Chương 71: Hoàn thành nhiệm vụ!
Cái chết của hoàng tử Narat cho thấy sự cương quyết của quốc vương Hắc Lang.
Mặc dù kẻ đứng sau cái chết của công thần Gildur Koba chính là quốc vương Gildur Alex, nhưng Narat cũng góp phần không nhỏ trong cuộc. Vì vậy chém đầu Narat giải quyết được rất nhiều mâu thuẫn trong lòng nhân dân. Nhưng trên hết vẫn là để thoả mãn Sicula.
Ngoài ra cái chết của Narat sẽ là một tin tức đáng chú ý với các vương quốc xung quanh. Xưa nay theo lệ, các thành chủ thua trận còn được chuộc thân về, nói chi là hoàng tử.
Vậy mà nói chém là chém.
Cũng nhờ điều đó, Trung hiện tại đã hoàn thành nhiệm vụ mà hệ thống giao cho. Nhiệm vụ lập quốc.
“Chúc mừng quốc vương đã hoàn thành nhiệm vụ.”
“ Nhận 1 kinh đô. “
“ Nhận 2 căn cứ.”
“ Mở ra hệ thống bộ máy vương quốc. Có thể điều chỉnh.”
Trung loay hoay, ngâm cứu một hồi cuối cùng cũng quyết định.
_Quốc Vương: Đinh Chí Trung. (Quyền lực tối cao, chi phối vương quốc)
Nam Vương/Nữ Vương: Nguyễn Ngọc Kiều, Trương Văn Việt, Gildur Sicula. (Mở ra cơ chế có thể triệu hồi Binh Chủng từ Hệ Thống)
Quốc Sư: Triệu Vân Lạc. (Mở ra cơ chế có thể triệu hồi Binh Chủng từ Hệ Thống liên quan đến chức vị.)
Nội Tổng Quản: Thiệu Nguyệt Hoa. (Mở ta cơ chế có thể triệu hồi Binh Chủng từ Hệ Thống liên quan đến chức vị.)
Trưởng Hình Bộ: Văn Dũng. (Chức vị bằng tướng quân, phục quyền Quốc Sư)
Trưởng Cấm Quân: Thế Vinh. (Chức vị bằng tướng quân, phục quyền Nội Tổng Quản)
Tướng Quân: Lương Nhất, Lương Nhị, Lương Tam, Lương Tứ, Lương Ngũ, Văn Toàn, Văn Hậu, Văn Tấn, Dạ Quang Cương, Vụ Thiên Bá. (Có thể tự thành lập quân đội, hưởng các đặc quyền từ hệ thống)
….
Sau trận đánh vừa rồi người có công lớn, ắt được chiến tích cao, mà hệ thống tất nhiên cũng không keo kiệt.
Trung vậy mà nhận vào hơn 150000 quân huy. Còn nhận thêm được phần thưởng lớn từ hệ thống. Nhưng nhìn cửa hàng bán trang bị và kỹ năng thì lại buồn thối ruột.
Nhưng trong cửa hàng lại xuất hiện thêm một mục mới. (Địa danh)
Kinh đô: 10 triệu quân huy.
Căn cứ: 1 triệu quân huy.
Thị trấn: 100 nghìn quân huy.
Trung thầm nghĩ, giá của kinh đô gấp 10 lần căn cứ, vậy chẳng phải sẽ có thể to gấp 10 lần căn cứ hay sao. Kinh đô? Lẽ nào lại có cung điện trong đó?
Càng nghĩ Trung lại càng kích thích.
Mục Binh Chủng lần trước khi thăng lên năm sao thì hắn mở ra khả năng Thiên Phú cho binh chủng, khiến tốc độ tu luyện của họ đại tăng.
Mà hiện tại bản thân Trung lại sắp thăng đến cấp 6, lại có cơ hội mở ra khả năng nữa cho binh chủng. Mặc dù tỉ lệ là 10% nhưng vẫn là có thể nha.
Lần sau phải nằm cạnh Kiều Kiều nữa mới được.
Chưa hết, Khi Trung mở mục binh chủng này ra thì thông báo hệ thống lại xuất hiện.
“ Quốc vương có muốn thiết lập lại mục binh chủng.”
Có—-Không.
