Chương 14: Tử Lôi Long Thể

Tuy giao tranh chỉ xảy ra trong khoảnh khắc nhưng cũng đủ HP cùng MP của hắn hồi đầy cây lại rồi, chân khí trong đan điền hồi phục 8 9 phần, nội thương cũng hồi phục không sai biệt lắm.

"Hưu!".

Thấy 3 người công tới Ngạo Vân, chân đạp Soru, thân ảnh như thuấn di lướt qua nam tử kia, sau đó xuất hiện phía sau 2 cái tuyệt sắc Hoa Tỷ Muội, 2 cánh tay giang ra, nhanh như thiểm điện vỗ một phát vào bờ mông căng tròn của 2 nàng, đôi tay hắn còn ở bên trên bờ mông săn chắc đàn hồi đang vểnh lên này niết vài cái thật mạnh.

"Bốp"

"Haa..."

"Ưm..."

"Xúc cảm này!, còn có mùi hương này!, chậc chậc!! rất thơm cũng rất sướng tay!!"

Đôi tay vừa thưởng thức bờ mông to tròn của hai vị mỹ nữ, trong miệng còn xuất ra ngữ khí khinh bạc giai nhân, không những thế bộ dáng lúc này của hắn cũng rất muốn ăn đòn,

2 cái Tuyệt Sắc Nữ Tử chỉ cảm thấy một hồi hoa mắt thì bộ vị mẫn cảm riêng tư của mình bị một cái đại thủ vỗ mạnh xuống, còn cho bắt vào tay, không kiêng nể gì mà toàn lực xoa bóp.

Từ trước đến này luôn là thân phận cao quý, bất kể thực lực vẫn là thiên phú đều rất mạnh mẽ, một dạng nam tử ở trước mặt các nàng đều không nhắc đầu lên được, còn những kẻ có thể so sánh được thì lại cố kỵ thân phận của 2 nàng mà không dám làm gì quá quắc, có cũng chỉ là bên trong thèm muốn còn bên ngoài nịnh bợ theo đuổi mà thôi.

Cảm nhận được lực lượng truyền đến từ mông, biến thành nhiệt lượng nóng bỏng đầy khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể, để cho 2 vị mỹ nhân chỉ là Hoàng Hoa Khuê Nữ, trước đến này chưa bao giờ cảm thụ qua loại khoái cảm khác lạ thế này thì như thế nào có thể chịu đựng được?

Nên trong lúc nhất thời kiều rên một trận, thanh âm rung động lòng người truyền đến tai Ngạo Vân khiến hắn không nhịn được mà ngắc mạnh một chút.

Nhất thời khiến 2 nàng đều la toáng lên:

"A..."

Còn hắn thì đưa tay lên ngửi một chút, vì hắn không có sử dụng haki nên mùi hương thơm ngát vẫn lưu lại trên tay.

"Tiểu tặc ! ngươi dám!!"

"Hạ lưu vô sỉ dâm tặc chết đi!!!"

2 nàng bị tập kích bất ngờ nên đã "thất thần" trong chốc lát nhưng khi bị Ngạo Vân làm đau thì nhanh chóng lấy lại tình thần, nghĩ lại lúc nãy biểu tình cùng hành động của mình, cùng động tác của Ngạo Vân thì sự xấu hổ và giận dữ bùng phát, cả 2 đều quát to một tiếng, đồng loạt rút kiếm của mình ra thi triển kiếm chiêu mạnh nhất của mình.

Thủy Vân Kiếm Pháp - Thủy Điệp Lưu!!!

Liệt Hỏa Kiếm Pháp - Hỏa Vũ !!!

Các nàng thiên phú đều không kém Lý Mặc thậm chí còn hơn một chút, mỗi chiêu mỗi kiếm mang nhiệt khí cùng hàn khí kinh người nhưng đối với người có Mera Mera no mi năng lực cộng thêm Hỏa Chi Nguyên Linh Căn thì nhiệt độ nóng và lạnh như thế chẳng là gì cả.

"ừm không sai, cả hai đều đem kiếm pháp lĩnh ngộ đến đại thành cảnh giới, nhưng cuộc chiến này nên đi đến hồi kết rồi".

Nói xong, Ngạo Vân thiêu đốt Tử Lôi Long Tinh Huyết nằm sâu trong Hỗn Độn Chi Tâm, vì nếu không như vậy thì với cơ thể hiện tại hắn muốn mở ra Tử Lôi Long Thể đạt được trạng thái tăng phúc 100 lần chắc chắn cơ thể sẽ không chịu nổi mà nổ tung.

