Nơi này có chút đơn sơ song lại khá rộng trên đó có 1 cái bản ghi 3 chữ to :Phế Đan Phòng mà Đạo Tiếu Thiên đánh giá một chút hài lòng bước vào trong sân.
Trong này có mấy tên thanh niên đang quét dọn mới mười lăm mười sáu còn 1 tên khác nằm trên 1 cái ghế đang lười biếng nằm dài phơi nắng huýt sáo ngắm trời. Chỗ này đã lâu không có ai đến, vừa nhìn một tu tiên giả bổn môn bọn chúng vội chạy tới thi lễ. Một thanh niên nhìn lớn tuổi nhất,cung kính thưa: "Tiên sư, xin hỏi người tới đây có chuyện gì? "
"Ngươi tên gì?"
"Tiểu nhân là Tần Ninh" Đối với câu hỏi không chút khách khí của Đạo Tiếu Thiên, tên thanh niên kia không dám có chút bất mãn cung kính đáp.
Mấy đồng tử khác cũng không dám thở mạnh, trong mắt đám phàm nhân này thì một đệ tử Ngưng Khí Cảnh Nhất Tinh cũng được xem như hàng cao nhân cao cao tại thượng, loại cảm giác này thực có chút hài hước và thoải mái.
"Ngươi đứng đầu ở đây? "Đạo Tiếu Thiên đi tới hỏi với Tần Ninh
Tần Ninh nghe như vậy gãi gãi đầu rồi cúi đầu cung kính đáp "Thưa tiên sư đại nhân , hắn tên là Dương Diệp mới là quản sự nơi này"
Dương Diệp đi về phía trước có chút cung kính nói tuy vậy thái độ này không được như Tần Ninh thậm chí còn có chút kiêu ngạo"Ta là quản sự "
Đạo Tiếu Thiên không hề quan tâm thái độ nhỏ nhoi của Dương Diệp chỉ gật đầu hắn biết rõ những cái phòng này thường có vài kẻ phàm nhân làm quản sự dù sao chả có mấy tên Ngưng Khí Cảnh rảnh mà đến chỗ này cả
Cuối cùng Đạo Tiếu Thiên gật đầu nhàn nhã quan sát mấy kẻ này rồi cầm lệnh bài nói lớn: "Ta chính là quản sự mới do môn phái cử tới, đây là lệnh bài các ngươi tự xem đi".
Dương Diệp vốn là khá nhanh nhẹn , cầm lệnh bài xem xét một chút cầm lấy lệnh bài kiểm tra nhưng càng nhìn mặt hắn tái mét lại vô cùng khó chịu đầu lông mày ghim lại với nhau , với thái độ này của Dương Diệp thì làm cho Đạo Tiếu Thiên vô cùng bất ngờ dù sao chỉ là 1 tên phàm nhân không có linh căn vậy mà dám có ý tưởng khó chịu với hắn
Dương Diệp cắn răng cực kỳ khó chịu nói với 1 giọng cực kỳ chua chát"Không thể nào , ca ca của ta đã hứa rằng không ai có thể nhận chức quản sự ở Phế Đan Phòng rồi cơ mà?"
"Hửm tiểu tử ngươi có dị nghị gì hay sao? Có thể nói với ta là Đạo Tiếu Thiên"Đạo Tiếu Thiên nghe vậy cũng hiểu tại sao Dương Diệp mới 16 tuổi vậy mà đã được quản sự 1 nơi tốt như Phế Đan Phòng rồi hóa ra là có sự ủng hộ từ phía sau nhưng hắn cũng có chút khó chịu với cái thái độ của Dương Diệp liền nêu thẳng tên của bản thân
Dương Diệp nghe thấy vậy nhếch miệng khinh bỉ hét lớn tiếng"Đạo Tiếu Thiên? Ngươi là tên Ngưng Khí Cảnh tầng 1 đó sao? Hừ nói cho ngươi biết ngươi chọn làm quả sự ở nơi khác đi nơi này ca ca ta là Dương Thiên cao thủ Ngưng Khí Cảnh tầng 2 đã hứa với Tần quả sự rồi , ta không cần biết'
Đạo Tiếu Thiên nghe vậy cũng giật mình hiểu ra rồi thầm nghĩ tên tiểu tử này có chút giống với Dương Thiên mà Dương Thiên chính là cao thủ Ngưng Khí Cảnh tầng 2 và trong môn phái làm không biết bao nhiêu việc ác với hắn hiện tại đứa em của hắn lại dám vô lễ bảo hắn là phế vật chứ
“Cả gan!” Đạo Tiếu Thiên quát chói tai 1 tiếng, phút chốc dâng lên một cước, ở giữa ác phụ cái bụng, ầm 1 tiếng,đạp thẳng tên Dương Diệp xuống mặt đất
Dương Diệp hiển nhiên không nghĩ tới Đạo Tiếu Thiên có can đảm động thủ 1 cú đá vào bọng , cả người bay lên không trung, quăng mạnh xuống đất, tại chỗ nôn ra một ngụm máu lớn.
