Chương 119: Bậy, quá bậy, bậy quá

Đại Du nắm lấy hai đôi bàn tay mỏng manh mềm mại của Nhất Nhi và Thất Nhi. Hiểu ý gia chủ, hai nàng ngước mắt nhìn về Đại Thành chủ, cuối đầu, rồi xoay một vòng nhìn về tất cả tu giả nhân tộc, chia tay lưu luyến, các nàng thật tự lòng mình có lỗi, nhưng tình cảm dành cho nam nhân này, khó mà đổi được, một phút trên giường âu cũng là một nghĩa phu thê, âu cũng là phụ nữ mà, lắm lúc đặt tình cảm trên lý trí, âu cũng là lựa chọn cho cuộc sống một lối đi riêng.

"Dừng lại, chúng ta có thể thương lượng liên thủ, nhưng đây là địa bàn chúng ta, chúng ta cũng có một số điều kiện nhất định"

Thấy cả đám chuẩn bị dứt áo ra đi, Đại Thành chủ vội vàng lên tiếng, nàng biết cái tên nam nhân Đại Du kia không phải tự nhiên mà biễu diễn công pháp Bàn Tay Vàng, hắn có toan tính của hắn, cũng không phải tự nhiên mà nàng đề nghị hợp tác có điều kiện với bọn chúng, nàng có toan tính của nàng.

"Điều kiện ngươi nói là gì, chúng ta có thể đáp ứng, nhưng ta nói trước, khó quá thì bỏ qua?" - Pê Ray chuẩn bị khởi động trận pháp rời khỏi nơi đây, quay về nơi đồng tộc đang tụ tập, quyết chiến sinh tử một trận với bọn kia, chuyện nam nhân, đi nhờ vả đám nữ nhân này, thật là nhục mặt, lại éo có kết quả gì, thêm nhục.

"Đám tu giả cấm địa các ngươi chẳng có cái gì đề đáp ứng điều kiện của chúng ta cả, nhưng tên nam nhân nhân tộc kia thì có thể"

Á đù, đời lên voi xuống chó mấy lăm hồi, đùng một phát tên nhãi kia thất bại bị khinh thường, phải năn nỉ bọn ta cho đi cùng. Đùng một phát, hắn lại là kẻ quan trọng nhất. Đùng một phát, đám Đại Tiên cấm địa chúng ta, lại thành kẻ thừa thãi, vô giá trị. Tình huống diễn tiến thay đối chóng mặt, tư duy lão làng như bọn ta cũng chịu rồi.

"Gái nó gọi mi kìa, tới luôn đi cưng" - Hạt Tử chỉa môi hướng về Đại Du, thằng nhãi này tâm tình trầm ổn, chỉ xuất một chiêu lại thay đổi cục diện, chứng tỏ không thuộc loại não tàn rồi, thế mà lâu này chụy không nhìn ra a.

Đại Du lại bay đến đối diện Đại Thành chủ, vẫn cuối đầu chào bày tỏ thành ý, hành động lễ phép này làm Đại Thành chủ vô cùng hài lòng, mà chẳng biết thằng nhãi trước mắt đang lén lén dòm cặp dú đang phập phồng trước ngực mình, nếu chịu khó để ý hơn tí, không khó để nhận ra đũng quần tên này cũng đang phập phồng.

"Nam nhân Đại Du, sao ngươi biết rằng ta sẽ gọi ngươi trở lại?"

"Ta không biết chắc, ta chỉ đoán, ta chỉ làm liều mà thôi"

"Thật khó mà tin được, ngươi và Vương Nữ có quan hệ gì?"

"Ta thật sự cũng muốn biết rõ, ta cũng chỉ nghe các nàng thành chủ Đông Nam nói sơ qua về Vương Nữ, còn ả ta là ai, ta chẳng biết một tí gì thêm, ta cũng chẳng biết cái công pháp Bàn Tay Vàng này liên quan gì tới ả, chỉ đoán có thể nó là cái làm nam nhân nơi đây trở nên dị dạng"

"Tốt, thế thì dễ nói chuyện rồi, mấy vạn năm trước, nam nhân là lực lượng hùng hậu bảo vệ Đại lục Nữ, mấy vạn năm qua, nam nhân nơi đây chỉ là nô lệ, chỉ là công cụ duy trì nòi giống, điều kiện đầu tiên ta muốn ngươi dùng công pháp này biến hóa tất cả nam nhân trở lại hình thể của nam nhân hốt phân kia, có thể tu luyện để trở thành tu giả, như vậy sẽ tăng thêm gấp đôi lực lượng để bảo vệ đại lục này"

"Điều kiện này ta chỉ đáp ứng được một nửa, ta có thể biến hóa kẻ dị dạng thành kẻ bình thường, còn biến kẻ bình thường tu luyện nạp khí được, ta không làm được"

"Rất thẳng thắn, ngươi đã là Sơ Tiên, chẳng lẽ không hiểu hết công pháp Bàn Tay Vàng, ta thật sự nghi ngờ"

"Tới lúc này ta còn chi giả dối, lúc ở trong tháp nhỏ tài vật thành Đông Nam, ta thu dung công pháp Bàn Tay Vàng để nghiền ngẫm, mà thật sự ta nhìn vào như đám rừng, chẳng hiểu gì cả"

"Oài, chẳng lẽ chỉ có Vương Nữ mới hiểu"

"Các ngươi cũng không hiểu?"

