Chương 2: Xuyên Không

【 16 năm sau 】

Đông Hoang Khu Vực, Phong Huyền Quốc, biên giới phía Nam nơi giáp ranh với Hắc Giao Sơn Mạch, Hắc Thạch Thành, Trần Gia phủ đệ, một cái Tứ phẩm thế lực, có một căn viện rộng lớn được xây tách biệt với những nơi ở khác của Trần Gia, Căn Viện này là nơi ở của Tam Trưởng lão Trần Hồng Nguyệt một Mỹ Nhân Tuyệt Thế, nàng còn là cường giả sở hữu tu vi Đại Võ Sư Sơ Kỳ.

Theo lời truyền rằng vẻ đẹp của nàng Phong Hoa Tuyệt Đại, Khuynh Quốc Khuynh Thành, sắc đẹp của nàng đã từng mê đảo hàng vạn nam nhân trong Hắc Thạch Thành, nhưng Thiên phú võ đạo của nàng cũng không kém vẻ đẹp ấy bao nhiêu, ở tuổi 20, đã tu luyện đến Tiên Thiên Viên Mãn, với Hoàng Cấp Linh Căn, cùng tài nguyên của một cái Tứ Phẩm Gia Tộc như Trần Gia, Hồng Nguyệt có cơ hội trước 40 tuổi trùng kích Võ Linh chi cảnh, trở thành bá chủ một phương, đến lúc ấy ngay cả Phong Huyền Quốc Quốc Chủ cũng phải nể mặt nàng 3 phần.

Nàng đã từng hoành không xuất thế, đánh bại từng cái thiên tài của Tứ đại gia tộc còn lại, sau đó kết hôn với thiếu niên thiên tài đương thời chính là Thiếu Chủ Trần Gia, và cũng chính là Đương Nhiệm gia chủ hiện tại của Trần Gia Trần Cuồng Phong.

Nhưng đó là chuyện của hơn 20 năm về trước khi nàng lúc còn tuổi đôi mươi phong quang vô hạn, Mỹ Nhân Thiên Tài, vạn người say mê theo đuổi, còn bây giờ đã qua 20 năm, tuổi của nàng cũng đã 40, nhưng là người tu luyện nên vẻ đẹp kinh tâm động phách, phong tình vạn chủng ấy không những không giảm mà còn theo từng năm tuổi mà tăng thêm, thân thể của nàng càng ngày càng có một loại phong vận thành thục tựa như một trái đào mật chín mộng chỉ cần bấm tay vào là sẽ chảy tràn nước ra ngoài vậy, nếu khi xưa nàng là một tuyệt thế mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành thì bây giờ nàng lại Diễm Lệ Mỹ Phụ, câu tâm đoạt phách.

Và lúc này đây vị diễm lệ mỹ phụ nhân này đang loả thể ngồi trên người của một thiếu niên đang ngủ mê mà nhấp nhô lên xuống như một mỹ phụ nhân thiếu thốn tình dục lâu ngày cần được phát tiết vậy , trước ngực hai bầu vú trắng noãn to lớn, tròn trịa một cách hoàn mỹ, chính giữa là 2 đầu ti Xích Hồng sắc như 2 viên Hồng bảo Thạch tiên diễm mỹ lệ , lúc này chúng đang theo động tác của nàng mà không ngừng nảy lên xuống theo từng nhịp , bên dưới là bờ mông đầy đặn trắng phao to lớn mà co dãn, linh lung lồi lõm, tạo nên đường cong cơ thể hoàn mỹ lả lướt ,cái mông đít đàn hồi của nàng lúc này đang không ngừng dập vào hạ thể của thiếu niên khiến cho côn thịt không ngừng ra vào huyệt động ướt át của nàng.

Cảm thấy thời cơ cũng vừa đúng lúc Hồng Nguyệt tăng nhanh tốc độ nhấp mông lên mấy lần, âm đạo chật hẹp của nàng cũng co thắt chặt lại một chút khiến khoái cảm càng tăng thêm một tầng, nàng vừa nhấp mông vừa rên rỉ nói:

“ a..a..a..Vân..Nhi..thật sướng...Vân..Nhi... con..làm..mẫu thân .. thật ... sướng... Vân..Nhi ..ta...yêu...con.. A.. A.. A~”

vì Hồng Nguyệt tăng tốc độ nhấp mông nên dương vật không ngừng ra vào huyệt động đã tràn đầy dâm thủy của nàng và trong miệng nàng cũng truyền ra những tiếng rên rỉ mê hồn. Bỗng nhiên thiếu niên dưới người rên rỉ một cái theo sau đó là một tràn dương tinh bắn thẳng vào l-n nàng khiến nàng đạt đến cao trào thứ n lần trong ngày, nóng bỏng dâm thủy tuôn ra, dâm huyệt chỗ sâu nhất hoa tâm mạnh mẽ co rút lại, cắn chặt đầu dương vật mãnh liệt co thắt lấy làm cho thiếu niên dưới thân sướng đến phải rên hừ hừ thống khoái.

