Trên không trung Lâm Thiên Hùng nhìn qua là vẫn có chút anh tuấn tiêu sái nhưng mà ánh mắt của hắn lại vô cùng lãnh khốc, nhưng mà giờ phút này vẻ lãnh khốc trong ánh mắt của hắn lại càng thêm tàn nhẫn.
Một tiếng đồng hồ trước thì hắn không hiểu vì sao bản thân mình lại quỳ rạp xuống trước mặt Đường Kim, vô cùng nhục nhã, cả cuộc đời của hắn thì hắn chưa bao giờ chịu qua cái cảm giác nhục nhã như thế này. Cho nên trong lúc nhất thời hắn liền hộc máu mà ngất đi ngay tại chỗ, mà thẳng cho đến ba mươi phút sau thì hắn mới tỉnh lại.
Cái loại sỉ nhục vô cùng này đã làm cho hắn một khắc nào cũng không dễ dàng tha thứ được cho nên hắn bắt đầu lên kế hoạch tra thù. Hắn đã biết được Nhạc Trung Hằng đã sang tên chiếc Lamborghini kia cho Đường Kim nhưng mà hắn vẫn báo rằng chiếc Lamborghini của mình đã bị ăn trộm, hắn cho rằng Đường Kim đang lấy chiếc Lamborghini của mình đi khoe, mà vài phút trước đây, khi hắn nhận được tin báo của cảnh sát nói rằng đã phát hiện được xe của mình thì hắn lại càng cảm thấy phán đoán của mình là đúng. Cho nên sau đó hắn liền lái một chiếc Lamborghini khác tới, một khắc hắn cũng không muốn chờ đợi, hắn muốn ngay lập tức mà nghiền Đường Kim ra thành thịt nát.
Thấy được chiếc Lamborghini màu đen này của mình dùng tốc độ nhanh nhất vọt về phía Đường Kim mà Đường Kim lại choáng váng đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích thì trong ánh mắt của Lâm Thiên Hùng lại hiện lên một tia hưng phấn. Hắn tin rằng chắc chắn Đường Kim sẽ không thể nào né tránh được chiếc Lamborghini kia đâm tới, hắn thậm chí đã từng nghĩ đến tình cảnh Đường Kim nằm ở trong vũng máu, còn về phần Đường Kim có phải là thành viên của Ám Kiếm hay không thì hắn cũng không để ý. Dù sao đi nữa thì đến lúc ấy hắn cứ khăng khăng cho rằng đây là một vụ tai nạn xe cộ ngoài ý muốn thì lấy năng lực của Ám Kiếm thì có thể làm gì được hắn đây? - Ha… Ha. ..Ha...
Một loại cảm giác khoái cảm sắp được báo thù đã khiến cho Lâm Thiên Hùng không nhịn được mà cười như điên, hắn ở trên không vẫn bước ra từng bước, sau đó liền hạ xuống phía mặt đất, tư thế vẫn là vô cùng tiêu sái. - Đường Kim, cậu còn thất thần đứng đó làm gì nữa, mau tránh ra đi.
Lúc này thì Tiếu Thiền đã hét rầm lên, tuy rằng nàng đã bị còng tay lại nhưng mà thói quen đua xe của nàng đã khiến cho tốc độ phản ứng của nàng rất nhanh, trong lúc thấy được chiếc Lamborghini chạy như điên hướng về phía chỗ nàng mà vọt tới thì theo bản năng nàng liền nhảy qua một bên, trong lúc nhảy thì nàng nhịn không được mà liếc mắt nhìn Đường Kim một cái. Nhưng mà nàng lại phát hiện rằng Đường Kim lại đứng im nơi đó, cũng không nhúc nhích gì, giống như là bị choáng váng vậy do đó nàng liền hét ầm lên.
Đừng nhìn mấy ngày nàng nàng cũng thường xuyên tranh cãi với Đường Kim, mở miệng là Đường Kim chết bầm, đóng miệng cũng là Đường Kim chết bầm, nhưng mà bây giờ nàng lại thật sự không muốn Đường Kim phải chết a. Bây giờ nhìn thấy hắn sắp bị chiếc Lamborghini kia tông phải thì trong lòng của nàng cũng vô cùng lo lắng.
