Chương 68: Chiến sự có chút phức tạp.
Đại quân của vương quốc Hắc Lang đang di chuyển về Ebeth. Trên đường đi, các thị trấn vốn thuộc quyền quản lý của Ebeth đều tự động đầu hàng, lý do, binh sĩ đã được hoàng tử Narat rút hết về Ebeth.
Tuy nhiên, vẫn còn một số thành phần yêu nước quyết tâm chống trả. Nhưng không khác gì lấy trứng chọi đá.
“ Bệ hạ, quân ta đã chiếm được thị trấn Chalan.”
“ Bệ hạ, quân ta đã chiếm được thành Xixa.”
….
“ Tiểu thư, cái Súng thần công này thật sự lợi hại vậy sao? “
“ Tất nhiên, ngươi có tin chúng ta không tổn thất nhiều vẫn dễ dàng chiếm lấy Ebeth không?”
“ Với vũ khí này ư?”
“ Tất nhiên. Đợi khi tới Ebeth ngươi sẽ biết.”
….
“ Báo, Thành Vela không đầu hàng.”
“ Lần này ai sẽ ra trận.”
“ Bẩm bệ hạ, thần Dạ Quang Cương xin đánh trận này.”
“ Được. Hãy chiếm lấy Vela.”
“ Tuân lệnh.”
….
Hành trình di chuyển cứ vòng vo, đại quân không hề đi một đường thẳng tới Ebeth mà đi một vòng cung. Chủ yếu khoa trương với dân chúng về thực lực của Hắc Lang.
Tai nghe không bằng mắt thấy.
Còn một điều nữa chính là thâu tóm luôn những toà thành, thị trấn không chịu khuất phục.
Một mẻ diệt gọn.
Tin tức vương quốc Hắc Lang cũng truyền đến tai quốc Vương Gildur Alex. Nhưng ông ta đành lực bất tòng tâm. Hai vương quốc hùng mạnh o ép hai bên, mà trong khi Thái Tử Gildur Xema lại liên tục bại trận. Trong tay đã mất hai toà thành trì chiến lược.
….
“ Thái tử điện hạ, vương quốc Hắc Lang cũng đang thâu tóm các thành trì của vương quốc Gildur. Nếu có xung đột với vương quốc mới nổi này, chúng ta phải làm thế nào ạ?” Một vị tướng quân dưới trướng thái tử Murad Trudon nói.
“ Chúng ta trước hết phải đẩy nhanh tiến độ, tiêu diệt quân đội Gildur trước, chiếm càng nhiều thành trì càng tốt. Đến lúc đó thoả hiệp hoà bình với Hắc Lang. Ta không tin chúng lại muốn tổn thất thêm binh lực.”
“ Báo, thái tử, vương quốc Đại Minh cũng đang triệu tập đại quân.”
Ầm!
“ Bọn chúng muốn làm gì đây?”
“ Điện hạ hạ hoả, Đại Minh dù gì cũng vừa thống nhất đất nước, có lẽ thực lực cũng chưa dám đối đầu với chúng ta. Nhưng nếu như chúng đối đầu với chúng ta, chỉ còn cách trả lại đất cho Gildur, sau đó chuyển sang tiến đánh Đại Minh.”
“ Nhưng nếu Gildur tiến đánh chúng ta thì sao?”
“ Thưa điện hạ, ngài quên vương quốc Hắc Lang đang bành trướng thế lực sao. “
“ Ngươi nói rất đúng. Nhưng quân ta đang có cơ hội chiếm trọn Gildur, thắng lợi đã trong tầm tay, nếu rút về thật sự không cam tâm.”
“ Hạ thần xin đi cầu kiến quốc vương Đại Minh, để răng đe cũng như truyền ý chỉ của điện hạ.”
“ Tốt, đi mau về mau.”
….
Đại Quân Hắc Lang cách xa Thành Phố Ebeth 2 km. 10 khẩu đại pháo đã lên nòng. Những ngày qua, vương quốc Hắc Lang không ngừng thu thập các toà thành trì xung quanh Ebeth.
Dân chúng trong thành Ebeth một số ở lại, phần lớn thì di dân về Kinh Đô Gildur.
Bây giờ quân đội của Ebeth đã biết được đại quân Hắc Lang đã đến. Xưa nay thủ thành vốn đã là một lợi thế. Nếu như có 3 vị cao thủ cấp 5 thủ thành, cũng với quân đội hùng mạnh, Narat cũng như những người ở đây tin chắc, Hắc Lang công không có về.
Tuy nhiên, chúng vẫn cảnh giác cao độ, đài quan sát hoạt động 24/24.
“ Ha ha ha, chúng ta lương thảo dùng được cả nửa năm. Chúng buộc phải công chúng ta. Nếu như không công thành, lòng quân ắt có biến. Lúc đó danh vọng chúng ta tăng mạnh. Còn nếu chúng công thành thì còn thảm hơn thế nữa. Huy Phùng ngươi đúng là cao tay, cao tay.”
Tên Hoàng tử vừa diễn giải, vừa khen Huy Phùng, tay lại sờ mó, âu yếm hai mỹ nữ bên cạnh.
“ Đa tạ Hoàng tử đã khen ngợi.”