“Vân Nhi mẫu thân xin lỗi vì đã làm như vậy với con , xin con hãy tha thứ cho ta, ta chỉ là bất đắc dĩ mới làm như vậy .”Thấy sắc trời gần sáng nên Hồng Nguyệt dừng lại việc "hấp diêm" con mình , nàng vừa xin lỗi , vừa mút sạch tinh hoa trên c-c và thân thể con trai nàng sau đó mặc đồ vào cho hắn.

Thiếu niên dưới người không phải ai khác chính là con nàng Trần Ngạo Vân năm nay 16 tuổi, người ta nói 30 như lang, 40 như hổ. Sau sự việc năm ấy nàng và trượng phu đã tách nhau ra ở riêng, Trần Cuồng Phong cũng không trách hay đuổi nàng đi nhưng cũng không đoái hoài gì đến nàng mà chỉ chăm lo bế quan tu luyện giống như đang trốn tránh nàng vậy, và cũng từ đó nàng đã lâu không có đi phu thê chi sự.

Nên đã phải tự giải quyết dục vọng của mình bằng tay nhưng đã nhiều năm rồi nên nàng đã không còn cảm nhận được khoái cảm thật sự nữa, nàng đã không thể thỏa mãn chính mình nữa, nên một tháng trước nàng đã nhịn không được chuốc thuốc mê đứa con của mình để vụng trộm thỏa mãn dục vọng của mình.

Mặc dù rất muốn giải tỏa dục hỏa tồn trữ trong người nhiều năm nhưng nàng không muốn nam nhân nào khác chạm vào mình vì nàng là loại nữ nhân trinh liệt, không nói là trung trinh không đổi vì cuối cùng nàng đã chọn Ngạo Vân nhưng cũng không phải loại dâm phụ tùy tiện chỉ vì dục vọng, nàng thà chết cũng không để nam nhân nào khác đụng vào mình, nên mới chọn con của mình làm đối tượng nhưng đồng thời nàng cũng không muốn hắn biết đến việc mẫu thân đoan trang của mình lại có một mặt dâm đãng đến vậy nên mới ra hạ sách này.

“Vân Nhi sắc trời đã gần sáng ta phải về đây ,con nghĩ ngơi đi, ngày mai ta sẽ tiếp tục đến , ta xin lỗi con”( =]]]) . Nàng hôn nhẹ nhàng lên má hắn bằng đôi môi đỏ mọng kiều diễm của mình. Đi ra khỏi phòng và khẽ đóng cửa lại , vì vừa được thõa mãn cả thể xác lẫn tinh thần nên nàng hồn nhiên không biết có một ánh mắt phức tạp đang nhìn theo bóng lưng của mình.

Ánh mắt này không phải của ai khác mà đó là của Ngạo Vân, hắn đang thẫn thờ nhìn theo bóng lưng mê người kia, trong mắt hắn sự phức tạp xen lẫn vui sướng đang cùng lúc diễn ra.

Phức tạp vì không ngờ mẫu thân đoan chính của mình lại có một mặt như thế, à không!, phải nói là mẫu thân của cổ thân thể này mới phải, vì hắn là người xuyên không và hắn cũng vui sướng vì mình vẫn còn sống.

Kiếp trước hắn là người địa cầu sống kiếp độc thân cẩu 20 năm cuối cùng như được vận mệnh sắp đặt sẵn vậy mơ mơ hồ hồ bị một đạo lôi đình đánh trúng mà chết, cũng chính lúc ấy linh hồn được hệ thống mang đến thế giới này nhập vào một cái thân thể cùng tên họ với mình.

Đúng! các ngươi không nghe lầm, thân là main của một truyện yy tại sao không có hệ thống phụ thân được cơ chứ, hắn đã xuyên không được một tháng và vẫn đang đợi hệ thống thức tỉnh vì nó đang ở trạng thái ngủ đông để quét hình toàn bộ thông tin về thế giới này.

Ngạo Vân sau khi được hệ thống trợ giúp dung hợp linh hồn với nguyên chủ của thân thể này thì hắn cũng biết được ký ức và cuộc sống mà y đã trải qua trong 16 năm qua.

