Chương 14: Tiệc Đính hôn

Hắn trở về phòng nhưng trong lòng bơ vơ tràn ngập câu hỏi:- Ta đang yêu sao. Ta một đứa trẻ 6 tuổi mang linh hồn của thanh niên 29 tuổi. Nói ta yêu nàng có ai tin.

-Không phải không có ai tin mà ngươi không có chứng minh để người khác tin. Nàng ấy yêu ngươi sao? Nàng ấy yêu ngươi thì sao? Ngươi có đủ sức mạnh mang nàng ấy đi sao?

-Tỉnh lại đi..Ở thế giới này có sức mạnh là có tất cả, ngươi không có sức mạnh thì cả tự tôn của ngươi cũng chẳng đáng một xu..những lời ngươi nói với Diệp Thần là thứ ngươi cần nhưng ngươi lại là người duy nhất không hiểu được nói đó. Ngươi hãy nhớ rằng ở đây sức mạnh là tất cả, dưới sức mạnh tuyệt đối thì mọi thứ đều là phù du.

Những câu nói của Thiên Thư liên tục vang trong đầu hắn

-Có sức mạnh là có tất cả..Dưới sức mạnh tuyệt đối mọi thứ đều là phù du.- Hắn lặp đi lặp lại câu nói của thiên thư.

-Đúng vậy Con người của thế giới này chỉ là con rối của sức mạnh khi ngươi có sức mạnh tuyệt đối mọi thứ sẽ nghe theo sự điều khiển của ngươi. Vậy bây giờ ngươi tu luyện để làm gì?

-Ta tu luyện để làm gì?? Ta tu luyện để có được sức mạnh tuyệt đối để thay đổi được tất cả làm những điều mà ta thích, làm việc gì thì những người khác cũng không dám nói gì ta.

-Nếu có người ngăn chặn con đường của người thì sao..?

-Ta sẽ đạp đổ hắn, giết chết hắn để đi tiếp con đường của chính mình.

-Nhưng con đường đó đầy cô đơn, đau khổ, dưới chân ngươi sẽ chất đầy xương khô ngươi chịu được sao?

-Cô đơn sao. Kiếp trước ta sống không có lấy một ngươi bạn đó đã đủ cô đơn chưa. Đau khổ sao nhìn thấy người yêu mình bên người khác đã đủ đau khổ chưa. Còn dưới chân ta sẽ chất đầy xương khô sao, ta sẽ biến đống xương khô đó thành con đường trở thành cường giả của ta. Để có được sức mạnh tuyệt đối thì những điều đó có là gì?

-Vậy ngươi muốn làm người có sức mạnh tuyệt đối? Và ngươi muốn nó làm mục đích của mình. Ngươi muốn nó làm võ đạo chi tâm của mình.

-Đúng vậy ta muốn nó làm võ đạo...À mà võ đạo chi tâm là gì?

-Võ đạo chi tâm là tâm và ý chí võ đạo của ngươi cho dù ra sao ngươi cũng không được buông bỏ nó nếu không tu vi của ngươi sẽ không bao giờ thăng tiến được nữa. Và cũng có rất nhiều người có ước muốn giống ngươi. Có những người thiên phú vô cùng khủng bố sẽ đi cùng con đường của ngươi và sẽ trở thành người tranh chấp với ngươi, các ngươi sẽ thành kẻ thù một sống một còn của nhau. Vậy ngươi có còn muốn "nó" nữa không?

-Tất nhiên là còn.Ta vẫn muốn nó. Như ta đã nói"Ta sẽ đạp đổ hắn, giết chết hắn để đi tiếp con đường của chính mình."

-Vậy tốt lắm, ngươi muốn đi con đường đó chúng ta sẽ theo ngươi đến cùng cho dù ngươi có đạp đổ cả vũ trụ này thì chúng ta vẫn theo ngươi đạp đổ "nó".

-Xạo chó! Các ngươi không phải nhận ta làm chủ rồi sao.Ta muốn làm thì các ngươi phải theo ta thôi.

-Thì ta nói cũng đâu có sai....Con đường mà ngươi muốn đi thì chúng ta sẽ cho ngươi "Tri Thức" và là "Vũ khí" để ngươi giết chết tất cả những kẻ cản đường ngươi.

-Và từ đây ta sẽ kìm nén tốc độ tu luyện của ngươi lại thêm những lần lịch luyện cho ngươi. Làm cho ngươi thành kẻ vô địch trong cùng cảnh giới. Hãy nhớ dục tốc bất đạt, việc tu luyện là công việc lâu dài.

-Nhưng việc của nàng ấy thì sao đây. Ngày mai nàng ấy đã đính hôn rồi ta có thể làm được gì, ta mới Võ Sỉ tầng 2.

-Ngươi lo gì mới có đính hôn. Vô Song mới có 6 tuổi có thể phát triển tình cảm với ai. ít nhất thì phải 10 năm nữa thì mới kết hôn trong thời gian đó thì ngươi phải cố gắng chiếm lấy tình cảm của nàng và mạnh lên đến mức cho dù Long gia và Mô Dung gia có muốn cản ngươi cũng không được.

