Chương 417: Có Người Vu Oan Cho Tôi?

- Anh đi trước, em làm tiếp đi! Đường Kim thuận miệng nói một câu, liền mang Hàn Tuyết Nhu rời đi, vốn muốn xem Tiểu Vương vô sỉ cỡ nào không ngờ chiêu số ít quá làm hắn thất vọng. Còn Tiếu Ngọc Khiết, cô bé bị khi dễ hắn sẽ quản còn không thì thôi, hắn lười.

Ninh Sơn chỉ có một rạp chiếu phim lớn, tên là rạp chiếu phim Ninh Sơn, bên cạnh quảng trường.

Đêm nay phim giờ vàng là bom tấn nhập khẩu - Spider Man, 7h30p chiếu, Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu đến rạp chiếu phim vừa đúng giờ.

Hàn Tiểu Linh đã mua vé xem phim, bất quá Spider Man cũng không phải là phim mới nên dù nhìn rạp đông người nhưng cũng không chật chội.

Đường Kim không nhiều hứng thú lắm, hắn cảm thấy con nhện này thực lực quá cùi bắp, còn kém cả Hoa Hoa, nhưng Hàn Tiểu Linh và Hà Diệu Tổ lại thấy thú vị, Hàn Tuyết Nhu tuy rằng không quá mê mẩn, nhưng cũng không giống Đường Kim buồn ngủ.

Phim đến giai đoạn kịch tính, còn khoảng mười phút nữa là kết thúc, thời gian nhàm chán của Đường Kim cũng sắp hết thì phía sau hắn có hai người làm ồn.

- Móa, phim kém chất lượng vậy, lãng phí tiền của lão tử, còn tốn thời gian nữa! Một người tựa hồ giống Đường Kim không thích phim này, không nhịn được oán trách.

Oán hận một tí không sao nhưng hắn to tiếng khiến người khác ý kiến: - Không hiểu thì câm miệng, đừng làm phiền người khác thưởng thức bom tấn!

- Móa, liên quan gì mày? Cái gì mà bom tấn? Phân còn tạm được!

- Không biết thưởng thức, cỡ mày thì xem phim nội địa kém chất lượng thôi!

- ĐKM, lão tử xem phim nội địa kém chất lượng thì sao? Chuyện của mày à?

- Mày ảnh hưởng đến tao!

...

Trong phim, Spider Man đang vung tay, còn trong rạp hai người chuyển từ đại chiến nước bọt sang quyền cước, không biết có phải do phim ảnh hưởng không mà rạp phim vốn yên tĩnh liền loạn.

Mãi đến khi một tiếng hét kinh hoàng vang lên: - A... Chết người, giết người...

Hai người đang đánh nhau thì ngừng lại, cô gái vừa hét lên chạy vội ra ngoài, mọi người dù có thấy người chết hay không cũng chạy đi!

Chỉ là những người này bị bảo vệ chặn lại làm tràng cảnh càng thêm hỗn loạn.

Đường Kim luôn không nhúc nhích, bởi vì Hàn Tuyết Nhu muốn xem hết phim, nếu là trước kia Hàn Tuyết Nhu chắc chắn sẽ sợ, nhưng giờ có Đường Kim bên cạnh nàng không có gì phải sợ hãi, cho nên Hàn đại mỹ nữ vẫn ngồi yên tĩnh xem hết phim giống như không có chuyện gì xảy ra. - Kỳ thật em chỉ muốn biết Spider Man có cần bạn gái hắn hay không thôi. Xem hết, Hàn Tuyết Nhu giải thích một câu.

- Tiểu Nhu, chúng ta đi thôi. Hàn Tiểu Linh thúc giục, vừa nãy khi hỗn loạn nàng đã muốn đi nhưng mà Hàn Tuyết Nhu không đi, nàng cũng đành ở lại.

- Được! Hàn Tuyết Nhu gật đầu, sau đó kéo Đường Kim chuẩn bị rời đi.

