Đế Phong một thiếu nữ đang đứng trước nam tử , vẻ mặt của nữ tử này chuyển đổi rất nhanh từ vui mừng lại sang buồn bả .
Đó chính là hai người Băng Thần và Đông Phương Tình , sau khi về phòng nằm suy nghĩ lại quá trình nói chuyện của hắn với A Nhất , hắn đã quyết định không cưỡng cầu nữa nhưng khi nghĩ tới chuyện mình sẽ chẳng bao giờ gặp lại A Nhất nữa , hắn lại cảm thấy phiền muôn nhưng hắn đã quyết định hắn muốn chờ nàng luân hồi rồi giúp nàng yên ổn tìm được một người chồng tốt yêu thương nàng là hắn mãn nguyện rồi .
Rồi mới lúc nãy hắn nói với cô gái nhỏ này không cần dùng tính mạng của cô để trao đổi nữa thì Đông Phương Tình vui mừng nhảy cẳng lên cũng phải thôi con người mà ai chẳng muốn sống .
Nhưng sau đó Băng Thần nói rằng vì hắn không có được thứ hắn cần mà hắn cũng không còn hứng thú nữa tuy nhiên hắn vẫn nói cho cô về thân thế của cô và cha mẹ của cô còn chuyện gia đình cô có đoàn tụ được không thì không phải là việc của hắn .
“Vậy ngươi nói cho ta biết đi cha mẹ ta là ai .” Đông Phương Tình sốt ruột hỏi trong ánh mắt cô có một chút chờ mong .
“ Mẹ cô từng là thánh nữ ở trong Hồng Liên Cung , được bồi dưỡng như một người kế thừa của Hồng Liên Cung tương lai , mẹ ngươi tên Hoàng Nguyệt Sương , giờ đây đang ở trong Vạn Hoa Ma Trận một trong ngũ đại cấm địa của Hồng Liên Cung bài danh thứ ba chuyên trị những kẻ phãn bội tông môn , còn cha ngươi theo ta điều tra thì là một yêu tu nhưng hắn lai lịch cũng không nhỏ a là người của Hải Tộc bất quá giờ hắn nơi nào thì ngay cả ta cũng điều tra không ra . Ta biết những gì thì đã kể ngươi hết rồi đấy còn chuyện làm gì thì phải tùy vào cách ngươi làm . Băng Thần từ tốn kể lại những gì hắn biết cho Đông Phương Tình nghe nhưng hắn không có kể trong người Đông Phương Tình có một đạo phong ấn linh hồn do một kẻ tu vi Cửu Kiếp bố trí . Vì theo hắn chuyện phong ấn linh hồn này chỉ có tác dụng phong ký ức không ảnh nưởng tới quá trình tu luyện nên không nói ra cho Đông Phương Tình thêm lo lắng .
“ Không thể nào mẹ ta sao có thể phản bội sư môn , chắc có uẩn khúc gi trong đây .” Đông Phương Tình bỗng như hóa rồ cô không thể tin mẹ cô lại có thể làm chuyện phản bội sư môn được .
Trên Thiên Nguyên Đại Thế Giới có ba điều xấu nếu ngươi làm sẽ bị người khác cả đời phỉ nhổ 1: Bất hiếu cha mẹ
]
2: Phản bội tông môn 3:Bán đứng huynh đệ
Nên vậy Đông Phương Tình phát rồ cũng không gì khó hiểu vì trong trí tưởng tưỡng của cô mẹ cô là một người mẹ tuyệt vời vì một lý do bất đắc dĩ nào đó mới để cô lại Lâm Gia chứ không phải một người tội đồ thế này .
“ Vì sao cô ta phải làm vậy thì thứ cho ta không biết , còn nếu muốn biết đáp án thì cô phải tự đi tìm lấy cho mình rồi .” Băng Thần chậm rãi giải thích cho Đông Phương Tình hiểu , hắn cũng hiểu bây giờ tốt nhất là để một chút thời gian cho nàng bình tâm lại .
Khoảng một lúc sau nàng chậm rãi đưa đôi mắt đầy nước mắt lên quật cường nói ra : “ Cảm tạ ngươi đã cho ta biết , giờ ta có thể đi rồi chứ .”
“ Được à đây là một ít linh thạch thượng phẩm cô có dùng cho tới khi tìm đươc tông phái gia nhập .” Băng Thần nói xong quăng một bao nhỏ linh thạch cho cô ta .
“ Cảm tạ .” Đông Phương Tình cảm kích nói ra .
“Không có gì coi như là trả công cho cô đi một chuyến đến đây .” Băng Thần lắc đầu nói ra
Sau khi Đông Phương Tình rời khỏi , Băng Thần truyền âm cho một tên chấp pháp nội đường bám theo bảo vệ cho cô cho đến khi có chỗ an toàn tá túc .
Một lát sau Băng Thần đứng trên Đế Phong hai tay kết thành một đạo ấn , sau khi ba mươi sáu vòng ấn hoàn thành hắn hét lớn : “ Băng Phong Tuyết Địa .” Như có linh hàng ngàn hàng vạn băng tinh kết thành một dãi đất dày tiếp nối phía sau của Đế Phong .
Sau đó hắn đi vào chỗ băng tuyết đó một tay quơ ra một cái cổng băng với một tấm bảng đề chữ : “ Băng Mộ .” hiện ra .
Sau đó hắn lại nhấc tay lên một tòa quan tài băng ngay chính giữa từ từ nhô lênlen6sau đó hắn lấy quan tài đen ra bế A Nhất lên bỏ vào quan tài băng sau đó thu quan tài đen vào nhẫn rồi nhìn A Nhất thì thào nói : “ Ước nguyện nàng đã xong rồi đấy , nàng vui chứ còn riêng với ta ta không vui tí nào cả .” Sau đó hắn đứng lên nhìn nàng lần cuối day dứt hối hận một loạt cảm xúc như lũ trào vào trong đầu hắn . Nhưng rồi hắn nặng trĩu quay đi vì hắn biết nàng không muốn nhìn hắn như vậy .
Đôi khi kết thúc mới chỉ là bắt đầu.