-10 năm ta có thể làm được sao.?

-Nghe đây Nhật Thiên đây cũng là lần đầu và cũng là lần cuối ngươi được suy nghĩ như vậy. Ngươi không được nghi ngờ bản thân mình. Đừng quên thân phận của ngươi. Đừng quên huyết mạch của ngươi có được từ 2 tộc mạnh nhất thiên địa này. Đừng quên thiên phú của ngươi mạnh đến mức nào. Đừng quên Thể chất của ngươi là Thể chất từ khi khai thiên đến giờ chưa ai có. Và ngươi còn có chúng ta, 2 tối thượng chí bảo duy nhất trong vũ trụ này.

-Nên ngươi không nên nghi ngờ chính bản thân mình, mà ngươi nên nghĩ là ta có thể làm được cho dù như thế nào ta vẫn có thể làm được.

-Đúng vậy ta đã quá xem thường bản thân mình. Cảm ơn ngươi thiên thư không có các ngươi chắc ta chẳng là cái gì.

-Ngươi bây giờ mới biết cảm ơn sao..hứ.Nhưng cũng nhờ ngươi mang chúng ta ra khỏi nơi đó chứ không chúng ta sẽ ở nơi đó cô đơn đến chết mất hề hề.

-Ngươi nên nghỉ ngơi đi ngày hôm nay đầu óc ngươi đã quá mệt mỏi rồi.

Lúc này đã là đêm khuya hắn liền vọt lên giường, chẳng mấy chốc đã chìm vào giấc ngủ say.

Sáng hôm sau hắn đậy trên mặt hiện rỏ nét non nớt nhưng trong đôi mắt có một sự kiên nghị vô cùng.

Như mỗi buổi sáng thường ngày hắn đi ra khu đất trống tập luyện thể lực

-Khi nào ngươi dạy ta luyện thể vậy Thiên Thư.

-Khi ngươi đạt đến Võ Sư, "hỗn độn linh dịch" trong đan điền ngươi nhiều hơn thì sẽ bắt đầu luyện thể..

-Thứ đó có tác dụng cho việc luyện thể của ta sao.?

-"thứ đó" là trụ cột của thế giới khi mới bắt đầu khai thiên, nó cũng là thần vật để luyện thể.

-vậy à.....Mà khi nào ngươi dạy cho ta các Võ kỹ vậy ta bây giờ đã làn Võ sĩ tầng 2 rồi cũng nên tập một số Võ kỷ được rồi chứ.

-Khi nào ngươi nhập học rồi ta dạy.

Hắn vừa nói chuyện với thiên thư và tiếp tục luyện tập thể lực. Luyện tập đến chiều hắn vác một thân hình tràn đầy mùi mồ hôi vào trong biêt viện.

-Về rồi hả..vào chuẩn bị đồ đi Mô Dung gia.

-Hả..đợi con chút.

Hắn vào trong sửa soạn lại và thay lại bộ đồ mặc vào chiếc áo bông ngày trước.

Xe chạy chầm chậm, khoảng một lát cũng đã tới phủ của Mô Dung Gia. Khi Nhật Thiên bước xuống xe thì cái đầu tiên mà hắn thấy chính là một cánh cửa cao gần ba thước, làm bằng đồng nên nhìn đó như là cái tường cứng rắng. Phía trên là một tấm bảng, với chữ “Mộ Dung gia “ . Ngoài ra xung quanh tòa viện này là đèn đỏ, băng đỏ, đủ thứ màu đỏ.

-Đúng là đại gia tộc có khác.

Hắn nghĩ ước tính căn viện này cũng là rộng gần cả gần ngàn mét, hắn nghĩ chắc cũng gấp mấy lần biệt viên của sư phụ mình. đi mà không biết đường thì lạc chắc luôn.

-Nhìn mà ngơ ngẩn thế. Ngươi vào trong chơi với mấy đứa nhóc trong kia đi, ta đi vào chào gia chủ một tiếng. Mà có đứa nào mà bắt nạt con thì đừng có ngán gì bà con họ hàng nhà nó cứ quay lại mà vả cho nó một trận có gì sư phụ gánh cho ngươi.

Nghe được Cẩm nhi nói như vậy đành cười khổ.-"sự phụ quả đúng là bá đạo".

Vừa đi vừa nhìn xung quanh một lúc hắn tìm được quảng trường. Giờ bên trong quảng trường bây giờ đang rất ồn.Tự nhiên hắn thấy ai cũng im phăng phắc, mà ai cũng ngước nhìn về phía sân cửa, Nhật Thiên liền hỏi kế bên mà hắn không trả lời, chỉ nghe một tên kế bên nói:” Diễm My công chúa và Như Nguyệt tiểu thư tới rồi kìa, là hai người xếp hạng một hai trên bảng danh mỹ nữ đó. Nghe vậy hắn cũng chả thèm để ý, quay lại tìm chiếc ghế với anh mắt lạnh nhạt nhìn xung quanh trong khi ai cũng đang nhìn mĩ nữ, điều này khiến Võ Diễm My trên đài thấy rõ mà nhìn hắn kĩ hơn. .Nhật Thiên lúc này cũng không biết rằng mình đã được một trong Ngũ đại mĩ nhân để ý.

