Chương 88: Hoa Hậu Giảng Đường Có Thể Ăn Sao?

Hàn Tuyết Nhu lắc đầu:

- Đối với việc thắng thua mà nói thì nó không có bất cứ ý nghĩa gì đối với tôi, tôi chỉ muốn đánh bại Tần Thủy Dao mà thôi, tôi muốn cho mọi người trong trường này biết tôi mới là hoa hậu giảng đường của trường Ninh Sơn Nhị Trung này.

Nghe Hàn Tuyết Nhu nói như thế thì Đường Kim có chút không biết nói gì, hắn liền cảm thấy Trương Tiểu Bàn nói không sai, Hàn Tuyết Nhu này quả nhiên là muốn tranh đoạt ngôi vị hoa hậu giảng đường của trường Ninh Sơn Nhị Trung này. Thật sự là nhàm chán a, cái này có gì hay ho đâu mà Hàn Tuyết Nhu lại đòi tranh giành với Tần Thủy Dao đây? - Cô muốn đánh bại Tần Thủy Dao thì việc này có liên quan đến cuộc nói chuyện giữa chúng ta sao?

Đường Kim nghĩ mãi mà cũng không nghĩ ra:

- Cô cũng không phải không biết, tôi cũng đang chuẩn bị muốn từ hôn với Tần Thủy Dao đây.

- Đương nhiên là có quan hệ với cậu rồi, tôi muốn hoàn toàn đánh bại Tần Thủy Dao, bất luận là thành tích, tài nghệ, gia thế hay là bạn trai... thì tôi cần phải xuất sắc, hơn hẳn so với nàng ta Hàn Tuyết Nhu hơi hơi ngẩng đầu lên, khuôn mặt hiện lên vẻ kiêu ngạo:

- Từ nhỏ đến lớn thì bất kỳ tôi học ở trường học nào thì tôi luôn luôn là người xuất sắc nhất, hiện tại khi đã đi vào trường Ninh Sơn Nhị Trung này học rồi thì tôi cũng muốn mình là xuất sắc nhất, tôi muốn cho mọi người phải cảm thấy vui lòng khi phục tùng tôi, tôi mới chính là hoa hậu giảng đường của trường Ninh Sơn Nhị Trung này. - Hoa hậu giảng đường có thể ăn được sao?

Đường Kim âm thầm nói nhỏ, sau đó hắn tỏ ra uể oải, nói:

- Ai, hay là cô nói thẳng ra đi, bây giờ cô muốn tôi phối hợp với cô như thế nào đây?

- Ngày mai khi cậu nhận được lời mời khiêu chiến của mọi người thì tôi cần cậu diễn một trò, đến lúc ấy thì ở trước mặt mọi người cậu nói là cậu yêu tôi.

Rốt cuộc thì Hàn Tuyết Nhu cũng nói ra yêu cầu của nàng.

- Ách?

Nghe Hàn Tuyết Nhu nói như thế thì lúc này đây Đường Kim thật sự là ngạc nhiên:

- Cô muốn tôi tỏ tình với cô à?

- Đúng vậy, chỉ cần cậu làm như thế thì chiếc xe Ferrari này sẽ thuộc về cậu.

Hàn Tuyết Nhu gật đầu khẳng định.

- Cái này, Hàn Tuyết Nhu a, tuy rằng tôi biết tôi rất anh tuấn, có thể nói là cô yêu thích tôi nhưng mà...hay là cô tỏ tình với tôi đi?

Đường Kim tỏ ra nghiêm chỉnh nói.

Rốt cuộc trên mặt của Hàn Tuyết Nhu cũng hiện ra một tia cổ quái, dường như nàng đang cố gắng chịu đựng một cái gì đó, ước chừng qua mười giây đồng hồ thì nàng mới mở miệng nói: - Đường Kim, tôi hy vọng là cậu cũng đừng nên hiểu lầm, tôi cũng không thích cậu, tôi chỉ cần cậu phối hợp với tôi để chứng minh rằng so với Tần Thủy Dao thì Hàn Tuyết Nhu tôi đã càng xuất sắc hơn.

