chứ.
Các bầy hung thú cấp thấp đều sợ Kiều Kiều, linh cảm chúng mách bảo rằng người này rất đánh sợ. Vì vậy mà chúng chỉ mặc cho người này tàn sát. Trong lúc tức giận không biết phát tiết ở đâu thì gặp ngay một đám loài người. Hoa hồng có gai không động vào được, vậy xin lỗi đám cỏ xung quanh nhé.
Nhưng xui cho đàn hung thú, đám cỏ này cũng rất là lợi hại. Chúng biết phối hợp với nhau và chúng còn có trí khôn nữa. Các ngươi có không.
Xui quá nhỉ!
Đàn hung thú cứ vậy mà nhao nhao tới, con nào con nấy khát máu vô cùng. Dường như chúng đang tranh nhau con mồi vậy.
Ngay lúc này Văn Hậu hét lên.
“ Vạn Tiễn Hoả Trận.”
200 Nỏ Binh 3 sao, 4 sao đã dàn sẵn đội hình làm 10 hàng, mỗi hàng 20 người. Giương nỏ chỉ chờ phát lệnh.
“ Bắn.”
Linh khí của mỗi binh sĩ toát ra, hoà quyện vào nhau thành một mối liên kết bền chặt. Sau đó linh khí tăng cường sức mạnh thêm cho mỗi cái nỏ, mũi tên. Mỗi mũi tên bay ra đều có sức phá hoại kinh người. Linh khí nồng đậm bao bọc.
Chỉ thấy đàn Hung Thú tuyến đầu như bị vùi hoa dập liễu. Thân thể xuyên thủng mấy lỗ. Chết không thể chết lại.
Sau đó đội Văn Tấn ở mặt trận khác tạo hành đội hình chữ U, bao bọc các hướng còn lại của đội Văn Hậu. Khí thế toả ra, nguồn liên kết chắc chắn.
Trọng Lực Kết Giới!
Văn Tấn hét to, giọng của hắn ồm ồm nghe rất chói tai.
Kết giới vô hình được dựng lên trước mặt mỗi Ngưu Giác Binh. Chỉ cần để ý kỹ sẽ thấy mấy dòng linh khí lưu chuyển phía trước.
Nhưng đàn hung thú nào biết rằng đang gặp nguy hiểm , chúng đang nắm lấy thế bao vây. Chiến thuật hiệu quả trải qua bao đời nay rồi.
Tuy nhiên lần này đành phải ngậm quả đắng. Con nào lao vào kết giới đều bị một áp lực đè bẹp xuống dưới đất. Có một số con Hung thú cấp 4 có thể chống cự lại được, nhưng chỉ là đứng một chỗ chống cự mà thôi. Một số con cấp 5 lại di chuyển được, nhưng càng tiến vào lại càng bị áp chế mạnh hơn, cho đến khi nó áp sát được mấy Ngưu Giác Binh.
Phạc! Phạc! Phạc!
Mấy lưỡi rìu vung xuống đầy uy lực khiến mấy con hung thú chịu đòn không nổi. Mặc dù da chúng rất cứng nhưng cứ như vậy mà bị đánh thủng.
Mỗi cái rìu mà binh sĩ cầm trên tay đều là vũ khí sắc bén, nặng từ 150 cân – 300 cân. Chưa kể lực phát ra từ mỗi Binh Sĩ đều khủng khiếp kèm với kết giới hỗ trợ.
Trong phút đàn Hung thú bị toàn diệt.
“ Có vậy thôi sao?” Văn Tấn mặt thất vọng vô cùng.
“ Hầy, xem ra phải lừa thêm mấy đàn nữa tới rồi.” Văn Hậu cũng thất vọng không kém.
“ Chắc phải đi nói Nữ Vương Điện Hạ nhường cho chúng ta mấy con hung thú cấp 5 đỉnh cao nhỉ?”
“ Vậy ngươi đại diện đi nói nhé.” Văn Hậu nhìn Văn Tấn ánh mắt khinh bỉ.
“…” Văn Tấn im bặt.
Tưởng gì, đi đưa ra yêu cầu với Kiều Nữ Vương Điện Hạ? Ta chính là không có cái lá gan đó a.
….
Hiện tại Vô Danh đã tung ra hết khả năng của mình nhưng không thể nào đánh trúng Trung được lấy một cái.
“ Quá nhàm chán, có lẽ ngươi cũng chỉ là hạng rởm. Nói tên ngươi ra đi, ta sẽ tha mạng cho.”
“ Ta nói rồi, ta tên Vô Danh.”
“ Hài…” Trung thở dài một hơi xem như hết phương cứu chữa.
Hắn bún tay một cái.