Thiêu đốt tinh huyết là Chiến Pháp mà Võ Giả cường đại hoặc Yêu Thú dùng để Đồng Quy Vu Tận với địch nhân, vì nếu tinh huyết khô cạn chẳng khác nào dầu hết đèn tắt, mặc người chém giết.

Thông thường loại chiến đấu này chỉ kéo dài được vài phút đến vài giờ sau đó còn phải lâm vào thời kỳ suy yếu, muốn khôi phục trạng thái đỉnh phong phải từ vài tháng đến vài chục năm, nhưng Ngạo Vân thì khác, không nói đến hiện tại Tử Lôi Long Tinh Huyết đã được ôn dưỡng trong Hỗn Độn Chi Tâm đạt đến số lượng kinh người, hơn 100 cân Tinh Huyết để hắn mặc sức thiêu đốt, thì với Hỗn Độn Chi Tâm dù là còn một giọt tinh huyết hắn cũng có thể nhờ vào công dụng nghịch thiên của nó để giúp Tinh Huyết đạt đến tình trạng sinh sôi không ngừng.

Vì thế không sợ tình trạng trong chiến đấu bị tuột xích, cũng không tiến vào thời kỳ suy yếu, đơn giản vì Hỗn Độn Chi Tâm của hắn quá mực nghịch thiên thế thôi.

"Ngang!!!"

Một tiếng long ngâm từ sâu trong cơ thể của Ngạo Vân truyền ra, đây chính là thanh âm của đầu Tử Lôi Long được Tinh Huyết hóa thành của hắn.

Hiện tại Tứ Trảo Tử Lôi Long được Tinh Huyết hóa thành cũng đã tấn cấp hóa thành Ngũ Trảo Tử Lôi Long, hình thể trưởng thành đến dài hơn 10m, thỏa thỏa chính là gấp ban đầu 10 lần.

Long Uy khuếch tán ra Tứ Phương, khiến trăm dặm xung quanh bất kể là sinh vật nào chỉ cần không phải cấp bậc Ngũ Giai đều bị áp chế phải nằm phũ phục xuống mặt đất không gượng dậy nổi, thậm chí toàn bộ phàm giai dã thú bị Long uy áp chết queo luôn.

Trong cơ thể hắn nhân loại huyết mạch đã rút đi hoàn toàn, bây giờ trong người hắn chảy là Long Huyết, Tử Lôi Long Huyết Mạch.

Toàn thân cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, quần áo rách toạt bị thay bằng một lớp vảy rồng màu Tím, hai cái sừng nhô lên trông uy nghiêm như một vị quân vương, cái đuôi dài óng ánh màu tím đong đưa sau mông, tay chân được bao bọc bằng một lớp vảy rồng cứng rắn, móng tay được bọc bởi Long Trảo ẩn chứa móng vuốt sắc nhọn, xung quanh là những tia lôi điện màu tử sắc vờn quanh.

Thân thể hắn cao lớn lên gần 2,5m, cơ bắp toàn thân bành trướng to lớn nhưng lại vừa đủ để thân hình cân xứng một cách hoàn mỹ, mái tóc đen dài xỏa sau lưng, toàn bộ lân phiến phủ lên giống như một bộ Tử Sắc Chiến Giáp, làm cho tư thái của hắn càng trở nên hùng dũng, uy phong mà cao quý như một vị Vương Giả của Long Tộc đang Quân Lâm Thiên Hạ, làm cho 2 nữ tư đối diện cũng phải thất thần trong giây lát, cộng thêm khí tràng cường đại của Long Uy mà kiếm kỹ của hai người như một loại hình ảnh slow motion trước sự quan sát của Ngạo Vân.

Tử Lôi Long Thể, đây chính là thể chất mạnh nhất lúc bây giờ của hắn, cũng là một trong những con át chủ bài mạnh mẽ nhất.

Ở trạng thái này là lực lượng thể chất của hắn có thể hoàn mỹ tiếp nhận lực lượng x100 lần của Cấp Bậc Thiên Thể, trong đó bao gồm lực lượng, phòng ngự, tốc độ, thể lực, năng lượng,... đều x100 lần, với nhiều thuộc tính được x100 lần như vậy thì tổng hợp chiến lực của hắn sẽ không chỉ tăng 100 lần đơn giãn như vậy.

