Chương 12: Ngày sát hạch

Thiên thư vừa nói xong liền có một đoạn hình ảnh xuất hiện trong đầu khiến hắn khiếp hãi :

-May sư phụ đang bế quan đột phá chứ không bị phát hiện rồi, sau này đột phá phải cẩn thận hơn mới được. Mà động tĩnh lớn như vậy có ảnh hưởng đến sư phụ không nhỉ?

Hắn ngồi dậy xử lý đống "hỗn độn" trong căn phòng và quần áo. Làm xong tất cả hắn khoang chân ngồi lại cảm nhận linh khí đang chảy xung quanh như mọi lần nhưng lần này hắn cảm nhận khác hẳn những lần trước. Khi trước hắn chỉ cảm nhận được linh khí một cách sơ sài không có màu sắc, nhìn "nó" như một thứ "vô cảm" nhưng lần này khác hẳn, hắn cảm nhận được các màu sắc khác nhau của linh khí, hắn cũng cảm nhận được những cảm xúc khác nhau của linh khí. Hắn lại nhìn xuống đan điền, bây giờ đan điền của hắn đã triệt để thành hình đồ ám âm dương đang xoay tròn trong trung tâm đồ ám có một chất dịch màu hồng phấn đang lơ lửng trong đó, xung quanh có 12 tiểu cầu nho nhỏ đang xoay quanh "nó".:

-Tại sao các tâm linh căn của ta lại lớn như vậy rồi, theo những gì thiên thư nói thì muốn lớn hình tiểu cầu thì phải đạt đến Võ sỉ tầng 10 mới được.? Mà chất dịch đó là thứ gì...thôi kệ Thiên Thư tỉnh lại rồi hỏi nó.

-Mà hình như thiên thư nói cơ thể ta tốc độ phát triển không theo kịp tốc độ phát triển của cấp độ. Hiện tại thiên thư không có ta tự giúp mình thôi..sau có công pháp luyện thể rồi tính sau.

Hắn đi ra ngoài tìm một nơi trống trải bằng phẳng rồi bắt đầu tập các bài tập rèn luyện thân thể như chống đẩy, chạy bộ, gập bụng nâng đá. Trên tứ chi hắn lúc nào cũng đeo 20 kg cát. Đây là những gì hắn đã từng luyện tập ở kiếp trước chỉ là cường độ tăng lên gấp mấy lần thôi. Hắn tập như vậy suốt 4 tiếng đồng hồ cả người ướt đẫm mồ hôi, thế nhưng tâm tình hắn rất thoải mái, hắn cảm nhận được thân thể của hắn đang tăng lên mặc dù rất chậm nhưng điều đó đã khiến hắn hạnh phúc rồi.

Tập luyện xong hắn vác tấm thân tàn tạ của hắn về khu biệt viện, vừa vào có một luồng sóng xung kích đẩy lùi hắn một chút, một giọng cười "khắm lọ" và Cẩm nhi từ phòng ra ngoài:

-Ha Ha lão nương cuối cùng cũng đột phá..đệ tử ngoan lại đây chúc mừng sư phụ nào.

-Chúc mừng sư phụ đột phá...mà người khi đột phá có cảm giác gì khác lại không ạ..

-Ừm....không có..Mà sư phụ xin lỗi ngươi nha, do ta đột phá khiến ngươi không tu luyện được.Tặng ngươi viên cấp 3 đan dược coi như là bồi thường đi ha.

-Dạ không có gì đâu ạ, không tu luyện được con luyện thể cũng được. Tu luyện nhiều cũng chán.

-kệ ngươi điều đó ta không quan tâm.

Hắn nói chuyện với Cẩm nhi một chút về các vấn đề tu luyện và linh dược (cho có mà thôi).

...

2 ngày tiếp theo buổi sáng hắn dậy tập luyện các bài tập thể lực còn chiều tối hấp thu linh khí củng cố lại cảnh giới của mình. Đêm đến hắn ngồi tu luyện như mọi ngày.

