Ở thế giới này, người bình thường muốn trở thành tu luyện trở thành Võ Giả phải hội tụ đủ 3 thứ đó là : Võ Mạch, Linh Căn, Thiên Phú.
Linh Căn chính là một trong tam đại căn bản của Võ Giả ở Long Nguyên Đại Lục, Linh Căn được chia làm 8 cấp bậc: Phàm , Hoàng , Huyền , Địa, Thiên, Thánh, Đế, Thần.
Mỗi cấp bậc lại phân tứ phẩm: Hạ, Trung, Thượng, Cực.
Ngoài việc phân biệt cấp bậc mạnh yếu thì Linh Căn còn phân thành nhiều chủng loại khác nhau như: Phổ Thông linh căn, Vô Thuộc Tính linh căn, Thuộc Tính linh căn, Biến Dị linh căn, Song linh căn , Tam linh căn, v..v...
Trong đó Phổ Thông linh căn là phổ biến nhất, cũng đồng thời là linh căn yếu nhất, phế phẩm nhất, Thuộc Tính chứa trong Phổ Thông linh căn rất hỗn tạp, vì thế nên bất kể là sự cảm nhận, tốc độ hấp thu, chuyển hóa, hoặc tẩy luyện linh khí từ thiên địa đều kém nhất trong các loại linh căn nên Phổ Thông Linh Căn trời sinh chỉ giới hạn ở cấp bậc Phàm Cấp, và không có trường hợp ngoại lệ nào.
Vì bản thân Linh Căn là cầu nối giữa thiên địa và thân thể Võ Giả, nên khi ở cấp bậc tương tự nhau nếu Phổ Thông Linh Căn cần hấp thu thiên địa chi khí để đột phá một tiểu cảnh giới cần đến 1 tháng thời gian thì Vô Thuộc Tính Linh Căn hoặc Thuộc Tính Linh Căn chỉ cần 5, 6 ngày là có thể làm được.
Chênh lệch gấp mấy lần tốc độ tu luyện, ngươi cần 30 năm mới được tới cảnh giới đó, trong khi người ta chỉ cần 5, 6 năm, ở thế giới Cường Giả Vi Tôn này, Thiên Phú ngươi yếu, Vận khí ngươi kém thì một bước thua từng bước thua, thế giới này vốn không công bằng, nếu muốn có công bằng thì phải nắm giữ thực lực cường đại mới được.
Vô Thuộc Tính linh căn tuy không chứa bất kỳ một thuộc tính tự nhiên nào nhưng loại linh căn này có thể cảm ứng đến năng lượng linh khí tinh thuần nhất trong thiện địa, vậy nên người sở hữu loại linh căn này tốc độ tu luyện có thể nói là rất nhanh, nhưng loại linh căn này còn hiếm hơn cả Biến dị linh căn.
Thuộc Tính Linh Căn gồm nhiều thuộc tính như : Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Băng, Phong, Lôi, Quang, Ám, .v.v..
Người không có linh căn thì tài giỏi đến đâu cũng không thể bước vào Võ Linh, cả đời chỉ dừng lại ở Đại Võ Sư Viên Mãn mà thôi.
vì Võ Linh chính là một đại môn trên Võ Đạo Chi Lộ , Đại Võ Sư Viên Mãn nếu bước qua được một bước này, thành tựu Võ Linh Chi Cảnh, thân thể sẽ trải qua thiên địa linh khí tẩy lễ, hình thành Linh Thể, Thọ Nguyên gia tăng 200 năm, Linh Thể ở đây chỉ không phải là thể chất đặc thù mà chỉ Thân thể của Võ Linh cường giả đã thoát khỏi phàm thai, không cần ăn uống chỉ cần hấp thu thiên địa linh khí cũng có thể sống được, giống như tu tiên giả tích cốc vậy, và đạt được Linh Thể Võ Giả có thể dễ dàng câu thông với Thiên Địa Linh Khí.
Nhưng tất cả những thứ này chỉ dành cho võ giả bình thường sở hữu Võ Mạch, còn Võ Mạch trong thân thể của Nguyên Chủ đã phá toái nên không cách nào đả thông để bước vào Luyện Thể Cảnh, đối với thân phận là con cháu của một Võ Đạo Thế Gia mà nói thân thể như vậy sẽ bị người gọi là Phế thể, người sở hữu thì gọi là Phế Vật.
Võ giả ở thế giới này được chia làm nhiều cấp bậc : Luyện Thể, Hậu Thiên, Tiên Thiên, Võ Sư, Đại Võ Sư, Võ Linh, Võ Soái, Võ Tông, Võ Quân, Võ Vương, Võ Hoàng, Võ Tôn, Võ Thánh, Võ Đế.