Keng Keng !!!

Hai cánh tay bao phủ bởi Long Lân chậm rãi vươn ra đã dễ dàng bắt được 2 thanh kiếm mang theo vũ kỹ nóng bỏng bạo tạc như lửa, cùng nhu mì nhưng ẩn chứa cương khí dũng mãnh dữ dội như nước, mà không hề bị tổn thương gì.

"Thể chất đặc thù".

2 nàng cùng nhau hoảng sợ kêu lên, có thể làm cho một nhân loại trong chốc lát biến đổi như thế chỉ có thể là thể chất đặc thù, nhưng loại thể chất ấy dù là cấp bậc Phàm Thể nhất tinh cũng có thể tăng chiến lực lên 1 thành rồi, nếu là Phàm Thể Thập Tinh càng khủng bố, đó là tăng lên 10 thành chiến lực cũng chính là gấp đôi thực lực vốn có.

Mà 2 nữ nhìn khí tràng của thể chất này kinh khủng như vậy, các nàng chắc chắn nó cấp bậc không thấp, ít nhât nó để người cũng đồng dạng sở hữu Thể Chất Đặc Thù đến cấp bậc Huyền Thể như các nàng cảm nhận được to lớn uy áp.

"Đoán đúng rồi nên có thưởng nha 2 vị mỹ nhân!!".

Vừa nói, hắn vừa kéo nhẹ 2 thanh kiếm về phía mình làm cho 2 nàng phải nhào vào lòng của hắn, Long Uy tập trung vào người 2 nàng khiến cho cả 2 không thể động đậy được.

Ngạo Vân lúc này mới một tay ôm một người vào lòng, đầu cúi xuống sâu vào lòng ngực của cả 2, thỏa sức hít hà mùi hương thơm nồng của cơ thể xử nữ, 2 tay không yên phận, một hồi bóp bầu vú đầy đặn no đủ căng phồng, một hồi bóp cái mông căng đét của 2 nàng, thậm chí còn đưa xuống dưới giữa háng của họ, cách 2 tầng y phục kích thích bộ vị mẫn cảm nhất, không thể không nói dù là cách 2 tầng y phục nhưng hắn vẫn có thể nhạy cảm phát giác được âm vật của cả 2 người đều đã bị hắn làm cho cương cứng không chịu nỗi.

Cảm giác của Ngạo Vân lúc này có thể nói là diễm phúc không cạn, thoải mái không thôi, vì nếu không kể đến Hồng Nguyệt cùng Thanh Liên vào, vì họ rất quen thuộc đối với hắn thì đây là lần đầu tiên hắn chân chính tiếp xúc "thân mật" với nữ nhân xa lạ, còn là hai cái tuyệt sắc mỹ nữ, dung mạo giống hệt nhau như đúc, vẻ đẹp lại không kém cạnh gì Cực Phẩm Vưu Vật như Mỹ Phụ Hồng Nguyệt.

Dưới sự phi lễ của Ngạo Vân, chỉ làm khổ 2 vị mỹ nữ, cơ thể của các nàng dần dần nóng ran lên, từng cổ nhiệt lưu chảy khắp tứ chi bách hài, dưới hạ thân càng là bầy nhầy không chịu nổi, nhất là bộ vị nào đó đã liên tục có chất mật chảy tràng ra ngoài nhỏ từng giọt xuống tay của Ngạo Vân, được hắn đưa lên hấp vào trong miệng.

"Cẩu vật chết đi!!" Thấy người trong lòng mình bị tiểu tử này đủ loại đùa bỡn Viên Thành phẫn nộ gầm thét nhào tới.

Ngạo Vân thân ảnh lần nữa biến mất, chớp nhoáng xuất hiện trước mặt Viên Thành, thân hình hơi khom xuống, cánh tay phải được bao bọc bởi Haki Vũ Trang đưa ra phía sau làm tư thế xuất quyền, tụ một luồng hỏa khí, khắp nấm tay rồi sau đó tung cú đấm giải phóng một quyền mang theo xích hồng sắc hỏa diễm.

Hiken (Hoả quyền) !!!!

Đây chính là tuyệt kỹ thành danh của Hỏa Quyền Ace trong One Piece.