Dừng lại một chút, Hàn Tuyết Nhu tiếp tục nói:

- Việc này rất là logic, cậu đã từ hôn với Tần Thủy Dao sau đó cậu lại ở trước mặt mọi người tỏ tình với tôi như vậy thì mọi người đều sẽ cảm thấy rằng so với Tần Thủy Dao thì tôi lại tốt hơn. - A, nếu như cô tỏ tình với tôi trước mặt mọi người thì họ sẽ nghĩ gì nhỉ ?

Đường Kim suy nghĩ một chút rồi nói.

Hàn Tuyết Nhu lại không có trả lời ngay, trái lại nàng hỏi Đường Kim một câu:

- Vậy cậu hy vọng tôi nên làm như thế nào đây?

- Tôi đương nhiên hi vọng cô đáp ứng rồi.

Đường Kim cười hì hì nói.

- Tôi sẽ không đáp ứng cậu, nhưng cũng sẽ không trước mọi người cự tuyệt cậu.

Hàn Tuyết Nhu lại lắc đầu:

- Tóm lại, chỉ cần cậu giúp tôi diễn cở kịch này thì tôi cũng sẽ không khiến cho cậu cảm thấy khó khăn, mà tôi cam đoan với cậu rằng, sau khi kết thúc vở kịch này thì tôi sẽ đem chiếc Ferrari này tặng lại cho cậu. - Kỳ thật thì tuy rằng bây giờ tôi rất thích chiếc Ferrari này nhưng mà tôi đã có xe rồi nên tạm thời không cần đến nó nữa. Cho nên không bằng chúng ta đổi điều kiện đi.

Đường Kim nghĩ một lát rồi nói.

- Cậu có xe rồi sao?

Hàn Tuyết Nhu hiển nhiên không tin.

Đường Kim từ trong túi quần lấy ra hai chiếc chìa khóa xe Lamborghini và chiếc Hummer kia, thuận tay đưa cho Hàn Tuyết Nhu:

- Cô có thể thử một chút.

Hàn Tuyết Nhu thử một chút, sau đó chính là ngẩn ngơ, có chút khó có thể tin nhìn vào Đường Kim:

- Hai chiếc xe này đều là của cậu sao?

- Đúng vậy, đều là của tôi.

Đường Kim cười hì hì:

- Cho nên bây giờ tôi cũng không muốn chiếc Ferrari của cô nữa, nếu như cô muốn tôi phối hợp cùng cô diễn trò vậy thì cô cũng thuận tiện giúp tôi diễn một vở kịch luôn đi.

Hàn Tuyết Nhu đem chìa khóa xe trả lại cho Đường Kim, bộ dạng tùy ý hỏi một câu:

- Cậu nói trước đi, cậu nghĩ muốn tôi phối hợp với cậu diễn trò gì?

- Cô có biết tôi muốn từ hôn với Tần Thủy Dao không a?

Đường Kim hỏi ngược lại.

- Biết.

Hàn Tuyết Nhu gật đầu.

- Bất quá, việc từ hôn giữa tôi và Tần Thủy Dao cũng còn chưa có thành công, mẹ nàng thủy chung vẫn không đáp ứng yêu cầu từ hôn của tôi.

Bộ dạng của Đường Kim tỏ ra bất đắc dĩ:

- Tôi nghĩ như thế này a, nếu như mà bản thân tôi có một người bạn gái thì chắc chắn mẹ của Tần Thủy Dao sẽ đồng ý cho tôi và Tần Thủy Dao từ hôn, cho nên, vào ngày mai thì ở trước mặt mọi người cô hãy giúp tôi diễn trò, đứng ở trước mặt mọi người thì tôi tỏ tình với cô, thuận tiện là cô đáp ứng luôn, tạm thời cô là bạn gái của tôi, cứ như vậy thì tôi có thể từ hôn với Tần Thủy Dao được. Truyện được copy tại Truyện FULL - Được.

Hàn Tuyết Nhu hơi suy nghĩ một chút, liền đáp ứng:

- Bất quá thì tôi chỉ giả vờ đáp ứng mà thôi, cùng với cậu không hề có bất cứ quan hệ nào.

- Không thành vấn đề, cứ quyết định như vậy đi.

Vẻ mặt Đường Kim nở ra nụ cười xán lạn:

- Tôi về trước đây.

Đường Kim nói đi là đi, còn về phần hai chiếc xe Lamborghini và chiếc Hummer kia thì hắn tạm thời để ở trước trường học dù sao thì ở trước cổng trường Ninh Sơn Nhị Trung này cũng đậu không ít xe. - Ngày mai gặp.