-Yo

-Ngươi tỉnh rồi à Thiên thư.

-Oh mấy ngày nay ngươi làm gì ta thấy cường độ thân thể ngươi tăng lên khá nhiều thế này với căn cơ cũng được củng cố.

-Ta tập mấy bài tập thể lực của kiếp trước ta hay tập thôi còn căn cơ thì ta cứ tu luyện mà kìm nén không đột phá vậy thôi.

-Mà ta hỏi ngươi chút. Sao các "Tâm linh căn" của ta bây giờ lớn vậy và thứ linh dịch bên trong trung tâm đan điền của tao là thứ gì vậy.

-Tâm linh căn của ngươi lớn là khi ngươi đột phá Võ sĩ dẫn đến nguyên tố triều tịch quy mô nhỏ nên "tâm linh căn" của ngươi được hưởng lợi từ đó. Còn linh dịch có trong đan điền của ngươi là "hỗn độn linh dịch" đó cũng là thứ chủ yếu để ngươi luyện thể sau này.

-Hổn độn linh dịch, đó là thứ gì.? sao trong cơ thể ta lại có nó.

-"Nó" là thứ sinh ra khi thế giới mới hình thành, còn sao ngươi có nó bây giờ ngươi chưa nên biết vậy thôi.

Hắn cò kè mặc cả với thiên thư mãi mà nó không chịu nói đành ôm tò mò vào giấc ngủ.

....

Sáng đậy hắn vệ sinh cá nhân rồi tiếp tục cò kè mặc cả với thiên thư thì có tiếng gõ cửa:

-Ai đó.

-Sư phụ ngươi đây.

-Có gì không vậy sư phụ?

-Ngươi quên rồi à. Hôm nay có buổi khảo hạch của trường, ngươi chuẩn bị rồi ta đưa ngươi đi.

-Dạ.-Hắn mặc lại chiếc áo choàng ngày trước Vô Song tặng hắn rồi đi ra ngoài với Cẩm nhi

Sống ở thế giới mới vài ngày, hắn thấy khoa học kỹ thuật ở đây khá lạc hậu, nhưng những gì máy móc làm được thì linh lực đều làm được thậm chí còn tốt hơn, vì vậy mà thế giới này không có những nhà máy xí nghiệp, môi trường rất trong sạch, phương tiện di chuyển là các loại ngựa, voi, linh thú thuần chủng hoặc một số loại Bảo Vật vận hành bằng linh lực. Về kiến trúc thì đa số xây từ gạch, đá và gỗ, được xây với sự trợ giúp của linh lực nên các căn nhà trông đẹp mắt, trông tựa như những căn biệt thự mini ở thế giới của hắn.

Cũng vì khoa học kém phát triển nên kiến thức khoa học rất ít, trẻ em luyện từ năm 5 tuổi và đi học 6 tuổi là học được hầu hết kiến thức về khoa học, lịch sử, nhân cách. Nhưng không phải ai cũng có thể dùng linh lực và có thiên phú cao, vì vậy mà cần một đợt khảo nghiệm.

Hắn ngồi xe của Cẩm nhi một chút là đến nơi khảo ngiệm.

Điểm khảo nghiệm là ở một quảng trường lớn, giữa quảng trường là bức tượng cẩm thạch lớn trên đó có một quả cầu màu trắng trong suốt.

Hắn đứng nhìn xung quanh, có khá đông những đứa trẻ cùng tuổi hắn, gương mặt đều có nét lo lắng hoặc háo hức. Một lúc sau, một giọng phụ nữ nói vang vọng từ trong quảng trường ra:

-"Thông báo! Sắp đến giờ khảo nghiệm, đề nghị những người không liên quan rời khỏi quảng trường, các thí sinh xếp hàng ngay ngắn chờ gọi tên! Nhắc lại..."

-"Cố lên nha đệ tử ngoan của ta!" Cẩm nhi vẫy tay chào và nháy mắt với hắn khiến hắn nhìn nàng mà ngơ ngác.