Dương Diệp tuy là ngã xuống đất nhưng chưa chết mà dù sao Đạo Tiếu Thiên không muốn muốn lấy mạng của Dương Diệp , mặt của Dương Diệp vô cùng thảm hại vẻ mặt cực kỳ tức giận, hai cái tay đập thẳng mặt đất, chỉ vào mặt của Đạo Tiếu Thiên hét lớn: “Khốn khiếp ta sẽ báo cáo với ca ca , ta thề phải ca ca ta phải cho ngươi 1 bài học"
"Tất cả các ngươi ném hắn xuống đi"Đạo Tiếu Thiên không thèm quan tâm đến Dương Thiên nữa , hiện tại hắn cũng là Ngưng Khí Cảnh tầng 2 rồi há lại sợ Dương Thiên nữa sao? Mà hiện tại hắn ra lệnh cho đám thanh niên ở kia
Đám thanh niên vẫn luôn sợ hãi với cái thái độ của Dương Diệp mà nhìn thấy hắn bị 1 cú đá của Đạo Tiếu Thiên bị nội thương vô cùng đau đớn thì càng kính trọng với Đạo Tiếu Thiên nên không có 1 chút động tác thừa liền nắm lấy người của Dương Diệp rồi ném hắn thẳng ra ngoài mà trong lúc bị ném ra Dương Diệp điên cuồng hét cùng vùng vẫy "Khốn khiếp Đạo Tiếu Thiên ta thề , ta chắc chắn phải nói với ca ca"
Xong đó thì Tần Ninh vốn là khá nhanh nhẹn đoán được vài phần, cầm lệnh bài trên mặt đất do bị Dương Diệp làm rơi rồi xem xét xem xét một chút, liền dẫn các đồng tử khác tới hành lễ: "Chún đệ tử tham kiến quản sự đại nhân"
"Được rồi! " Đạo Tiếu Thiên vung tay lên: "Các ngươi đi làm việc của mình đi, còn Tần Ninh ở lại! "
Để các thanh niên khác tản ra chỗ khác chỉ để một mình Tần Ninh , Đạo Tiếu Thiên thản nhiên nói:"Ngươi dẫn ta đi xem chung quanh Phế Đan Phòng một chút!"
Rầm!
Cánh cửa lớn chậm rãi mở ra, vô số bụi bám từ phía trên trần rơi xuống, vẻ mặt Đạo Tiếu Thiên có chút kinh ngạc nhìn một đan dược đen thùi lui loạn bày ra la liệt trước mắt: có chút bất ngờ quan sát xung quanh căn phòng , nhìn ở bên kia có 1 cái lò lớn có kiềng 3 chân đặt ở giữa cái phòng này trên đó có phủ 1 lớp bụi bẩn thỉu , trong ống lò vẫn còn có chút lửa đang cháy bất quá không phải lò luyện đan là lò hủy đan cái lò này nối thẳng với miệng núi chỉ cần ném đống đan dược bẩn thỉu trên mặt đất vào trong cái lò là xong đây là lý do ở trong Phế Đan Phòng là tự do nhất dù sao 1 ngày chỉ cần ném 1 bao phế đan vào trong đó là xong
Đạo Tiếu Thiên chỉ vào xung quanh tuy biết nhưng hắn vẫn hỏi"Đây chính là khố phòng chứa phế đan? "
"Đúng vậy thưa tiên sư"Tần Ninh nhanh chóng cúi đầu vô cùng cung kính đáp
Đạo Tiếu Thiên gật gật đầu hắn hiện tại hắn thực sự phải tìm hiểu rằng xem môn phái có ghi chú số liệu không , nếu có thì con đường lấy được phế đan của hắn thực sự có chút khó khăn rồi "Sao đã lâu không có người dọn dẹp sửa sang. Có sổ sách về mấy viên phế đan này không mà nơi này không có bảng số liệu ghi chép củ thể sao?"