Sau một lúc thì đám đông cũng giải tán, hắn liền về khu bàn khách quý, trong đó hắn thấy được toàn là con ông cháu cha.

Vào lúc đó có một đứa đến đứng trước mặt hắn nói với giọng khinh bỉ :

-Thằng nhà quê mau cút khỏi chổ này nơi này không phải giành cho thứ "dơ bẩn" như ngươi

Hắn ngước nhìn lên thằng nhóc trước mặt lạnh lùng rồi nói:-cho ngươi 3 giây để biến khỏi nơi đây.

Thằng nhóc kia định lao lên đánh hắn thì đứa trẻ đằng sau ôm cánh tay hắn lại nói:

-Thôi đi Long Ngạo thiếu gia hôm nay là lễ của Mộ Dung gia ngài nên kìm nén một chút.

Long Ngạo nghe thấy vậy bèn tức giận quay đầu bỏ đi còn hắn vẫn lạnh nhạt ngồi uống nước trà. Lúc này đột nhiên có một cậu bé kéo nghế đến ngồi gần hắn liền hỏi:

-Ngươi cũng gan đó nhỉ, dám nói thế với thiên tài Long gia Ngũ hệ Võ giả.

-Có gì mà không dám nếu hắn không đi ta còn dám đánh hắn. Mà ngươi là ai?

-Ta là Võ phi Dương nhị hoàng tử của Kim triều đế quốc còn người ngồi trên kia là muội muội ta Võ Diễm My.

-Rồi còn gì nữa không.

Mặt của Phi Dương đen lại:"ít gì ta cũng là hoàng tử đó" hắn cố rặn ra nụ cười nói:

-Ta thấy huynh là người đáng kết giao nên ta đến làm quen thôi.

Lúc này Mộ Dung Vô Song và Hồ Như Nguyệt thấy Võ Diểm My đang nhìn xuống dưới thì liền bật cười chọc nàng :” Diễm My muội muội tìm được ý trung lang rồi à?

Diễm My nghe được thì mặt đỏ nói:- đâu có hai tỷ cứ chọc muội.

Khi hai nàng chuẩn bị nói gì đó thì một giọng nói từ bên ngoài vang lên: “ Hoàng Hậu giá lâm, Tần Quý Phi giá lâm, Nhất Phẩm Mộ Dung Phu Nhân, Nhất Phẩm Long phu nhân, Đại Sư Hoàng Cẩm Nhi giá lâm !! “ Lúc này bên ngoài bước vô năm thân ảnh, nhìn vô cứ như năm chị em, sang trọng quý phái là hai từ mà Nhật Thiên chỉ có thể dùng để diễn tả.

-Hóa ra sư phụ vào trước để trang điểm lại, đúng là phụ nữ."hắn nghỉ trong lòng"

-Ta ra chào Mẩu hậu đây tý nữa gặp lại." Phi Dương nói xong liền chạy ra chỗ Hoàng hậu

Hắn cũng bỏ chén trà xuống và đi ra nơi Cẩm nhi.

-Tham kiến mẫu hậu,Tham Kiến Tần Quý Phi, Tham Kiến Mộ Dung Phu nhân, Tham kiến Long phu nhân, tham kién Cẩm nhi đại sư.-Võ Phi Dương và Võ Diễm My đồng thanh hô

-Tham kiến sư phụ.

-Qua đây chào Hoàng Hậu, Tần Quý Phi, Long Phu Nhân đi và Mộ Dung phu nhân đi..

-Tham kiến Hoàng Hậu,Tham Kiến Tần Quý Phi, Tham Kiến Mộ Dung Phu nhân, Tham kiến Long phu nhân.

-Đó là đệ tử mới của người sao Cẩm nhi đại sư, nhìn cũng tuần tú nhỉ. Chắc thiên phú củng rất cao nhỉ.

Cả 4 vị phu nhân nhìn hắn rồi một lúc rồi nói.

-Nào đâu đệ tử ta "chỉ là" Võ giả tứ hệ thôi đâu bằng Long Ngạo của Long gia được.

Nghe tới đây vẻ mặt của 4 phu nhân khẻ biến hóa liền quay sang hỏi:

-Đó là những hệ nào vậy Cẩm nhi đại sư.

-Xích Diệm chi hỏa- Phỉ thúy chi mộc-Hắc Ám và Dị linh căn không gian, làm sao mà so sánh với Thiếu gia Long ngạo được

-4 linh căn thuần và trong đó có 1 dị linh căn." trong lòng 4 phu nhân khiếp sợ không thôi Xích diệm chi hỏa và phỉ thúy chi mộc là 2 linh căn bắt buộc để trở thành luyện đan sư. Mà còn có Hắc Ám linh căn một trong những linh căn hiếm và mạnh mẽ trong các linh căn nguyên tố mà còn có cả dị linh căn.

lời tác giả từ 3 đến thứ 6 ta có việc sẽ không có chương nên t7 cn ta sẽ up bù nói trước cho ae biết<