Không riêng gì Tiếu Thiền mà hai người cảnh sát giao thông là chú Tài và tiểu Trương giờ phút này cũng vô cùng lo lắng, dường như trong cùng một lúc bọn họ liền hô lên: Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL - Tránh ra mau!
Nhưng mà, ba người này kêu thì kêu cũng không dám tiến lên kéo Đường Kim lại, trên thực tế là cho dù bọn họ có dám đi chăng nữa thì cũng hữu tâm vô lực, căn bản là không kịp nữa rồi, bọn hắn chỉ có thể trơ mắt lên mà nhìn chiếc Lamborghini không ai lái hung hăng đâm về phía Đường Kim, mà ở trong nháy mắt khi chiếc Lamborghini kia tông vào Đường Kim thì cả ba người theo bản năng liền nhắm mắt lại, bọn hắn không dám nhìn một màn thảm thiết như thế này. - Lâm Thiên Hùng, mày thật sự là chó không bỏ thói quen ăn phân a.
Giọng nói bình tĩnh của Đường Kim truyền vào trong tai của mọi người, ở trong nháu mắt ngay khi chiếc Lamborghini kia sắp tông vào người hắn thì đột nhiên Đường Kim xuất thủ.
Tay phải của hắn rất nhanh đã giơ lên, ngón tay của hắn cong ra bắn ra một viên đá nhỏ về phía Lâm Thiên Hùng, mà cũng trong nháy mắt đó, tay phải của hắn vỗ ra liền vỗ vào đầu xe của chiếc Lamborghini đang lao đến với một tốc độ rất nhanh.
Lúc này thì Lâm Thiên Hùng đang tỏ ra vô cùng đắc ý, ngay một khắc khi hai chân của hắn vừa mới chạm đất thì đột nhiên hai chân của hắn liền trở nên mền nhũn, hắn ngã nhào trên mặt đất. - A!
Lại một tiếng hét kinh hãi vang lên, lúc này đây chủ nhân của tiếng hét này vẫn lại là Tiếu Thiền, nàng vừa mới mở mắt ra xem sau đó thì nàng liền thấy một cảnh tượng khó tin.
Giọng hét này đã khiến cho Lâm Thiên Hùng có cảm giác không đúng chút nào, một bên hắn từ trên mặt đất đứng dậy một bên thì hắn quay đầu nhìn về phía Đường Kim một chút. Khi hắn vừa nhìn lên thì nhất thời sắc mặt của hắn liền biến đổi bởi vì chiếc Lamborghini kia vốn đã đang hướng về phía Đường Kim đâm vào đột nhiên lúc này lại hướng về hắn mà phóng tới với một tốc độ rất nhanh, hơn nữa vào đúng ngay giờ phút này thì chiếc Lamborghini kia chỉ còn cách hắn có vài mét.
Trong ánh mắt của Lâm Thiên Hùng hiện lên một tia hoảng sợ, hắn không kịp suy nghĩ chuyện gì đang xảy ra, hắn đang muốn né tránh chiếc Lamborghini kia nhưng mà tất cả mọi chuyện đã không còn kịp nữa rồi. - A!
Tiếng hét thê thảm của Lâm Thiên Hùng vang lên, chiếc Lamborghini kia đã đâm thẳng vào người của Lâm Thiên Hùng rồi nghiền luôn hắn, tiếng kêu thảm thiết của Lâm Thiên Hùng dừng lại, lúc này hắn đã nằm trong vũng máu, không nói không rằng gì cả.
Tiếu Thiền há to mồm, thật lâu sau cũng không có khép lại, lúc này thì nàng cũng không có cảm giác được lúc này đây chính là huyết tinh, nàng cảm giác được tất cả mọi chuyện này thật sự là khó tin mà. - Điều này…
Rốt cuộc thì tiểu Trương cũng mở to mắt ra, sau đó thấy một màn như vậy thì hắn cũng choáng váng, đây là có chuyện gì?
- Này, đây là chuyện gì thế?
Mà chú Tài cũng nghĩ không thông, rõ ràng là chiếc Lamborghini kia đâm về phía Đường Kim mà, như thế nào kết quả là đụng phải một người khác đây?
