Chương 161: Tu La Địa Ngục cảnh

"Dừng cái éo, mỹ nhân không thích ta, thằng nhãi giỡn mặt khoác lác với ta, mà giở cả hai còn dám ra lệnh cho ta. Hôm nay, ta sẽ cho các người từ từ hưởng thụ Tu La Địa Ngục cảnh của Tôn giả đỉnh phong. Ta chờ đợi trong vô vọng, thì sẽ cho các ngươi chết trong tuyệt vọng"

"Chi Chi, giờ nàng muốn tự bạo cũng không được rồi, ta sẽ chơi nàng, thằng nhãi kia sẽ cùng chơi nàng, hai thằng sẽ sâm nàng. Vô cảm là con mẹ gì chứ, có phúc mà không biết hưởng. Loại đàn bà mà nam nhân chơi không thấy sướng, số khổ là đúng"

"Không chiếm được trái tim nàng, thì chiếm được thân thể nàng, đem ra chơi hàng ngày, chơi có đồng bọn. Chỉ như vậy, điên cuồng mới thõa mãn được sự chờ đợi vô vọng trong ta bao lâu nay"

"Cảnh thứ nhất, Sắc"

Tôn giả Kinh Thiên chấp tay niệm chú gì đó, xung quanh sáu mươi chín trượng của bọn họ, là bóng đêm u tối mập mờ, quang cảnh rùng rợn, vô số hồn ma lởn vởn mọi nơi, âm lãnh vô cùng.

Từng con, từng con ma mờ ảo trắng trắng chui vào não hãi của bốn người, ai cũng đều bất lực vì muốn cản chúng mà chẳng được.

Ục ục, mùi tanh hôi ghê tợn xộc thẳng vào mũi, tất cả ói ra máu.

Lị Lị là Sơ Thần, Bi Bi là Chuẩn Thần, kháng cự được giây lát, rồi gục ngã. Ánh mắt hai nàng mơ hồ trắng dã, cả hai không còn nhận ra nhau, nhìn đối phương như người tình son sắc, cả hai vậy mà lao vào mút lưỡi cho nhau.

Rồi cởi áo.

Rồi sò mớ.

Rồi sáu chín với nhau.

Kích thích vô cùng.

Chi Chi là Đại Thần đỉnh phong, nàng vốn vô tâm, vô tình, sắc dục nàng đã quên từ lâu, lãnh cảm vô cùng nên ra sức kháng cự hồn ma sắc dục.

Còn Đại Du, não hãi rúng động, ý thức lúc sụp đổ, lúc mơ hồ, hắn phải cố gắng thanh tỉnh mọi lúc có thể. Cái hệ thống vốn đã hư hỏng này, vậy mà rung lắc dữ dội, sức mạnh của Kinh Thiên không đơn giản rồi, đến hệ thống mà hắn cũng làm cho bầm dập.

Tên Kinh Thiên này, rõ ràng không có ý định đấm phát chết luôn, mà hắn đang từ từ hưởng thụ cảm giác chết chóc, đặc biệt là nữ nhân mà hắn từng thương.

"Chi Chi, ta muốn sống" - Đại Du ôm đầu lăn lộn kêu lên.

"Đại Du, làm cách nào đây, thù hận ta còn chưa trả được" - Chi Chi ngồi khoanh chân, thở đều, nhưng khuôn mặt lộ ra nét đau đớn, nàng đang đấu tranh với những hồn ma sắc dục.

"Nghe ta, ta có cách, chúng ta liều một phen" - Đại Du cắn răng, não hãi của hắn được bao bọc với hệ thống, chứ không thì giờ cũng toe rồi.

"Ta nghe ngươi, cách gì ta cũng nghe ngươi" - Chi Chi cắn răng lên tiếng.

Đại Du vật vạ đứng lên, ánh mắt nhìn thẳng vào Kinh Thiên, hét lớn.

"Kinh Thiên, ta muốn chơi một trò chơi với ngươi"

Nhìn Đại Du, trong lòng Kinh Thiên kinh ngạc, một Sơ Tiên thôi mà có thể chống chọi với hồn ma Sắc dục của hắn. Thằng nhãi này, ẩn chứa bí mật gì? Hay nó không có não hải? Tên này, cần phải đem ra mổ xẻ mới được?

"Nhãi con, sức chống chịu kinh đấy, giả heo ăn thịt hổ à, ngươi muốn chơi trò gì?" - Kinh Thiên tiến đến sát bên Đại Du, thần thức bao lấy thằng nhãi, kiểm tra dò xét.

"Bí cảnh lần này, ta sẽ là người đứng đầu, nếu không làm được, Chi Chi sẽ chấp nhận tình cảm của ngươi. Chi Chi, đồng ý không?"

Chi Chi gật đầu, thờ dài một hơi. Vô tâm chính là cưỡng cầu lớn nhất đời nàng hiện giờ. Đâu phải cứ muốn là được.

"Nhãi con, khôn đấy, thú vị, chơi thì chơi. Chi Chi bây giờ, ta vẫn muốn chiếm lấy, nhưng ta hứng thú cũng giảm rồi. Vậy nên, không chỉ Chi Chi, nếu ngươi không làm được, ngươi sẽ là nô lệ vĩnh viễn của ta. Ta cũng muốn xem, thằng nhãi Sơ Tiên như ngươi, có bí mật gì, mà có thể chống chọi với sức mạnh của Tôn"

Quang cảnh sa mạc lại trở lại. Tôn nói là Tôn làm. Kinh Thiên đã biến mất từ lúc nào và không để lại lời gì. Để lại Đại Du và Chi Chi phờ phạc nằm dài ra đất.

Bên cạnh, hồn ma sắc dục đã chiếm lấy não hãi của Lị Lị và Bi Bi. Cả hai vẫn đang làm tình với nhau nồng nhiệt.

"Khục khục, "Hệ", ngươi biết nó chứ?" - Chi Chi mệt mỏi nói ra.

"Ta biết, ta đã từng nghe nói qua, nó là chùm quy tắc gì đó, ta thật sự không hiểu lắm”

Đại Du nhớ lại, Quảng Mục đã từng nói, chiếc quạt hồng của Hồng Nhạc là "Hệ", đỡ được một kích của Hoa Hỏa và Hiên Viên Thị. Nhưng ngẫm lại, chắc chỉ là một tia sức mạnh của Hệ trong chiếc quạt đó mà thôi.

"Quy tắc, Tôn giả và Đại Năng, là những kẻ có lẽ đã ngộ ra quy tắc trời đất. Tiên có Vực, Thần có Giới, Tôn giả có Hệ. Hệ chính là tiểu thế giới do Tôn giả trở nên tạo ra"

"Tu La Địa Ngục cảnh này là thế giới của Kinh Thiên, tựa như bí cảnh vậy, ẩn chưa tâm niệm của mỗi tu giả. Nếu hắn không dừng lại, chúng ta không thể nào thoát ra, kể cả là Tôn giả khác đi chăng nữa"

"Vậy ngươi có biết, hệ thống là cái gì không?" - Thấy Chi Chi sống lâu nên biết nhiều, Đại Du dò la hỏi thử.

"Không biết" - Chi Chi lắc đầu, hai mắt lim dim, có lẽ nàng đã quá mệt mỏi, từ vô cảm đã trở nên bi quan.

Người giàu cũng khổ, là Thần cũng vậy mà thôi.