Chương 7: Huấn Luyện Đặc Biệt Kết Thúc

Tần Phong tu luyện trong Thánh Địa Ma Đô đến giờ đã được ba năm, năm nay hắn đã mười năm tuổi. Hắn bây giờ cao hơn trước rất nhiều, làn da cũng không còn trắng hồng nữa mà chuyển thành màu nâu nhạt. Tần Phong càng lớn càng tuấn tú, càng lớn lại càng hấp dẫn.

Mười con Cuồng Huyết Ma Báo vây quanh, Tần Phong hít sâu một hơi cố gắng thật tập trung. Giờ đây cách hắn phòng thủ không còn là lúc nào cũng dựng lên một bức tường đất nữa mà xung quanh có năm cái khiên bằng đất màu đen siêu cứng bay xung quanh.

Ba con ma thú cùng lúc lao đến, Tần Phong toàn thân không động đậy, trước mặt ma con ma thú thình lình xuất hiện huyền địa khiên chặn lại. Ba con ma thú đang trong đà chuyển động không thể dừng lại, đập đầu vào huyền địa khiên mà chết.

Những ma thú còn lại đồng thời lao tới, Tần Phong lúc này hai tay khẽ động, bảy cái huyền địa khiên được nhanh chóng tạo ra chắn giữa chuyển động của ma thú. Ma thú bảy con đều trong chớp mắt bị đánh bại.

Hoắc Long chứng kiến một màn không khỏi gật đầu hài lòng "Tiểu tử này tiến bộ rất nhanh a! Nếu cứ đà này thì chẳng mấy chốc sẽ trở thành cường giả a!". Hoắc Long chợt thấy có động, hắn quay lại thì thấy Cực Tốc Long Xà vụt cái xuất hiện trước mặt. Cực Tốc Long Xà mệt mỏi lăn ra dưới đất, trên lưng của nó có buộc một bức thư

Cực Tốc Long Xà là ma thú NHất Độc Tông Môn nuôi dưỡng dùng để truyền tin. Ma thú này đầu rồng mình rắn, có hai cái cánh rồng, tuy rằng không có độc nhưng tốc độ di chuyển so với Cuồng Huyết Ma Báo thì hơn gấp trăm lần. Răng của nó vô cùng sắc nhỏ, đó cũng chính là vũ khí duy nhất của nó.

Hoắc Long mở thư ra đọc, sắc mặt có chút lo lắng. Ông cho Cực Tốc Long Xà ăn và nghỉ ngơi, bản thân cũng đi gọi Tần Phong nghỉ ngơi.

Tần Phong suốt thời gian qua luyện tập vô cùng chăm chỉ, sáng luyện kiếm, chiều luyện tập phòng thủ, tối đến lại học pha chế độc và giải dược.

"Tần Phong! Nhất Độc Tông Môn xảy ra chút chuyện, ta thời gian tới sẽ rất bận rộn. Ngày mai ngươi hãy vượt qua thử thách của ta, nếu ngươi vượt qua sẽ được xuống núi, nếu không vượt qua thì cho dù ta không có ở đây ngươi cũng phải một mình tiếp tục luyện tập" - Hoắc Long nói

"Sư phụ, Nhất Độc Tông Môn xảy ra chuyện gì?" - Tần Phong tò mò hỏi

"Ta quên chưa nói với ngươi một chuyện. Ma thú có khả năng hấp thu một phần mười năm hồn hoàn của ma thú mà nó ăn thịt. Ví dụ như Độc Vương Tử Xà của ta, nó ăn thịt ma thú có ngàn năm hồn hoàn thì hồn hoàn của nó sẽ tăng thêm một trăm năm. Đó cũng chính là lý do tại sao có những ma thú không thực sự sống đến triệu năm nhưng lại có hồn hoàn triệu năm.Ngươi bình thường tu luyện, những ma thú mà ngươi giết được hãy để cho tiểu bạch xà ăn thịt và hấp thu hồn lực, như vậy nó sẽ lớn rất nhanh"

"Á.....!!! Sư phụ tại sao lại không nói sớm chứ?Thật là uổng phí mà!" - Tần Phong tiếc

Hồn hoàn ma thú sau khi chết đi, nửa canh giờ sau sẽ tự động tiêu tan. Ma thú ngoại thể khác với ma thú nuôi dưỡng ở chỗ hồn thú ngoại thể là tập hợp của tất cả hồn hoàn của hồn sư kết tinh tạo thành. Tuy vậy hồn thú ngoại thể cũng là một thực thể sống, nó cũng có khả năng sinh nở và hấp thu một phần mười hồn hoàn của ma thú mà nó ăn thịt.

Hôm nay chính là buổi huấn luyện cuối cùng, Tần Phong phải vượt qua thử thách mới có thể được xuống núi. Trước mặt hắn lúc này là Cực Tốc Long Xà, chỉ cần hắn chặn được tấn công của nó thì coi như vượt qua được thử thách của Hoắc Long.

Tần Phong hai mắt không hề rời khỏi Cực Tốc Linh Xà nhưng toàn thân cảm thấy vô cùng đau nhói, cúi xuống nhìn thì thấy toàn thân đầy vết thương. "Không thể nào, ta đã nhìn rất kỹ, nó rõ ràng đến chuyển động nhỏ cũng không có, vậy mà tại sao lại có thể gây ra cho ta nhiều thương tích như vậy?".