Trên khuôn mặt của Hàn Tuyết Nhu nở ra nụ cười ngọt ngào nhưng mà khi bóng lưng của Đường Kim biến mất ở trong tầm mắt của nàng thì nụ cười trên mặt của nàng liền chẳng thấy tăm hơi, nàng hơi cúi đầu hừ nhẹ một tiếng, có chút khinh thường: - Đường Kim, muốn tôi giả vờ làm bạn gái của cậu à? Đường Kim, suy nghĩ của cậu thật sự là rất kỳ lạ a.

Tâm tình của Đường Kim bây giờ cũng không tệ, có thể nói là sáng hôm nay là ngày hắn thu hoạch được nhiều nhất sau vài ngày đi vào thành phố Ninh Sơn này, trở thành thành viên của Ám Kiếm, để cho hắn có thêm một phần hy vọng tìm được cha mẹ của mình, mà hắn lại thắng hai chiếc xe, điều này để cho giấc mộng một ngôi nhà làm toàn bằng hoàng kim của hắn lại càng gần hơn một chút. Còn về phần cuộc nói chuyện giữ hắn và Hàn Tuyết Nhu thì cũng khiến cho kế hoạch từ hôn của hắn với Tần Thủy Dao càng có thể nhanh chóng thành công hơn, hết thảy mọi chuyện đều thuận lợi.

Nhìn vào đồng hồ thì bây giờ chưa đến mười một giờ, buổi sáng cũng còn một tiết học cuối cùng nữa, Đường Kim cũng đang tính nên lên phòng học ngồi để giết thời gian hay không? - Đường Kim chết bầm, người này lại chạy đi đâu rồi?

Đột nhiên vào lúc này truyền đến một giọng nói bất mãn, người đi đầu chính là một cô gái xinh đẹp, đơn thuần, người này đúng là Tần Thủy Dao. Mà ở phía sau Tần Thủy Dao chính là hai tên cảnh sát, rõ ràng hai người này đang làm nhiệm vụ bảo vệ cho Tần Thủy Dao. - Đồ ngốc, tôi đi đâu cũng cần phải báo lại cho cô biết sao?

Đường Kim cười hì hì:

- Còn nữa, cô yên tâm đi, ngày mai tôi sẽ đi đến nhà cô, Khinh Vũ tỷ tỷ mời tôi ăn cơm, khẳng định là tôi phải đi rồi.

- Đường Kim chết bầm, cậu là heo, không được gọi tôi là đồ ngốc.

Tần Thủy Dao tức giận, mắng:

- Còn nữa, nếu ngày mai cậu dám đến nhà của tôi thì tôi sẽ thả mèo ra cắn cậu.

- Cô không cần phải cắn tôi.

Bộ dạng của Đường Kim tỏ ra uể oải, nói.

- Cậu....

Tần Thủy Dao nghe Đường Kim nói thế thì vô cùng tức giận nhưng mà lập tức nàng nghĩ đến điều gì:

- Nè Đường Kim chết bầm, tôi cũng lười so đo với cậu, tôi chỉ muốn nói cho cậu biết là Tiểu Đậu Nha đang tìm cậu đó.

- Tiểu Đậu Nha tìm tôi sao?

Tiểu Đậu Nha tìm ta:

- Nàng ta tìm tôi có việc gì sao?

- Tôi biết được sao?

Tần Thủy Dao túc giận nói:

- Còn nữa, Đường Kim chết bầm, tôi nghe nói hiện tại cậu đã có di động rồi, đem số điện thoại di động nói cho tôi biết.

- Được.

Lần này thì Đường Kim liền đáp ứng một cách sảng khoái, lập tức đem số điện thoại di động nói cho Tần Thủy Dao, cuối cùng còn nói một câu:

- Nói cho Khinh Vũ tỷ tỷ, nàng có thể tùy thời gọi điện thoại gây rối ta, còn về phần đồ ngốc như cô thì trừ phi cô lại bị bắt cóc, nếu không cũng đừng gọi điện thoại cho tôi. - Cậu...

Tần Thủy Dao lại muốn mắng chửi người, nhưng vào lúc này, một thân ảnh nhỏ gầy chạy về phía nàng và Đường Kim, vừa chạy, vừa hô to:

- Anh Đường Tinh, anh Đường Tinh.