Viên Thành tưởng là hắn dùng Nộ Viêm Quyền như lúc đấu với Lý Mặc, mặc dù hắn tự nhận bản thân tuy không bằng Lý Mặc nhưng cũng không yếu hơn bao nhiêu, lúc nãy Lý Mặc có thể tiếp được không dưới 10 quyền thì hắn cũng không kém chứ.

Nhưng khi quyền kình nóng bỏng tới gần trước mặt thì hắn mới kinh hãi phát hiện 1 quyền này hắn tiếp không nổi nhưng cũng đã muộn, hắn chỉ có thể tuyệt vọng nhìn quyền đầu mang theo kinh khủng hỏa diễm thôn phệ hắn mà thôi.

"Không.....!!!!!!"

Ầm !!!!

Trong thời gian không tới 1s ngọn lửa màu đỏ đậm thôn phệ và thiêu đốt hắn thành tro bụi.

Sau khi giết Viên Thành, Ngạo Vân như thuấn thân đi tới chỗ Lý Mặc ngất xỉu, 1 ngọn lửa đỏ bay ra thiêu đốt hắn thi cốt vô tồn.

Ùng Ùng Ùng !!!!

"Mặc Nhi!!!!!!!!!! Không!!!!!!!!!!!!!!tiểu tử ta muốn ngươi chết AAAAA!!!!!!"

Lý Thường mí mắt trừng muốn nứt, hận ý ngút trời gầm thét, Đại Võ Sư sơ kỳ khí thế tỏa ra uy áp kinh thiên không bỏ sót chút nào, khí huyết như kinh hồng từ cơ thể hắn phun trào, một chưởng bức lui Bối Bối, sau đó huy kiếm chém ra một đạo kiếm khí về phía Ngạo Vân,

Nhưng đừng nhìn hắn bây giờ như uy thế vô cùng nhưng thật ra là chật vật không chịu nổi, bởi vì nhìn bộ dáng bây giờ của hắn là đủ biết rồi, tay trái bị móng vuốt sắc bén của Bối Bối cắt gần như đã đứt lìa khỏi cơ thể, toàn thân đâu đâu cũng là vết cắt sâu hoắm đến tận xương tủy, đầu tốc rối bời, khí tức rối loạn, nếu không phải Đại Võ Sư khí huyết cường thịnh, sinh mệnh lực dồi dào, thì hắn có thể đã chết từ lâu.

'Không được!, Mặc nhi đã chết rồi, nếu ta trở về tay không sẽ bị trừng phạt rất nặng nề, thậm chí là cả tính mạng, nhưng con súc sinh đáng chết này quá quỷ dị ta đánh không lại nó, làm sao đây?'. Lý Thường thầm nghĩ.

Nhìn mặc ngoài phẫn nộ nhưng kinh nghiệm xương máu lão luyện đã giúp cho hắn vẫn giữ được đầu óc tĩnh táo để phân tích tình huống hiện tại, tuy vậy hắn vẫn không tìm được một chút khẽ hở nào để đột phá được hiện trạng tàn khốc này, nguyên nhân chính chỉ vì con tiểu yêu thú Tam Giai Đỉnh Phong nhưng lại quá quỷ dị, tính công kích có thể phá hủy cương giáp của một Đại Võ Sư như hắn, tốc độ lại nhanh hơn hắn không biết bao nhiêu lần, một mình nó lại có thể ép một Đại Võ Sư Sơ Kỳ như hắn không tìm ra nam bắc.

Lý Mặc chết, quay về hắn không những phải chịu phạt của Môn phái còn phải nhận lửa giận từ Gia Chủ cũng chính là đại ca hắn.

Quan trọng nhất Lý Mặc cùng đại ca hắn chính là tương lai của cả Lý gia, cả 2 đều chắc chắn sẽ bước vào Võ Linh cảnh trở thành trụ cột của Lý gia.

Tương lai nếu họ bước vào cảnh giới Võ Linh khi đó gia tộc sẽ có thêm 2 vị Võ Linh Cảnh tọa trấn, hiện tại mất một người đối với Lý gia tổn thất không thể vãn hồi được, thử hỏi hắn sao không hận ý ngập trời cho được.

Nhìn Lý Thường phẫn nộ mà bạo phát ra cột khí huyết cường thịnh khiến cho chiến lực tăng mạnh, lại dồn hết toàn lực phát ra một kích nhắm thẳng hướng chính mình mà đến, nhãn thần của Ngạo Vân lại bình tĩnh đến lạ thường, dù trước đó hắn gắng gượng lắm mới có thể chịu đựng được một kích của tên này.

