Chương 147: Giáp Mặt (2)

Chỉ nhìn cách ăn mặt của bọn họ thôi, sau khi so sánh lại với bên mình Dino cảm giác mặt mũi không ánh sáng.

Sau đó lại so sánh chiến thuyền thì hắn cảm giác mình như là người tiền sử so sánh với người hiện đại vậy, mặt mũi không biết dấu vào đâu.

Nếu đây mà trên đất liền thì hắn sẽ lập tức đào cái động rồi chui vào a, quá đâm tâm đi, hạm đội so với hạm đội đến vứt.

Từ mấy tháng trước khi có kế hoạch xuất phát tiến công Grand Line, Lâm đã từng cho người thiết kế và chế tạo ra một loạt loại đồng phục cho hạm đội.

Từ nhân viên bình thường cho đến cán bộ đều mặc chung một loại đồng phục màu đen, áo choàng kiểu dáng cũng không khác nhau chút nào.

Nhất là loại lông thú dùng để chế tạo áo choàng, tốn hao bọn họ rất nhiều công sức tìm kiếm thu thập, cũng may là mấy năm này bọn họ tiêu diệt rất nhiều các loại hung thú, trong đó có nhiều loại da lông đều có giá trị cao.

Thu thập số lượng da lông rất khổng lồ, một phần thì bán đi kiếm chút thu vào, một phần thì còn lại để chế tạo trang phục cho các thành viên của tổ chức.

Chỉ có đồ án thì hơi chút khác biệt, bình thường nhất thì những sao trời kia màu trắng, tiểu đội trưởng thì màu lam, đại đội trưởng thì màu đỏ, cán bộ thì màu tím.

Còn riêng Lâm thì đồ án của hắn lại hoàn toàn khác biệt, hắn tự thiết kế thái dương hệ trong trí nhớ , mặt trời cùng tám hành tinh vây quanh nó.

Trong đó còn có một số tiểu hành tinh mà hắn có thể nhớ được, như mặt trăng cũng có suất hiện, bên ngoài thì được bao trùm bởi tinh hà rộng lớn hắc ám với vô số sao trời lấp lánh mọi màu sắc.

Tạo nên một loại đồ án mỹ lệ cực kỳ, khi Lâm hoàn thành cái bản thiết kế này, từng làm cho rất nhiều cán bộ tấm tắc kêu kỳ lạ, phải nói là áo choàng của tổ chức bọn hắn được làm hết sức đẹp mắt.

Và bọn họ nững cản bộ đó, cũng từng hỏi Lâm làm sao hắn có thể biết được tinh không rõ ràng như vậy, dù Lâm không biết thế giới này xung quanh mặt trời có giống hệ mặt trời như ở trái đất không.

Nhưng không ngại hắn bịa chuyện a, hắn cứ thẳng thắng đem hệ mặt trời ở trái đất, sao chép làm thành hệ mặt trời của thế giới này.

Dù sao ngoại trừ những người sống trên Skypiea, cùng với Enel từng nói trên mặt trăng còn người sống ra, bọn họ còn có thể nhìn ra vũ trụ xa hơn người dưới biển một ít.

Thì hoàn toàn không có ai có thể biết ngoài vũ trụ, trừ mặt trời cùng các vì sao ra, thì còn có thứ gì nữa, dù sao thế giới này không có vệ tinh hay tàu vũ trụ này nọ.

Và trái đất thì hắn làm thành hành tinh One Piece, dù sao thế giới này cũng có mặt trăng các thứ không khác địa cầu chút nào.

Dù là hắn bịa đặt nhưng vì quá nhiều trùng hợp nên hắn nói mọi người đều tin, không có ai tỏ ra nghi ngờ gì cả.

Vì hai bên tạm ngừng pháo chiến, nên tốc độ đến gần của cả hai hạm đội đều cực nhanh, từ lúc Dino nhìn rõ Lâm bọn họ những người này mặc trang phục thì chỉ trôi qua hai phút.

Lúc này hai hạm đội chỉ còn cách hai mươi mét, cả hai bên đều tướt vũ khí chuẩn bị đại chiến một trận, lúc hai bên đã có thể xung phong tiến lên thuyền của đối phương thì.

“ Giết cho ta...giết một người thưởng một vạn beri...giết thuyền trưởng bọn hắn thưởng mười triệu beri...” : Dino thấy thời cơ đã đến thì lập tức rống to ra lệnh.

Hắn hiểu rất rõ người bên mình, ban nãy bị tiêu diệt năm chiếc chiến thuyền, đã làm cho quân tâm bất ổn rồi, nếu không dùng tiền tài khơi dậy tính cách tham lam của những hải tặc này.

Thì cuộc chiến này không cần phải đánh nữa, quăng mũ cởi giáp đầu hàng là được rồi, nên Dino trước khi tấn công thì ra một mệnh lệnh như vậy.

Và đây cũng là điều mà hắn thường xuyên làm, có thể cổ vũ sĩ khí làm cho người dưới trướng liều mạng tranh đấu.

Còn có thể dọa sợ quân địch nữa, nhưng trước đây thì tưởng thưởng số lượng cũng không lớn như lần này, lần này Dino cảm giác bất an mãnh liệt cho nên hắn cũng liều mạng.

Dốc hết vốn liếng chỉ cần có thể còn sống và chiến thắng lần đại chiến này, cho dù bồi hết binh lực hắn tích lũy mấy năm cũng đáng giá, phải biết hắn quả thực sợ hãi.

Nhưng trong tâm hắn cũng dấy lên hỏa diễm tham lam a, đối diện mấy chiếc chiến thuyến đó quá tốt đi, chỉ cần thắng lợi là mấy chiếc chiến thuyền này sẽ về hắn.

Lúc đó dù cho nhân số dưới trướng giảm nhiều hắn cũng không tiếc nuối.

Bên Dino thì hải tặc những người này năm bè bảy mãng, hoàn toàn không có chút nào đội hình đáng nói, kể cả cán bộ hay lâu la đều chuẩn bị tự thân lên trận.

Tiền tài cho dù đối với người nào đều có lực hấp dẫn rất lớn, chỉ cần có lợi ích là tất có vũ phu liều mạng nhưng dù vậy giữa bọn họ cũng có chút khác biệt.

Nếu để ý kỹ một chút, thì bên Lâm bọn họ chỉ có những người mặc áo choàng có sao trời màu trắng, mới chuẩn bị chiến đấu, còn lại từ màu lam cho đến màu tím hoàn toàn không chút di động nào.