"Cái này…" Tần Ninh nghe vậy có chút bối rối khuôn mặt đang suy nghĩ một lúc sau mới mở miệng: "Tiên sư, con số cụ thể tiểu nhân cũng không rõ, còn số liệu ghi chép thì không có làm"
"Sao có thể như vậy, các ngươi không phải là nhân viên ở nơi này sao? "Đạo Tiếu Thiên nghe vậy vô cùng vui mừng vì hiện tại hắn có thể chút bỏ lỗi lo của bản thân rồi nhưng vẫn phải giữ bình tĩnh liền hỏi để làm cho Tần Ninh không chút nghi ngờ hắn
"Tiên sư, là như thế này"Tần Ninh sợ hãi run rẩy , hắn lo Đạo Tiếu Thiên không hài lòng nhưng nếu giấu giếm thì cũng không xong chỉ còn cách cắn răng rồi cẩn trọng nói: "Người cũng biết phế đan vốn là vật vô tác dụng. Cũng không phải tiểu nhân không hoàn thành công việc mà là hơn ngàn năm lịch sử của Phiêu Vân cốc, quy củ của phế đan phòng đã là không cần làm bản số liệu rồi. Dù sao phế đan cũng chỉ là rác rưởi, không ai thèm lấy, cần nắm rõ để làm gì? "
"Ừm" Sau một lát Đạo Tiếu Thiên rốt cục gật đầu khiến Tần Ninh thở phào như trút được gánh nặng, đâu biết rằng trong lòng Đạo Tiếu Thiên lại đang mừng như điên.
Lúc đầu Đạo Tiếu Thiên còn đang định dùng 1 vài tháng để làm quen thuộc nơi đây sẽ tiến hành sử dụng số liêu làm giả rồi sửa lại số phế đan dược . Nhưng quá trình này nhất định phải hết sức cẩn thận, tránh để gây chú ý hoặc phát hiện mà nếu Đạo Tiếu Thiên lại có ý định với Phế Đan chắc chắn sẽ bị nhiều kẻ chú ý và sẽ có những sự phiền phức không cần thiết
Nhưng không ngờ nơi đây lại hỗn loạn như vậy, ngay cả bản số liêu cũng không có, hay nói khác nào có bao nhiêu phế đan thì cũng chẳng ai rõ. Như vậy hắn cứ an tâm lấy bao nhiêu đan dược thì cũng không ai có thể phát hiện được
Nghĩ tới đây khóe miệng Đạo Tiếu Thiên không nhịn được toát ra vẻ tươi cười.
"Tiên sư…"Tần Ninh thấy được Đạo Tiếu Thiên mỉm cười thì khuôn mặt cực kỳ nghi hoặc tự hỏi "Đây có việc gì mà cười cơ chứ ? Rốt cuộc vị tiên sư này đang muốn gì?"
Mà âm thanh của Tần Ninh làm cho Đạo Tiếu Thiên giật mình nuốt nước bọt lại nhìn ánh mắt nghi hoặc của Tần Ninh về phía mình. Trong lòng rùng mình hắn lập tức tự cảnh cáo. "Khốn khiếp sau này không thể lộ rõ cảm xúc của bản thân như vậy , người làm đại sự thì hỉ nộ không lộ ra cho cảm xúc cho dù xấu hoặc vui vẻ đến mấy cũng không thể để cho kẻ khác nhìn ra".
"Hà!" Đạo Tiếu Thiên cười cười nói: "Ta đang không ngờ là nhiệm vụ quản sự phòng phế đan lại dễ dàng như vậy. Xem ra sau này chỉ cần tu luyện là được rồi haha"