Nguyên nhân chính là dó hắn hiện tại đang kích hoạt Tử Lôi Long Thể, làm cho toàn bộ thuộc tính của hắn đều được tăng phúc 100 lần, dù là như vậy khoảnh cách với Đại Võ Sư vẫn còn rất xa, nhưng nếu hắn dùng Haki Vũ Trang trong trạng thái này, thì hoàn toàn có thể xem nhẹ công kích của một Đại Võ Sư.

Thậm chí trong mắt Ngạo Vân còn có chút khinh thường vì tên này sau khi trảm một đạo kiếm khí toàn lực về phía hắn, thì đột nhiên Bối Bối đi sau mà đến trước, thân ảnh chỉ lóe lên một thoáng đã xuất hiện trước mặt Ngạo Vân sau đó dùng móng vuốt đánh lệch đạo kiếm khí này ra một bên.

Nhìn thấy một màn như vậy tên Lý Thường này trong con ngươi phát ra nồng nặc kiêng kỵ sau đó hắn cấp tốc lui về phía sau, nuốt thêm vài viên đan dược dùng để hồi phục, trong đó có một viên bạo huyết đan, cùng một viên tật phong đan, nhìn bộ dáng hắn là quyết tâm muốn chạy, nếu một Đại Võ Sư toàn lực muốn chạy trốn thì Ngạo Vân cũng không giữ được.

"Hừ!! cẩu vật đáng chết ngươi giết người không nên giết, hãy chờ sự truy sát của Lý Gia chúng ta cùng Thanh Ưng Phái đi!!!". Lý Thường hừ lạnh một tiếng, bỏ lại ngoan thoại, nói xong lại muốn dẫn 2 cái nữ tử kia đi.

"Muốn đi thì tự mình đi, 2 nữ nhân này lưu lại!!" Ngạo Vân nhàn nhạt nói, tay thì vuốt ve đầu nhỏ của Bối Bối, ý là nếu không lưu người ta sẽ để nó chơi với ngươi một chút.

"Ngươi..." Lý Thường sắc mặt tái xanh, khí huyết bạo phát đến mức tận cùng, một cột huyết khí hơn 15m từ người hắn dâng lên cao, chứng tỏ tâm tình hắn hiện tại phẫn nộ đến cực hạn.

Không thể không nói, ở một nơi hoang vu như Đông Hoang Địa Khu này, Võ Linh không ra, Đại Võ Sư đã là cường giả một phương, cho nên không có việc gì lớn, chẳng ai lại dám chọc giận Đại Võ Sư cường giả cả.

"Lý Trưởng lão cầu xin ngài đem tỷ muội chúng ta đi!!!". 2 nàng trăm miệng một lời nói, vừa nãy tiếp xúc đã biết được bản tính của tên thiếu niên trước mặt này, các nàng thừa biết hắn muốn lưu lại hai người các nàng là để làm gì.

"Tiểu tử làm người phải có chừng mực, người ngươi cũng đã giết, còn 2 nàng thân phận không đơn giản, ngay cả Thanh Ưng phái chúng ta cũng không dám trêu vào người phía sau 2 nàng, làm người nên lưu lại một đường, ngày sau gặp lại dễ nói chuyện, để hồi đáp ta đem tất cả tài vật đưa cho ngươi xem như bồi thường có được không!!!"

Lý Thường không hổ là trưởng lão một phái, dù cùng Ngạo Vân có thù không đội trời chung, cũng đang ở trạng thái tức giận nhưng hắn vẫn có thể lấy lại bình tĩnh mà cùng hắn thương lượng, thậm chí ngữ khí cũng đã điều chỉnh lại, vì hắn biết rõ vị kia rất là khủng bố, nếu lỡ 2 nàng có mệnh hệ gì, Lý gia bị diệt là chắc chắn tiếp đó Thanh Ưng phái cũng phải chôn theo, và hắn chính là tội nhân thiên cổ.

"Bối Bối! có người lại muốn chơi với ngay đây!!!" Ngạo Vân vừa vuốt ve đầu nhỏ của Bối Bối vừa nhẹ nhàng nói.

"Bi Bi!" Bối Bối nghe vậy có vẻ hưng phấn mà vươn cái đầu nhỏ lên cao, đôi mắt to tròn đen nhánh ẩn chứa sát khí hừng hực nhìn về phía Lý Thường, 1 đôi móng vuốt sắc bén va vào nhau phát ra từng tiếng kim loại va chạm thanh âm rợn người.