Và hư hư thực thực Võ Thần cảnh giới, tất nhiên tất cả những cảnh giới sau này hắn mới được hệ thống cho biết , còn bây giờ nhờ vào ký ức của nguyên chủ hắn chỉ tiếp xúc được tới cảnh giới Võ Linh mà thôi.
Nhưng không có linh căn thì cũng thôi đi, nếu lấy Thiên Phú của hắn, lại thêm ra sức cố gắng còn có thể bước vào cảnh giới Đại Võ Sư, cũng có thể oai phong một cõi.
Đằng này Võ Mạch phá toái, đoạn tuyệt con đường tu luyện, so với giết hắn còn tàn nhẫn hơn gấp trăm ngàn lần.
Vì Luyện Thể cảnh phải đả thông 10 đầu Võ mạch sau đó khai mở đan điền bước vào Hậu Thiên, mỗi đả thông một đầu lực lượng gia tăng 100 cân.
Đừng nhìn Luyện Thể Nhất trọng chỉ gia tăng có 100 cân, nếu so với người bình thường không hơn bao nhiêu, nhưng một khi đã trở thành Võ Giả thì đối với việc kiểm soát lực lượng của bản thân sẽ rất mạnh mẽ.
Bất kể là cường độ nhục thân hay sức phản ứng hoặc thể lực của Võ Giả đều đã được cường hóa vượt xa người thường rất nhiều lần.
Ví dụ như một người thường có được 100 cân lực lượng nhưng 1 quyền của hắn không thể đánh ra đúng 100 cân, mà chỉ tầm khoảng 50 cân hoặc yếu hơn thế.
Nhưng còn Võ Giả thì thông qua không ngừng đúc luyện có thể phát ra chuẩn xác lực lượng của mình, thậm chí tu luyện võ kỹ công pháp có thể khiến Võ Giả bộc phát lực lượng viễn siêu lực lượng vốn có, từ đó vượt cấp mà chiến, 1 vị Luyện Thể Nhất Trọng Võ Giả có thể dễ dàng đánh gục 10 cái tráng hán người bình thường đấy.
Võ Mạch hay còn gọi là Võ Mệnh (ở đây tác không phải nói nó đồng nghĩa mà là cách gọi khác nhau của nhiều nơi trên đại lục mà thôi), là mệnh môn của võ giả ở thế giới này, người không có Võ Mạch dù cho có Linh Căn Cao Cấp đến mấy, Thiên Phú tuyệt thế ra sao?
Nếu đã không có Võ Mạch thì đến cả Luyện Thể Nhất Trọng cũng bước vào được thì làm sao có thể trở thành Võ Giả? từ đó bước lên con đường tu luyện gian nan, xa xăm bất tận.
Võ Giả có 3 cách để đả thông Võ mạch, đa phần võ giả sẽ chọn cách một, cách thứ hai chỉ dùng cho kẻ giàu có và có Gia Thế manh mẽ còn cách thứ 3 rất ít người chọn nếu không đến đường cùng hoặc không mang chí lớn sẽ không ai chọn nó cả.
Cách thứ nhất Võ Giả dùng công pháp hấp thu tinh hoa từ thịt yêu thú, hoặc dược lực của thảo dược lâu năm để đả thông Võ Mạch, và rót đầy chân khí nội lực vào Võ Mạch, từ Luyện Thể nhất trọng cho đến Thập Trọng hết thẩy 10 đầu, đây được xem là cách bình thường nhất.
Cách thứ hai là dễ nhất và được những các võ giả hay dùng nhất đó là cắn thuốc, Thông Mạch Đan nhất phẩm đan dược có thể trợ giúp đả thông Võ mạch cho võ giả luyện thể cảnh nhưng mỗi người tối đa chỉ có thể phục dụng 3 lần .
Còn cách thứ 3 chính là rèn luyện thân thể từ bên ngoài để đả thông Võ mạch nhưng tất nhiên đây là cách khó nhất nói là rèn thể chẳng bằng nói là tự ngược bởi quá trình rèn luyện phải chịu thống khổ mà không phải võ giả bình thường nào cũng có thể chịu được, vì Võ Mạch nằm sâu trong khắp cơ thể của võ giả, nếu không cẩn thận sẽ vạn kiếp bất phục.
Người chọn cách này thì đều là Người có Đại Nghị Lực, Đại Ý Chí, hoặc là người mang nhân vật chính quang hoàn, và giấc mơ trở thành cường giả đỉnh thiên lập địa nguyên chủ đã chọn cách thứ ba.