Ngạo Vân có một người "mẫu thân" kiều diễm như vậy không biết là nên vui hay buồn đây, hắn vốn không phải quân tử, loạn luân gì đó, hắn cũng không coi vào đâu, vì hắn cũng không phải thực sự là con của Hồng Nguyệt, thậm chí một ít ký ức chỗ sâu nói cho hắn biết cỗ thân thể này cũng không hoàn toàn là con ruột của nàng.

Nói đến nguyên chủ của thân thể này cũng thật đáng thương từ nhỏ đã có mơ ước trở thành cường giả đỉnh thiên lập địa nhưng khi vào năm 5 tuổi được gia tộc kiểm trắc Linh Căn thì chỉ là phế phẩm, Võ Mạch phá toái, còn về Thiên Phú thì không có kết quả, thậm chí huyết thống biểu hiện ra tuy là vẫn trùng khớp với huyết mạch của Trần Gia nhưng cũng không phải đích hệ của Trần Cuồng Phong vì thế mà đưa đến oanh động to lớn, con trai của Gia Chủ Trần Gia lại không mang huyết thống trực hệ của hắn?

Chuyện cười này nếu truyền ra ngoài thì thể diện, danh dự của Trần gia coi như mất sạch nên Trần Cuồng Phong ra lệnh tất cả cao tầng Trần Gia phải giữ im lặng và phong bế tất cả tin tức có liên quan đến việc này.

Nhưng có tường nào mà không lọt gió đâu? nhất là khi có Đại Trưởng Lão nhất mạch như một con Độc Lang đang không ngừng dòm ngó ngôi vị gia chủ Trần Gia, luôn chờ đợi thời cơ để kéo Trần Cuồng Phong xuống khỏi vị trí gia chủ và việc thân thế không minh bạch của Ngạo Vân chính là cơ hội tốt nhất, bọn hắn âm thầm cho một vị cao tầng của Trần gia giả say lỡ mồm nói ra việc này ở Thính Hương Lâu, tửu lâu lớn nhất Hắc Thạch Thành, sau đó Đại Trưởng Lão đích thân xuất mã lấy thế như lôi đình diệt sát vị Trần Gia cao tầng này lấy lí do vì diệt trừ một số sâu mọt, ăn cây táo rào cây sung biểu thị hắn rất quan tâm đến danh dự Trần gia, nhưng thực chất là giết người diệt khẩu.

Việc này sau khi truyền ra ngoài như một quả bom bạo tạc loan truyền khắp cả Hắc Thạch Thành, Hồng Nguyệt lúc ấy chỉ là Võ Sư sơ kỳ, tuy là Thiên Tài, chiến lực khủng khiếp có thể vượt cấp khiêu chiến một vài vị Võ Sư Trung Kỳ, Hậu Kỳ cường giả lâu năm.

Nhưng người nhúng tay vào vụ việc lần này thật sự quá nhiều, Tứ Đại Gia Tộc, Trần Gia Đại Trưởng Lão nhất mạch, hơn 10 cái gia tộc trung lưu, mấy chục cái bang phái lớn nhỏ trong Hắc Thạch Thành, bọn họ có vì tham gia góp vui, tiện tay bỏ đá xuống giếng, có nguời vì lợi ích, có người muốn lôi Trần Cuồng Phong cùng Hồng Nguyệt xuống vị... nhưng tất cả đầu mâu đều nhắm vào tiểu Ngạo Vân 5 tuổi chẳng biết gì, cùng Hồng Nguyệt người liên quan trực tiếp nhất.

Cuối cùng nàng chịu không được, buộc phải cầu viện Lão Gia Chủ đang bế quan, người vừa là Cha chồng vừa là nghĩa phụ của nàng, Trần Gia Lão Gia Chủ vừa nghe tin, với lịch duyệt của hắn chỉ vừa suy nghĩ, đã đoán hết 8 9 phần trọng tâm của sự việc.

Hắn dùng Bán Bộ Võ Linh Tu Vi, một lần xuất thủ diệt hơn hai mươi cái thế lực lớn nhỏ của Hắc Thạch Thành, như một lần dương oai của Trần Gia, cũng như cảnh cáo Đại Trưởng Lão nhất mạch, cùng Tứ Đại Gia Tộc còn lại, và đính chính lại một điều là hắn còn sống.

Sự việc này theo hai mươi cái tiểu thế lực bang phái, gia tộc, cũng chính là hơn mấy ngàn mạng người, có thể nói là máu chảy thành sông, từ đó lặng xuống.