- Cảnh sát thúc thúc, chiếc Lamborghini….chiếc Lamborghini kia không biết như thế nào mà chuyển hướng đâm vào người kia.
Tiếu Thiền có chút cà lăm mà nói.
Chú Tài cũng với tiểu Trương nhìn nhau, mỗi người đều từ trong mắt của người kia thấy được vẻ mất tự nhiên, tà môn, thật sự là quá tà môn đi mà.
- Này, đi thôi, cô còn chưa có mời tôi dùng cơm đâu.
Đường Kim cũng không có tâm tình tiếp tục lưu lại ở nơi này.
- Còng trên tay của tôi còn chưa có được mở ra mà.
Tiếu Thiền cũng muốn rời khỏi nơi này, sự việc thật sự là quá quỷ dị nàng cảm thấy rằng rời đi chính là biện pháp tốt nhất.
- Để đây tôi xem thử.
Đường Kim đưa hai tay của mình sờ vào cái còng kia, sau đó ồ lên một tiếng:
- Không phải là cái còng này được mở rồi sao?
- Mở rồi hả?
Tiếu Thiền cúi đầu nhìn xuống sau đó thì nàng lại ngẩn ngơ, cái còng tay thật đúng là bị mở ra rồi a.
Mà tiểu Trương và chú Tài lại bốn mắt nhìn nhau, trong đầu lại toát ra một cái ý niệm, tà môn, quá tà môn đi mà.
- Cảnh sát thúc thúc, bây giờ chúng cháu có thể đi được chưa?
Tiếu Thiền mở miệng hỏi.
- Điều này…
Chú Tài nhìn Lâm Thiên Hùng nằm trong vũng máu ở cách đó không xa, hơi do dự một chút, cuối cùng là vẫn gật đầu:
- Được rồi, đi đi, nhớ kỹ là sau này không được đua xe nữa.
(Đúng là truyện yy, chưa đủ tuổi lái xe đã chạy quá tốc độ, không nghe hiệu lệnh cảnh sát, không xuất trình giấy tờ tùy thân + nhân chứng 1 vụ tai nạn nghiêm trọng, sao mà đi dễ dàng thế) - Vâng, cảm ơn cảnh sát thúc thúc.
Tiếu Thiền vội vàng nhảy lên Lamborghini, lần này thì nàng đợi sau khi Đường Kim lên xe thì mới khởi động xe sau đó liền lái xe rời khỏi chỗ này.
Sau khi lái chiếc Lamborghini ra khỏi quốc lộ thì Tiếu Thiền mới giảm bớt tốc độ lại, sau đó bộ dạng của nàng tỏ ra tùy ý, hỏi:
- Nè, rốt cuộc là cậu đã làm gì mà khiến cho chiếc Lamborghini kia đột nhiên đổi hướng thế?
- Cô thật sự muốn biết sao?
Đường Kim cười một cách cổ quái.
- Dĩ nhiên là muốn biết rồi!
Tiếu Thiền thấy Đường Kim lại không phủ nhận, nhất thời có chút hưng phấn lên:
- Nói mau, làm sao cậu lại làm được như thế?
- Haizz, chính là do tôi đã phát ra công lực, khiến cho chiếc xe kia chuyển hướng, chuyển hướng đó, kết quả là nó đã chuyển hướng được. Rốt cuộc thì tôi đã phát hiện được thì ra tôi chính là có siêu năng lực a.
Đường Kim tỏ ra hưng phấn.
- Cắt.
Nghe Đường Kim nói như thế thì Tiếu Thiền có chút thất vọng, cặp mắt của nàng trắng dã liếc mắt nhìn Đường Kim một cái:
- Cậu lừa ai đó hả? Có quỷ mới tin cậu.
Đường Kim ngáp một cái:
- Đói bụng rồi, mệt chỉ muốn ngủ mà thôi, nào, cô chuẩn bị mời tôi dùng cơm ở chỗ nào đây?
- Tôi chỉ nghe nói ăn no rồi mệt chỉ muốn ngủ, còn chưa có nghe nói đói bụng rồi mệt mới buồn ngủ.
Tiếu Thiền hừ một tiếng:
- Cậu cũng đừng có giục tôi như vậy, tóm lại là trưa hôm nay thì tôi sẽ mời cậu dùng cơm.