10 năm qua hắn chưa từng dừng lại việc rèn luyện thân thể của chính mình, nhiều lần suýt chút nữa liền đã chết, cũng không làm hắn lui bước, nhưng Võ mạch đã không còn thì làm sao đả thông được dù là Vạn Cổ Yêu Nghiệt cũng không có cách nào làm được.
Nếu có người hỏi kẻ phế vật nhất Hắc Thạch Thành là ai? thì sẽ có nhiều người không thể trả lời được, vì Hắc Thạch Thành diện tích to lớn có hơn 500 vạn người sinh sống, ngoài Ngũ Đại Gia tộc ra, còn có các bang phái lớn nhỏ khác, và trong số các thế lực đó thế hệ thiếu niên thời nào mà không ra vài cái phế vật, cộng lại cũng không dưới 1000 người đâu, nếu xét độ về phế thì Nguyên chủ chỉ xem như là 1 trong những người nổi bật nhất trong những kẻ phế vật thôi, vì Tam đại căn bản để trở thành võ giả hắn có hết 2 cái là phế phẩm rồi, và 1 lí do khác để người khác chú ý tới hắn đó là thân phận Tam Thiếu gia của Trần gia, 1 trong ngũ đại gia tộc lớn nhất Hắc Thạch Thành.
Nhưng nếu có người hỏi ai là kẻ điên nhất, không sợ chết nhất Hắc Thạch Thành thì hơn 9 thành người ở Hắc Thạch Thành sẽ trả lời là Tam Thiếu Gia của Trần Gia Trần Ngạo Vân, vì sao ? vì trong quá trình rèn luyện thân thể , thống khổ là điều không thể tránh khỏi.
Người dùng phương pháp rèn thể để đả thông Võ Mạch khi nhắc đến sẽ được người khác khâm phục đến tận cùng, vì sự thống khổ đó không phải ai cũng chịu được.
nhưng Nguyên chủ là người không có Võ Mạch, thì làm sao đả thông, nên quá trình càng thống khổ hơn, suốt 10 năm qua nhiều lần tập luyện quá mức chịu được, đến độ gãy cả tay chân, thậm chí đi tới Quỷ Môn Quan hết 9 lần, nếu không phải Hồng Nguyệt bôn ba khắp nơi vừa thu thập thông tin về cách phục hồi Võ Mạch cho hắn, vừa săn giết không ít yêu thú, đạt được nhiều lần kỳ ngộ, cùng tài nguyên, tích góp cũng rất hùng hậu, lại không chút do dự xuất ra 9 lần tích góp tiền tài của bản thân để mua chữa thương đan dược trân quý nhất để cứu hắn, thì hắn đã mộ xanh cỏ từ lâu rồi.
Vì thế khi nhắc đến tên hắn nhiều người mặt tái nhợt suy nghĩ 'một tên điên vì tu luyện có thể không cần mạng sống như vậy nếu trở thành địch nhân sẽ đáng sợ nhường nào', sau đó lại thở phào một cái 'cũng may hắn không thể tu luyện trở thành võ giả'.
Trở lại vấn đề chính trừ khi ăn vào Phục Mạch Đan Ngũ Phẩm Đan dược lại được Võ Linh cường giả trợ giúp luyện hoá dược lực thì Võ mạch mới có thể hồi phục như cũ, nhưng điều đó là không thể nào.
Ngạo Vân sau khi dung hợp linh hồn thấy được từng cảnh tượng xẹt qua trong đầu, cảm khái một tiếng, hắn cảm thấy rất đồng cảm với nguyên chủ vì sinh ra với ý chí mạnh mẽ lại cản trở bởi thân thể và linh căn đều là phế phẩm nên không thể tu luyện tuy vậy vẫn không bỏ cuộc.
Nhưng có một điều Ngạo Vân không đồng tình với nguyên chủ là hắn rất bài xích mẫu thân của mình, hầu như chưa từng kêu nàng một tiếng Mẫu Thân từ khi biết được hắn được nàng sinh ra một cách không minh bạch, thường hay nói năng cọc cằng, đối với nàng lớn tiếng quát mắng.
Tuy nhiên, mặc kệ những điều đó Hồng Nguyệt vẫn thương yêu hắn dù hắn có hỗn xược với nàng ra sao, thậm chí nàng biết hắn không phải con nàng vì hắn càng lớn lên thì càng giống Bạch Y Nữ Tử trong mộng khi xưa, bởi vì tất cả là do nàng đã đích thân mang nặng đẻ đau suốt 9 tháng 10 ngày để sinh ra hắn.