Tất nhiên là chọn có. Không lẻ sau khi thành lập được vương quốc, hưởng bao nhiêu phúc lợi, mà mục binh chủng lại bị hạn chế bớt sao.
Chọn xong, Trung thấy một vòng sáng màu tím xoay tròn quen thuộc. Sau đó lại thấy tại mỗi mục binh chủng, ở mỗi cấp độ lại tiến hoá một hình dáng khác nhau.
Trước tiên là mục Thương Binh.
Ở cấp 1 chỉ là Thương Sĩ như bình thường.
Ở cấp 2 thì lại quy định được hình thái mới của binh sĩ. Mà hiện tại Trung thấy có 2 sự lựa chọn: Trường Thương Binh (giáo dài đến 2,5 mét), Thương Thuẫn Binh ( một khiên một giáo).
Tương tự mỗi lần thăng cấp, lại có các lựa chọn khác hơn, đầy hấp dẫn hơn, càng tốn nhiều năng lượng của bộ não Trung hơn. Nhưng cuối cùng đâu cũng ra đấy.
_Thương Binh: (Thiên Phú)
Cấp 1: Thương binh bình thường.
Cấp 2: Một thương một thuẫn tròn.
Cấp 3: Một thương một thuẫn nâng cấp.
Cấp 4: Tam thiên thương và thuẫn kim giác .
Cấp 5: Tam thiên thương và ám hành khiên.
Cấp 6: Diệt Phá Thương.
(Chưa mở)
_Nỏ Binh: (Thiên Phú)
Cấp 1: Nỏ binh bình thường.
Cấp 2: Trường nỏ.
Cấp 3: Trường nỏ cải tiến tốc bắn.
Cấp 4: Linh Diệu Nỏ.
Cấp 5: Linh Diệu Nỏ, Mũi tên thần công.
Cấp 6: Ưng Viễn Nỏ.
(Chưa mở)
_Kỵ Binh: (Thiên Phú)
Cấp 1: Kỵ binh bình thường.
Cấp 2: nâng cấp thương và chiến mã.
Cấp 3: thêm đại đao, cận chiến.
Cấp 4: Xuyên Mục Mâu, Thiên cương đao.
Cấp 5: Xuyên Mục Mâu, Hắc Diệm Mã.
Cấp 6: Chấp Pháp Mâu.
_Ngưu Giác Binh: (Thiên Phú)
Cấp 1: Ngưu giác binh bình thường.
Cấp 2: Nâng cấp búa.
Cấp 3: Thêm vũ khí rìu.
Cấp 4: Tạ Phương Cân, Tạ Phương Việt.
Cấp 5: Tạ Phương Cân, Tạ Phương Việt, Trang bị phòng thủ hạng nặng.
Cấp 6: Thiên Cân Việt.
Ngoài mặt tiến hoá về trang bị ra, hệ thống kỹ năng cũng thay đổi. Nếu là trước kia chiến đấu đơn lẻ, rời rạc, thì bây giờ các kỹ năng mang tính đoàn đội hơn, chiến thuật hơn, kết hợp hiệu quả hơn.
Còn về hai vị đại sư thì vẫn không có gì thay đổi. Nhưng lúc nãy cũng phát sáng biến đổi, chứng tỏ cũng có tiến hoá. Còn thế nào thì phải đi hỏi Ngô Thường Cân và Diễm Thu Thanh.
Nhưng phía dưới hai vị đại sư còn có một cái mục chọn mở, nhưng trị giá đến mở đến 100000 quân huy.
Trung cũng thật sự đắn đo, không biết có nên mở hay không. 100000 quân huy chỉ để mở khoá một loại binh chủng, có đáng không. Bằng giá của một cái thị trấn.
Nhưng ngay lúc này, Trung bị một lực mạnh phát ra từ đằng sau ập đến, mà Trung không hề hay biết. Chứng tỏ kẻ này rất lợi hại.
“ Chủ nhân.”
Kẻ đó lao đến, ôm chầm lấy cổ Trung kiến hắn lao đầu về phía trước, vô tình bàn tay ấn vào mở khoá binh chủng.
Má…
Sau đó hắn phát hiện cơ thể mình vô lực, muốn động thủ cũng không được. Cơ thể bị một thứ gì đó trói buộc rất chặt, khiến cho linh khí không thể vận động, mà khi hắn cúi xuống nhìn thì thấy tơ nhện đã quấn quanh.