Nhưng vào lúc này, cửa rạp tối om chớt sáng chói lóa, một giọng nói vang lên: - Tôi là cảnh sát, mọi người yên tĩnh một chút, nơi này có người bất ngờ vử vong, tạm thời mọi người không thể rời đi...

Người này nói còn chưa dứt lời, Đường Kim cùng Hàn Tuyết Nhu đã đến trước mặt hắn, mà Đường Kim tùy ý nói một câu: - Người chết kia không liên quan gì đến chúng tôi, chúng tôi đi trước!

- Ây... Được, được. Cảnh sát kia ngạc nhiên, khi thấy rõ là Đường Kim bộ dáng, liền hoảng sợ, không ngừng gật đầu.

Kết quả là Đường Kim cứ ôm Hàn Tuyết Nhu rời rạp chiếu phim, Hàn Diệu Linh và Hà Diệu Tổ cũng được rời đi khiến không ít người bất mãn.

- Vì sao bọn hắn có thể đi?

- Đúng đấy, vì cái gì?

- Chúng ta cũng muốn đi!

...

- Ngươi tên là Đường Kim, ngươi cũng có thể đi. Người cảnh sát kia tức giận nói: - Thành thật một chút cho ta!

Rạp chiếu phim hò hét ầm ĩ, Đường Kim dĩ nhiên là không quan tâm, hắn vội cùng Hàn Tuyết Nhi về trường.

Vừa về ký túc xá, Đường Kim đã nhịn không nổi ôm Hàn Tuyết Nhu lăn ra giường, sau khi nhàm chán xem phim giờ rốt cuộc đã có thể đóng phim rồi.

Không hề nghi ngờ, có đôi khi tiên nữ không bằng phàm nhân, về mặt này sức chiến đấu của Thất tiên nữ kém xa Hàn Tuyết Nhu, mặc dù Hàn Tuyết Nhu không luyện võ công nhưng có sức chiến đấu kinh người. Cả đêm Đường Kim thống lĩnh hàng tỉ tinh binh chiến đấu đến khi tinh binh tiêu hao gần hết mới thỏa mãn ngã lên sa trường trắng muốt. (Làm như Tống Kim)

Ngày hôm sau, khoảng tám giờ sáng.

Đường Kim ngủ chưa đầy hai tiếng đã bị chuông điện thoại đánh thức.

Ngáp một cái, Đường Kim cầm điện thoại, ngạc nhiên một trận, là Ninh Tâm Tĩnh gọi.

- Ninh giáo quan, có chuyện gì vậy? Đường Kim nhận điện thoại, vẫn không nhịn được ngáp một cái.

- Đường Kim, tối hôm qua có phải cậu lại gặp Tiềm Long? Ninh Tâm Tĩnh hỏi.

- Không có! Đường Kim không hề nghĩ ngợi trả lời: - Tôi mà gặp thì đã trực tiếp thủ tiêu bọn hắn rồi!

Dừng lại một chút, Đường Kim có chút kỳ quái hỏi: - Ninh giáo quan, sao tự nhiên chị hỏi vậy? Có phải Tiềm Long phái người đến đây?

- Đúng vậy, Tiềm Long quả thật có người đang ở Ninh Sơn. Ninh Tâm Tĩnh trả lời.

- Hắn đang ở đâu? Đường Kim liền vội hỏi: - Nói địa chỉ cho tôi, khi nào tỉnh ngủ tôi sẽ đi bắt hắn

- Hắn đã chết! Ngữ khí Ninh Tâm Tĩnh có chút cổ quái: - Tối hôm qua khoảng chín giờ, chết trong rạp chiếu phim Ninh Sơn, cùng lúc cậu xem phim ở đó, hơn nữa còn trúng độc mà chết.

- Oa? Trùng hợp như thế? Đường Kim sững sờ, nhanh chóng suy nghĩ, hắn đã hiểu ra: - Ninh giáo quan, có người vu oan cho tôi?