-Hôm nay sư phụ uống lộn thuốc rồi thì phải.-Hắn nói thầm

-Sư phụ ngươi đẹp vãi linh hồn

Hắn quay mặt lại thấy một thằng tóc vàng đang đến gần hắn:-"mày là thằng nào".

-Chào cậu ta là Diệp Thần. còn cậu?

-Nhật Thiên.

-Cậu có vẻ ít nói nhỉ.

-Ừ.

Đúng lúc đó thì có một cô bé vận đầm máu xanh lục đi ngang, mái tóc đen mượt, gương mặt cực kỳ xinh xắn, mắt đen tròn hút hồn. Đó chính là Mộ Dung Vô Song.

"A! thằng đần nào đang đứng với Diệp Thần phế vật kìa tụi bay!" Nhật Thiên định vẫy chào Vô Song thì có giọng một thằng nhóc hô to, sau đó là một tràng tiếng cười trong đó có một thằng đứng đầu trong khá là anh tuấn.

-Phế vật con mẹ mày.- Diệp Thần mắng lại còn hắn thì cứ lạnh lùng nhìn tụi nó.

Hắn là Diệp Thần, ở kì kiểm tra tư chất năm hắn 5 tuổi ở trong thôn hắn sống được xác định là không có linh căn nên thường xuyên bị mấy đứa đó bắt nạt thường được Vô Song đến giả nguy cho hắn nên bây giờ bị làm nhục trước Vô Song khiến hắn rất tức giận.

-Thiên thư ngươi có tư liệu về tên Diệp Thần này không.

-Diệp Thần 6 tuổi, Cha Diệp Phong mẹ Lê Ly gia đình bình thường ở trấn Thanh Vân, tư chất song linh căn hắc ám và và ẩn dị linh căn không gian

-Song linh căn và trong đó có một dị linh căn sao mọi người gọi hắn là phế vật.

-Thiên phú thạch đặt ở thôn hắn là loại thiên phú thạch cấp thấp nhất nên không kiểm tra được ẩn linh căn còn hắm ám và ánh sáng linh căn là 2 linh căn khá đặc biệt. Muốn trắc thí ra 2 loại linh căn này phải dùng Thiên phú thạch không có tạp chất mới có thể trắc thí ra. Mà người có 2 linh căn Hắc Ám và Không gian thì phải có công pháp riêng để tu luyện chứ dùng chung những công pháp tu luyện sẽ không thể tập trung linh lực vào đan điền .

-Hắn là người có tư chất tốt mà không có điều kiện phát triển, ngươi có công pháp giành riêng cho hắn không.

-Có. Ngươi muốn dạy hắn công pháp ta không có cản, nhưng ngươi nên cẩn thận vì lòng người rất khó đoán. Bây giờ ta có thể biết tâm tính của hắn nhưng tương lai thì ta không nắm chắc vì thời gian có thể thay đổi tất cả.

-Chứ bây giờ làm sao? ko lẽ để một người có tư chất tốt bị mai một như vậy.

-Ngươi có thể dùng lời thề Võ dạo với hắn. Với người này tâm tính khá trầm ổn hắn hứa với ai thì chắc chắn sẽ không đổi. Mà Thiên phú thạch trên kia có thể trắc thí ra Hắc Ám linh căn của hắn còn muốn phát hiện ra Ẩn dị linh căn thì nằm mơ. Ta có thể giúp hắn trắc thí dị linh căn việc còn lại thì của ngươi.

-ok.

Hắn quay sang nói với Diệp Thần:

-Tý nữa ngươi khảo thí xong thì gặp riêng Ta, ta có chuyện cần nói với ngươi.

Lúc này thì giọng phụ nữ lại nói to: "Chuẩn bị khảo nghiệm, mời các thí sinh trật tự, gọi tên ai người đó lên."