Kẻ đến không ai khác chính là Chu Mỹ Nhan.
“ Ngươi làm cái gì đấy, thả ta ra.”
“ Ấy ấy, chủ nhân sao lại hung dữ với người ta như vậy.” Chu Mỹ Nhan uỷ mị.
“ Không hung dữ với ngươi mới là lạ. Quân huy của ta, quân huy của ta đấy!”
“ Quân huy là cái gì cơ? Ta không hiểu. Hay ý chủ nhân là muốn cơ thể ta.” Chu Mỹ Nhan lại tiếp tục ra vẻ uất ức, tay che lại những giọt nước mắt.
“ Đầu óc ngươi có vấn đề sao? Quân huy thì có liên quan gì đến cơ thể ngươi.”
“ Thật sao, sao cái đó của chủ nhân lại phản ứng dữ dội thế kia.”
“ Ta, ta…”
Ai bảo ngươi ngồi lên nó cơ chứ. Chưa kể ăn mặc hở hang thế kia. Ây da…
“ Sao, sao, chủ nhân làm sao cơ?”
Sau đó Chu Mỹ Nhan lấy tay thọt vào trong quần của Trung, vuốt cho hắn mấy cái.
“ Oa xem ra cái đó của chủ nhân thật khoẻ a.”
Yêu nữ, đúng là yêu nữ, nhưng thật là kích thích.
“ Chủ nhân, chuyển cho ta mấy nghìn quân huy đi, để người ta còn đi tu luyện. Hức hức, suốt ngày phải xin xỏ người khác khiến ta cảm thấy tủi nhục.”
Tủi nhục con bà nhà ngươi, có ai xin xỏ kiểu như ngươi không? Văn Dũng, Thế Vinh còn đang trị thương kia kìa. Không phải hung thủ là ngươi sao.
Nhưng nể tình ngươi làm cho ta sướng như vậy, ta sẽ tha thứ.
Trung liền chuyển cho nàng ta 10000 quân huy.
Chu Mỹ Nhan tay càng vuốt mạnh hơn, khuôn mặt lộ ra tia tà mỵ, trong khi Trung lại không còn linh khí để phòng hộ nữa. Giống như một con chim non két trong tổ, mặc cho con rắn đang bò xung quanh. Làm cho hắn hưng phấn vô cùng. Chỉ muốn xé toạc cái tơ nhện này ra mà quấn lấy nữ nhân trước mặt.
Chu Mỹ Nhan vẫn liên tục nhịp điệu đều đều, còn Trung thì cứ rên ứ hự.
“ Ah~ ta sắp ra rồi.”
“ Vậy sao? “
Chu Mỹ Nhan cười tà rồi biến mất vô tung. Để lại Trung một mình trên chuyến tàu gặp sự cố, dừng ở giữa tuyến đường, trong khi nhà ga đang ở trước mắt.
“ Chu Mỹ Nhan!” Trung ấm ức gào to lên. Tức giận vô cùng.
Hừ, đây là trả thù cho ngươi dám bắt ta làm nô lệ.
Tơ nhện cũng dần mất hiệu lực, Trung đã có thể thoát ra bắt đầu đi tìm Chu Mỹ Nhan nhưng nàng ta lại đang tu luyện. Khiến cho hắn rất tức giận.
Sau đó hắn đi tìm Sicula để nàng thực hiện lời hứa.
“ Sicula, Sicula, chúng ta làm chuyện đó đi.”
Vì quá hấp tấp, thằng bé cứ kêu oan suốt nãy giờ mà vừa gặp Sicula hắn đã đi thẳng vào vấn đề chính. Nhưng lúc hắn nói ra thì vẫn chưa thấy các vị tướng quân đang ngồi đó.
“ Vô sỉ.”
Vậy là hắn ăn một quả bơ to tướng từ Sicula. Khiến hắn ăn mấy ngày không hết.
Kiều Kiều thì lúc này cũng đang tu luyện.
Trung khóc tiếng lòng, cuối cùng lại tự vào nhà vệ sinh.
Nghe đâu đám binh sĩ đồn, sau khi Sicula từ chối làm chuyện đó, bệ hạ hoá buồn ngồi cả tiếng trong nhà vệ sinh không biết làm gì.