_Cực Tốc Long Xà có một thiên phú kỹ năng là tạo ra ảo ảnh, ngươi càng chú ý nó thì lại càng bị nó lừa. Hãy thật bình tĩnh, áp dụng những gì ta đã dạy ngươi. - Hoắc Long nói

Tần Phong suy nghĩ hồi lâu cuối cùng cũng tìm ra phương pháp. Hắn nhắm hai mắt lại và cảm biết linh khí trong không khí, hắn thấy những hạt nhỏ như hạt cát phát sáng đang bị tác động một cách cực nhanh. Tần Phong cảm nhận tốc độ kinh khủng của Cực Tốc Long Xà trong lòng có kinh hãi nhưng rồi hắn cố gắng bình tĩnh đoán chuyển động của nó.

Quan sát hồi lâu, Tần Phong hai mắt chợt mở ra "Đây rồi! Bắt được ngươi rồi!". "Ầm", một tiếng nổ vang lên, một vụ nổ nhỏ trên không trung làm bụi bay mù mịt. Cực Tốc Long Xà tốc độ cực nhanh đập mạnh đầu vào huyền địa khiên của Tần Phong làm khiên của hắn bị nổ tung vỡ vụn, bản thân ma thú cũng rơi xuống đất bất tỉnh.

"Thành công rồi!!!" - Tần Phong mừng đến nhảy dựng lên

"Tốt lắm!" - Hoắc Long xoa đầu Tần Phong

"Sư phụ, như vậy là con sẽ được trở lại Ngọa Long học viện?" - nghĩ đến việc sắp được gặp lại Yến Phi khiến hắn không khỏi vui mừng

"Tất nhiên là................KHÔNG!!!" - Hoắc Long trả lời

"Tại sao vậy?" - Tần Phong hỏi

"Nơi đấy chỉ kiềm chế tài năng của ngươi, ta muốn con đến Vũ Thần Học vIện." - Hoắc Long nói

"Vũ Thần Học Viện?"

"Đúng vậy! Nó có cái tên như vậy là bởi vì nó đã từng đào tạo ra ba Vũ Thần. Tần Phong, ngươi đến đó học tập chắc chắn sau này sẽ có khả năng đột phá Vũ Thần cảnh giới. Nói cho ngươi biết một điều, cha ngươi năm xưa cũng học tập ở đó. Ngươi đến đó biết đâu lại biết được nhiều chuyện của cha mình hơn." - Hoắc Long nói

"Dạ! Con sẽ tới đó!"

Tần Phong xưa nay luôn muốn biết thêm nhiều chuyện về người cha đáng tự hào của hắn. Hắn tò mò muốn biết cha hắn thời còn trẻ như thế nào, đã trải qua những chuyện gì..v..v........ Được đến nơi cha hắn từng học tập là một cơ hội tốt để biết thêm về người cha đã mất của hắn. Thứ duy nhất Tần Phong nhận được từ người cha chưa một lần thấy mặt là một lá thư "Quang MInh Thần Giáo, Ngũ Đại Gia Tộc chính là kẻ thù diệt gia tộc. Ngươi nhất định phải trả thù cho gia tộc!".

"Ngươi đến đó và mang theo thư này của ta cho viện trưởng. Hắn đọc xong sẽ đặc cách cho ngươi nhập học."

Hoắc Long đưa cho Tần Phong một phong thư. Tần Phong cẩn thận đem phong thư cất trong người. Trời đã chập tối, Hoắc Long ôm lấy Tần Phong, thân thể khẽ động, cả hai biến mất trong chớp mắt.

Giữa rừng rậm hoang vu, có một ngôi trường nhỏ đề biển "Vũ Thần Học Viện". Hoắc Long để Tần Phong trước cửa học viện rồi vụt cái lại biến mất không chút dấu vết.

Tần Phong đoán ra đây là một địa phương nào đó nằm trong khu vực Thánh Địa Ma Đô. Tần Phong còn chưa kịp bước một bước nào, trên cổ đã cảm thấy có một vật gì đó vừa lạnh vừa vô cùng sắc bén. Tần Phong sợ đến xanh mặt

"Ta đến để nhập học a!" - Tần Phong sợ hãi nói

" Nhập học? Thời gian đăng ký hết từ tháng trước rồi!" - giọng nữ tử lạnh lùng như băng

"Sư phụ ta bảo ta đưa lá thư này cho viện trưởng, viện trưởng đọc được sẽ nhận ta!" - Tần Phong lấy từ trong người ra một lá thư

"Đi theo ta!" - nữ nhân lạnh lùng nói

Nữ nhân đi trước dẫn đường, nàng nắm tay Tần Phong đi qua kết giới bao quanh học viện. Nữ nhân này dáng người cao gầy, mái tóc màu đen dài buộc thành đuôi ngựa, bàn tay rất mềm mại a.

Tần Phong lâu rồi sống trên rừng núi, hiện tại được nắm tay nữ nhân không khỏi đỏ mặt.