Tách!
???
Tách!
???
Vẫn không có động tĩnh.
“ Cận vệ đâu?” Hoá giận Trung hét to lên.
Lúc này đám cận vệ mới xuất hiện.
“ Giết hắn, sau đó phạt các ngươi tu luyện liên tục cho ta.” Trung mắng trên đầu trên cỗ đám cận vệ.
Trong khi đó đám cận vệ lại không biết sai ở đâu. Nhưng trước tiên phải hoàn thành nhiệm vụ được giao.
Từ khi được triệu hồi ra, họ không ngừng được Trung cung cấp cho tài nguyên tu luyện. Còn bắt Ngô Thường cân chế tác đồng loạt cho họ những trang bị mạnh mẽ.
Để xem, cây kiếm mà bọn chúng, 1 thanh cũng phải được luyện chế tới 100 viên Lôi Tinh Thạch. 4 người là 400 viên. Chưa hết bộ trang phục chúng mặt tiêu tốn 25 viên, 4 người lại là 100 viên. Như vậy cũng thôi đi, 4 người còn tiêu tốn thêm Lôi Tinh Thạch để mà tu luyện, lại còn tốn quân huy để mở tu luyện thất nữa.
Đấy, đầu tư vậy đấy, mà hiệu lệnh bún tay của chủ nhân cũng không có hiểu. Thật là nuôi ong tay áo mà.
“ Ngươi cũng quá xem thường ta đấy. Cử ra bốn tên cấp 4 đòi lấy mạng ta?” Vô Danh vừa tức giận lại vừa thấy nực cười.
“ Vậy thế này thì sao?” Vừa nói xong Trung như biến mất sau đó đã đứng trước mặt Vô Danh, tung cho hắn một cước vào chân, làm hằn tàn phế ngay một bên.
“ Ngươi…” Vô Danh đau đớn, chưa bao giờ hắn lại chịu thiệt hại như vậy. Chưa kể cái tên Bệ Hạ này cũng quá vô sỉ. Xứng làm một bậc quân vương sao.
Bốn cận vệ vốn đã đủ xử lý tên kia rồi, nhưng vì tên này cứ lải nhải trong lúc Trung đang tức giận, cho nên….
Bốn cận vệ đều lạ Lôi Hệ, lại cầm thanh kiếm được luyện chế bằng Lôi Tinh Thạch, mỗi đòn phát ra đều vừa nhanh, lại làm cho không khí xung quanh bị nhiễm hơi điện.
Đánh một hồi cũng khiến cho Vô Danh tê rần cả người.
Cứ mỗi lần kiếm va chạm với chau thì hắn lại bị linh khí Lôi Hệ đi vào cơ thể làm cho giật thót người. Tuy đám cận vệ liên tục bị đánh lui nhưng chúng như âm hồn bất tán, không hề hấn gì, lùi rồi lại lên.
Chân bị què một bên khiến Vô Danh di chuyển cực kì khó khăn. Mà đám cận về này như đang chơi đùa với hắn. Nhiều khi có cơ hội lại không nở xuống tay.
“ Các ngươi muốn gì, giết thì giết đi, cứ lưu cho ta một con đường sống khi cận kề cái chết làm gì?” Vô Danh như bị điên loạn, hết lần này đến lần khác bị đả kích tinh thần, lẫn thể xác.
“ Cũng chỉ tại chúng ta từ khi đến đây chưa kinh qua một trận chiến nào.”
“ Ừm, hi vọng các hạ toại nguyện cho chúng ta được không?”
Vô Danh càng thêm bực tức. Hắn há miệng lên trời, la lên một tiếng. Sau đó không ngừng hút không khí, bụng trướng lên.
Đây là muốn tự bạo sao?
“ Không dễ vậy đâu!”
Chưa kịp bạo phát, thì Vô Danh đã bị 4 đường kiếm chém đứt thân thể làm 4 mảnh. Tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy được. Có lẽ là một kỹ năng nào đó chăng? Dù gì họ cũng là Binh Chủng giá 20000 quân huy a, chưa kể giá mở khoá 100000 quân huy.
Giết xong Vô Danh, 4 cận vệ mau chóng xoá đi vết tích. Xong việc, không ngờ Quốc Vương lại quay lại. Thấy tên Vô Danh cứ vậy mà biến mất, hắn vô cùng phẫn nộ. Giận lại thêm giận, ức chế càng thêm ức chế.
Vốn hắn định lấy tên Vô Danh này để hỏi tội Bùi Chính Cương, nhưng xem ra kế hoạch không thành rồi.
Chỉ khổ cho 4 vị cận vệ mà thôi.
Đúng là chơi với vua như chơi với lửa mà.
….