“ Tối nay ta sẽ tặng hai mỹ nữ này cho ngươi. “
“ Đáng ghét” Hai ả mỹ nữ nhõng nhẽo, làm nũng, giọng điệu đầy mê hoặc. Sau đó khiến hoàng tử động dục, liền loạn sắc.
“ Đa tạ bệ hạ ban thưởng.”
….
“ Ngô Thường Cân, đội pháo binh đã sẵn sàng hết chưa.”
“ Thưa bệ hạ đã sẵn sàng.”
Theo như Sicula và hai vị tướng quân, cung cấp thông tin, tường thành của Ebeth có thể chống chịu được đòn tấn công của cao thủ cấp 4. Trong khi uy lực của đạn pháo cũng chỉ đạt cấp 3 đỉnh cao.
Nhưng cái gì nhiều thì cũng sẽ quá. Một viên không được, thì 2 viên, 3 viên, 10 viên. Không tin tường thành không thủng mấy lỗ.
“ Bệ hạ, doanh trại đã được dựng xong, lương thảo cũng đầy đủ, có các thành trì khác cung cấp, chúng ta vây thành cũng rất thoải mái. Nhưng lương thực trong thành phố Ebeth xưa nay vốn rất nhiều, e là…” Vụ Thiên Bá hai tay cung kính nói. Hắn ta diễn giải nhiều như vậy sợ rằng Trung còn trẻ tuổi, mặc dù sức mạnh kinh người, nhưng nói về chiến trận hẳn là còn non nớt.
“ Ngươi khỏi phải lo, chúng ta chỉ cần vây mấy ngày, kẻ địch sẽ không thể chịu đựng nổi mà phải công thành mà thôi.”
Vụ Thiên Bá có vẻ không tin lắm. Đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời, cứ luôn cho rằng theo ý mình. Nhưng bệ hạ nếu phạm phải sai lầm cũng là việc tốt. Con người trưởng thành hơn từ sự thất bại mà. Chỉ hi vọng lúc ngã, ngài ấy có thể đứng dậy được.
….
“ Bệ hạ, không phá tường thành sao?” Ngô Thường Cân bất ngờ, hắn vốn tưởng súng thần công này dùng để phá thành, sau đó quân ta dễ công hơn.
“ Ngươi nghĩ 100 viên đạn của ngươi có thể phá được bao nhiêu phần của tường thành đây?”
“ Điều này, đúng là không phá được bao nhiêu thật.”
“ Ta đã nói với các ngươi rồi, cứ việc vây ở đây mấy ngày. Xây dựng tường phòng vệ. Nghĩ kế sách đối phó với quân địch khi chúng kéo quân tới đây đi.”
“…” Ngô Thường Cân cũng không biết mưu kế mà Bệ Hạ nghĩ ra là gì.
Các Tướng Lĩnh cũng không ai nghĩ ra, ngay cả Kiều Kiều, người được công nhận rằng là hiểu Trung nhất vẫn bó tay.
Kiều bặm môi, lại gần xoa bóp vai cho Trung, nhưng dùng lực rất mạnh.
“ Bệ Hạ của của chúng ta đã có diệu kế như vậy, chi bằng nói ra cho mọi người cùng biết.”
Cái tên này, cũng không bỏ được cái tật làm màu mà.
“Đau, đau… thôi được rồi, ta nói ta nói, nhẹ tay một chút.”
Chuyện là….
Câu chuyện hắn diễn giải kéo dài cả nửa tiếng đồng hồ, kể về kế sách này xuất xứ từ đâu, lợi hại thế nào, hắn phải nghiên cứu bao lâu, rồi trằn trọc thế nào… tóm lại chỉ là dùng Súng Thần Công quấy phá bọn chúng.
Đại pháo có thể bắn xa mấy km, vậy phá tường làm gì. Chẳng phải kho lương của chúng ở trong thành hay sao.
Ta không tin 100 viên đạn pháo lại không thể nào bắn trúng kho lương của chúng 1 phát.
Chúng sẽ không ngờ phải không?
Tất nhiên!
Khi chúng nghĩ rằng sự phòng thủ của chúng một con ruồi cũng không thể lọt vào, thì sao chúng có thể nghĩ ra được mấy viên đạn pháo lại bay từ trên trời xuống được chứ.
“ Bệ hạ, Súng thần công này có thể làm được sao?”
“ Tất nhiên.”
“ Nếu vậy thì hay quá, thần sẽ đi chuẩn bị kế sách nghênh địch.”
“ Được, đừng làm ta thất vọng.”
Nếu như có thể lừa quân đội thủ thành ra, thì dân chúng tất nhiên sẽ không phải bỏ mạng oan rồi. Là ta đã quá xem thường bệ hạ sao.
2 vạn binh sĩ và khoảng 5 vạn dân chúng.
Xin lỗi, chỉ tại các ngươi chọn sai phe mà thôi.
Sicula lại nói nhỏ vào tai Trung, khiến hắn đỏ mặt, lại trông chờ vô cùng.
“ Nếu như thật có thể không để người dân nào phải chết thì ta sẽ dâng lần đầu của ta cho bệ hạ.”
Sau đó nàng còn thơm má hắn một cái trước mặt bao người.
Tiểu thư của chúng ta đã lớn rồi sao. Koba, huynh có thấy không?