Nói đi cũng phải nói lại hơn một tháng trước lúc ấy Nguyên Chủ trong một lần đi ra ngoài vô tình cứu được một cái lão giả đang bị thương trầm trọng, nghe hắn nói là bị một nhóm người áo đen bịch mặt lai lịch thần bí truy sát, lão giả vì muốn báo đáp ân tình nên đã tặng hắn một cái trữ vật giới chỉ, nói là trong đó cất chứa hơn phân nữa tích góp cả đời hắn, sau đó rời đi.
Ở lão giả sau khi rời đi Nguyên chủ cũng gặp phải một cái người áo đen bịch mặt, sau khi hỏi hắn vài thứ lại quả quyết xuất thủ giải quyết nguyên chủ, muốn giết người diệt khẩu, Nguyên Chủ lúc ấy chỉ là cái người bình thường mà thôi ngay cả phản ứng cũng không kịp nói gì trốn thoát, chỉ một chưởng sinh cơ đoạn tuyệt.
Đây cũng là lúc Ngạo Vân được hệ thống mang tới nhập vào thể xác của Nguyên chủ người vốn đã chết dưới tay của Hắc Bào Nhân, sau đó lại được người tìm thấy mang về căn viện của Hồng Nguyệt.
Lúc đó Hồng Nguyệt thấy thảm trạng của mình như vậy, nàng bản tính vốn rất bao che khuyết điểm, thế nên nộ hỏa ngập trời, lúc ấy Hắc Thạch Thành có thể nói là gà bay chó chạy, bởi nàng tuy tu vi chỉ là Đại Võ Sư Sơ Kỳ, một chút bang phái lớn mạnh đều có 2 3 cái Đại Võ Sư thâm niên cường giả tọa trấn, nhưng Hồng Nguyệt là ai? nàng là Thiên Tài lại thân mang Hoàng Cấp Trung Phẩm Hỏa linh căn, chiến lực mạnh mẽ trực chỉ Đại Võ Sư Hậu Kỳ.
Vì vậy mà một số bang phái lớn nhỏ khổ không thể tả, thậm chí người của Tứ Đại Gia Tộc đều bị Hồng Nguyệt hỏi thăm qua một lần, nếu không phải trưởng lão các đại gia tộc cùng nhau ra tay ngăn cản, nói không chừng nàng đã lật cả Hắc Thạch Thành lên để tìm cho ra hung thủ.
Mà sau nhiều ngày sớm chiều đích thân kề cận chăm sóc Ngạo Vân, Hồng Nguyệt vốn đã gần 20 năm không có phu thê chi thực, cuối cùng quyết định liều lĩnh chuốc mê con mình để đi đến bước này.
Hồng Nguyệt cũng không quan trọng việc luân thường đạo lý vì Ngạo Vân cũng không thực sự là con ruột của nàng, nói đến 2 người chỉ có duyên mẫu tử chứ không thật sự là mẹ con.
Nhưng ngẫm lại nếu Nguyên chủ không chết vì dưới độc thủ thì cũng sẽ chết dưới sự dằn vặt của Hồng Nguyệt vì một tháng qua nàng “hấp diêm” hắn không có 1000 cũng có 800 lần.
Lúc ban đầu hắn còn vui sướng chờ mong, tuy lần nào cũng bị chuốc thuốc mê nhưng do linh hồn cường đại nên cơ thể dù mệt mỏi vì thuốc mê nhưng tinh thần vẫn rất tỉnh táo, mặc dù vậy hắn vẫn giả vờ ngất đi để được tận hưởng cơ thể mê người của Hồng Nguyệt.
Còn nàng thì sau khi nếm thử tư vị của nam nhân sau nhiều năm trống vắng thì càng ngày càng không biết điểm dừng, có lúc nàng chơi hắn cả mấy ngày liền mà không quan tâm đến dược lực đã hết hay chưa, khiến hắn cảm thấy thật hết nói nổi, nếu không phải nàng vẫn nhớ cho hắn ăn các loại đan dược tẩm bổ thân thể thì hắn không chết vì hư thoát cũng chết vì đói bụng, vậy thì thật sự khôi hài.
Lúc mới bắt đầu thân thể này mặc dù yếu ớt nhưng còn chịu được 30 phút mới bắn một lần, nhưng khi các kỹ thuật của Hồng Nguyệt dần dần lợi hại hơn qua từng ngày thì thời gian bắn đã giảm phân nửa nếu không phải nàng cho hắn uống thuốc tẩm bổ, cùng tráng dương hằng ngày thì e là hắn lại được hệ thống cho xuyên không một lần nữa cũng không chừng.
"Đinh! quét hình thành công , hệ thống sẽ thức tỉnh 5....4....3...2...1...thức tỉnh hoàn tất, Tiêu Dao hệ thống xin chào ký chủ ".