"Bành".

Lý Thường nghe đến đây cũng biết, đối phương là không thể nào thả 2 nữ tử kia ra, cho nên dứt khoát đạp ra khinh công thân pháp, lấy tốc độ viễn siêu Đại Võ Sư Hậu Kỳ hóa thành một luồng hồng quang hướng về phía xa mà đi.

Trong không trung vẫn còn vang vọng giọng nói của hắn:

"Hừ! ta đi, ngươi tốt nhất không nên đụng đến các nàng!!"

Lý Thường rốt cục sợ rồi, hắn sợ cảm giác phải đối đầu với con yêu thú đó lần nữa, đánh cũng đánh không trúng vì nó quá nhanh, phòng ngự không được vì móng vuốt của nó quá bén, hắn kém chút ném cả mạng mình rồi.

"Lý Trưởng Lão!!!!".

"Đừng kêu nữa, người cũng đã đi rồi " Ngạo Vân bước tới bên người 2 nàng, 2 tay bá đạo ôm chặt lấy các nàng, ngửi hương thơm từ cơ thể mê người của hai nàng.

Bởi vì Ngạo Vân đã giải trừ uy áp trên người các nàng, nên cả 2 đã có thể động đậy được 2 nàng rất nhanh nghĩ đến vừa rồi hắn đùa bỡn phi lễ cơ thể ngọc ngà của mình, hiện tại phía dưới vẫn còn ướt đẫm một mảnh đây, thoáng cái cả 2 đều mềm nhũn té vào ngực Ngạo Vân,

Nhưng hai cái mỹ nhân nhi làm sao có thể chịu nổi việc cùng hắn tiếp xúc thân mật như vậy, muốn vươn tay đẩy hắn ra nhưng lại bị Ngạo Vân dùng khí thế chấn ngất đi, Haki quan sát bao trùm 2 cổ thân thể không cách nào phản kháng này, ý niệm vừa động đã đưa vào Thời Không Châu để xử lí sau, còn xử như thế nào thì các ngươi biết rồi đấy....

Ngạo Vân cùng không quan tâm Thanh Ưng Phái đến trả thù vì cả Đông Hoang khu vực Võ Linh chính là đỉnh phong chiến lực, còn cảnh giới cao hơn nữa thì đều là cấp bậc lão Tổ Tông theo kinh nghiệm đọc tiểu thuyết lâu năm thì hắn đoán bọn họ hoặc là bế quan khổ tu hoặc là thọ nguyên sắp hết ngủ đông đợi cơ duyên hoặc manh mối của thiên tài địa bảo...v... nói chung là họ sẽ không dễ dàng hạ sơn xuất thủ chỉ vì một kẻ địch vô danh hoặc chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.

Nên dù hắn biết Thanh Ưng Phái là 1 trong Tứ Đại Môn phái của Phong Huyền Quốc chính là Cự đầu một phương cũng chẳng thể làm hắn kiêng kỵ mà chỉ để cho hắn chiến ý hừng hực mà thôi, đối với Ngạo Vân chỉ cần là địch nhân vậy thì đến chiến, còn chiến không lại? thì chạy thôi, hắn mới không quan tâm sĩ diện mặt mũi đấy.

Còn về đồ vật thì khi giết 2 tên nam tử kia hệ thống cũng đã tự động thu thập lấy đồ vật của bọn chúng vào trong balo rồi, lúc mới biết công năng này của hệ thống Ngạo Vân cũng giật mình không thôi vì hệ thống của hắn cũng đâu phải giết quái up lv, bạo đồ đâu mà có thể thu thập vật phẩm của địch nhân? nhưng kể cả việc xuyên không hoặc có hệ thống hắn cũng đã trải qua thì có gì là không được.

Mở ra xem xét vật phẩm thì ngoài vài bình đan dược, cùng 25 vạn hoàng kim, 30 cái Hạ Phẩm Nguyên Thạch ra, cũng không còn gì quý giá khác.

Về phần thanh Hoàng cấp binh khí của tên Lý Thường cũng chẳng lọt mắt Ngạo Vân vì chất lượng kém hoàn toàn so với đồ mua từ hệ thống.

'Cất lại sau đó bán ra cũng không tệ' Ngạo Vân thầm nghĩ