Tất cả cùng đưa mắt về phía quảng trường, bên cạnh có mấy cái bàn có vài người cả nam lẫn nữ, còn mấy đứa nhóc đầu tiên tiến lên và được chỉ dẫn đứng lên dặt tay vào quả cầu rồi có một luồng ánh sáng quét qua cơ thể tụi nó:

-"Nguyễn Văn Đô"

"6 Tuổi - 9 tháng linh căn:-Thuần Bạch(Trắng) chi hỏa Võ giả nhất hệ, Võ đồ cấp 4 thiên phú bình thường".

-Thuần bạch chi hỏa thì sao vậy Thiên thư.

-Thuần Bạch chi Băng-Xích diệm chi hỏa-Phỉ thúy chi mộc- Bình minh chi thổ- Hắc Ám chi lôi- Vô sắc chi phong những linh căn này gọi là các Thuần linh căn, các linh căn còn lại được gọi là Tạp linh căn. Các thuần linh căn ưu tú hơn là vì. ví dụ như Xích diệm chi hỏa thì khi phóng xuất ra lửa thì sẽ mạnh gấp 5 lần các tạp linh căn khi phóng ra lửa.

-Vậy à

Cuộc khảo hạch tiếp tục, ba phần tư số thí sinh đã lên, khảo nghiệm đa số chỉ được tư chất tạp linh căn Võ giả nhất hệ tư chất hạng trung, một phần tư còn lại là thuần linh căn Võ giả nhất hệ. Các vị giám khảo biểu cảm bình thường, điểm khảo thí này chỉ là một nơi nhỏ của trường, dù có gom hết thì mỗi năm cũng chỉ được vài người tư chất Võ giả Song thuần linh căn nên họ cũng không trông đợi nhiều.

"Mộ Dung Vô Song"

Nàng đi lên dặt bàn tay nhỏ bé của nàng lên quả cầu.

"6 tuổi - 4 tháng:-Thuần bạch(trắng) chi băng- Vô sắc(không màu) chi phong- phỉ thúy(lục) chi mộc- Ánh Sáng Võ sỉ cấp 2 thiên phú cực tốt.

Cả quảng trường Ồ lên giám khảo củng ngạc nhiên rất nhiều bởi vì ở các học viện 6 sao cũng không có người có Võ giả tứ hệ trong đó có 1 hệ cực hiếm như Ánh Sáng.

-"Quả xứng là tiểu mỹ nhân của Trấn Thanh Vân ta!"

-...

-...

Đám thí sinh nháo nhàu bàn tán.

"Trật tự!" Người phụ nữ trấn áp, tiếp tục gọi tên thí sinh.

-"Diệp Thần"

Nghe tên Diệp thần đám đông cười ồ lên tráo phúng: "Phế vật đi xuống mà tự tử đi! Ha ha!"

.

-"6 tuổi- 6 tháng-linh căn Hắc Ám Chưa từng tu luyện thiên phú tốt.

Diệp Thần hắn đi lên mặc kệ rồi đặt tay vào quả cầu màu trắng, quả cầu tỏa ra màu đen. Đám đông trào phúng tự biết nhục câm họng lại hết. Còn Diệp Thần như không tin nổi mình lại có Linh căn mà lại là Hắc Ám linh căn hiếm có đứng trên khán đài ngác đến khi giám khảo gọi mới chịu xuống.

-Nhật Thiên.

Nghe thấy tên này thì vẻ mặt của Vô song khẻ nhúc nhích:"hình như mình nghe tên này ở đâu rồi thì phải".

Nghe đến tên mình hắn mang theo tâm lý hồi hộp bước lên đặt tay vào quả cầu .Vừa đặt tay vào hắt liền cảm thấy luồng hấp lực cố gắng moi của hắn ra bằng được.

-Thằng đần cố gắng ngăn chặn các "tâm linh căn" bạo động với vận dụng công pháp ẩn tàng tu vi đi.

Hắn cố gắng làm theo những gì Thiên thư nói nhưng do lần đầu làm còn lóng ngóng.

-"6 tuổi 2 tháng- Linh căn Xích Diệm chi hỏa- Phỉ thúy chi mộc- Hăc Ám -Không gian Võ đồ Tầng 10 thiên phú cực tốt.