"Hỏi hơi thừa đấy, hiểu thì cần gì ngươi, điều kiện thứ nhất, ngươi cứ làm một nửa trước đi đã, nửa còn lại, khi nào ngươi có thể thực hiện được, chúng ta sẽ cho ngươi tự do"

"Nghĩa là từ bây giờ ta đã trở thành nô lệ"

"Không, là khách quý, chúng ta có những học giả, ngươi có nền tảng về Bàn Tay Vàng, cùng nhau tìm ra chân tướng, không tốt hơn sao?"

"Được, cũng là điều ta mong, ta chấp nhận, điều kiện thứ hai là gì?"

"Ta hợp tác với các ngươi, cũng là đường cùng, ta muốn đám cấm địa này, đừng bao giờ giở trò, chiến đấu không được né tránh..."

"Con mẹ ngươi Đại Thành chủ, bọn ta tuy mang tiếng ác, nhưng chưa bao giờ sợ hãi trước kẻ thù, đừng nói xấu kiểu đó. Chúng ta sẽ là ngươi chiến đấu đầu tiên, là kẻ chết đầu tiên trên chiến trường, ngươi vừa lòng chưa. Không cần nói nhiều, đây là mệnh hồn của ta, nếu ta nói dối, ta chết, tất cả tộc nhân ta chết"

Hạt Tử nóng nảy, nghe không hợp lời liền chửi, phóng xuất mệnh hồn của bản thể phóng về phía Đại Thành Chủ, thái độ rất dứt khoát, âu cũng là nữ nhân, điên lên thì chuyện chi cũng có thể làm. Mệnh hồn thuộc về tay ai, kẻ đó có thể điều khiển người khác như con rối, cũng tèng tèng như thiên phú "Khống Hồn" của linh trí hệ thống.

"Hạt Tử, ngươi chơi lớn à" - Pê Ray ngoa nghoe một cánh tay còn lại lên tiếng.

"Tầm thường, thích thì tối nay lên giường với ta"

"Dẹp" - Pê Ray cũng trả lời vô cùng dứt khoát.

Đại Thành chủ vứt trả mệnh hồn lại cho Hạt Tử, khiến cho con mẹ nóng nảy này cũng bất ngờ, từ khi nào hai kẻ thù lại tin tưởng nhau như thế a.

"Ta chỉ muốn nói, nếu các ngươi giở trò, nam nhân Đại Du này sẽ mãi mãi thuộc về chúng ta, các ngươi đừng mơ rờ tới Tinh Diệu" - Đại Thành chủ điềm đạm trả lời.

Con mẹ nó, âm hiểm, đàn bà lúc nào cũng âm hiểm, đòi đúng cái mình thích, Pê Ray đành phẩy tay "Ta đồng ý", đám Đại Tiên còn lại cũng gật nhẹ cái đầu, bọn ta sáu tháng chín ngày dùng bí thuật cũng chưa lấy ra được, các ngươi dựa vào cái gì, nếu thật sự lấy được, chúng ta đúng là kém cỏi, đáng để các ngươi sai bảo, miễn sao có thể thoát khỏi nơi đây.

"Nam nhân Đại Du, điều kiện thứ ba, cũng là điều kiện cuối cùng, chuyện này không thể nói ở đây được, theo ta lên... à, về cứ địa bí mật của ta"

"Điều kiện thứ ba khó nói như vậy, liệu ta có khó làm hay không"

"Rất dễ, ta chỉ muốn kiểm chứng một chuyện nhỏ, chẳng phải ngươi rất muốn biết về Vương Nữ hay sao"

"Được, ta cũng có một yêu cầu, đại chiến sắp tới, ta tạm thời có một đồng bọn là Tiểu Thần Huyết Tộc, hắn cần hồi phục, hắn cần Tiên Thạch, Cổ Khí để hấp thụ, sẽ là trợ lực không nhỏ để đối chọi với sứ giả Thể Tôn Tinh"

Nhận được cái gật đầu của Đại Thành chủ, Đại Du truyền ý thức vào đoản đao màu máu. Trong không gian đỏ thẳm đó, tên Tiểu Thần Huyết Tộc chẳng phải đang tu tâm dưỡng tính, bình phục thần hồn gì cả, mà đang đè Điệp nữ Mo Man ra vào liên tục. Một Thần hồn, một Tiên hồn cứ thế ứ á liên hồi, tư thế nào ra tư thế đó, người ta nói, giao hoan về linh hồn, sung sướng không biết bao nhiêu lần giao hoan về thể xác. Cả thế gian đang bận rộn đại chiến, mà tên này, bậy, bậy quá.

"Cứu ta với, nó hiếp ta, huhu" - Điệp nữ Mo Man phát hiện có ý thức hướng đến, liền hoảng loạn la lớn, chứng tỏ nàng ta chẳng tình nguyện gì, mà là bị tên Tiểu Thần này ép, thằng này, bậy, bậy quá.

Đoản đao màu máu khi cắm vào người Mo Man, chẳng những hút sạch máu, mà hút cả linh hồn, quả nhiên là dị vật, bảo sao tên Tiểu Thần Huyết Tộc, không mời cũng tự chui vào.

"Ê" - Đại Du lên tiếng nhắc nhở.

"Ta đang chơi vui, ngươi thích thì mò vào chơi, ê ê cái gì"

"Chẳng phải ngươi muốn Tiên thạch, Cổ Khí hay sao, có rồi nhé"

"Tính sau đi, lâu nay mệt, giải mỏi cái đã, ngươi cứ mở phong ấn, lúc nào thích ta tự ra"

"Ê"

"Cút đi cái thằng mặt âm hộ"